Vòng eo thon thả bất ngờ bị cánh tay to kéo mạnh, Bàng Thủy Nhi được Vạn Lý ôm vào lòng.
Quả nhiên là một người đàn ông cực phẩm, lòng bàn tay nóng bỏng như mang theo một luồng điện khiến Bàng Thủy Nhi nhẹ nhàng dựa vào người Vạn Lý để không bị trượt ngã.
Chiếc khăn tắm quấn quanh người cô trong quá trình cọ xát trở nên lộn xộn, phần khăn trên bị trễ xuống, để lộ ra bộ ngực trắng nõn mềm mại nhô cao khiến người ta chỉ muốn để lại dấu tay bẩn thỉu trên đó.
"Anh quản lý, bộ dạng anh đẹp trai như vậy, tại sao anh không trở thành ngôi sao như anh trai em?"
Đôi mắt ngấn nước trông vô cùng trong sáng, mang theo chút ngượng ngùng, bàn tay nhỏ bé vô lực đang nhẹ nhàng đặt lên cơ ngực cường tráng của nam nhân, tựa hồ để giảm bớt xấu hổ, nói về chủ đề không liên quan gì đến bầu không khí hiện tại.
"Ha..." Người đàn ông trầm giọng cười, thanh âm khàn khàn gợϊ ȶìиᏂ, hơi nóng phả vào cổ Bàng Thủy Nhi, hơi thở nam tính nóng bỏng khiến cơ thể người thiếu nữ run lên, người đàn ông nói "Là Nhi Nhi quyến rũ anh?"
"Không, không, em, eo em vô lực, phía dưới còn ngứa..."
Bàng Thủy Nhi thẳng thắn lại tỏ vẻ đáng thương nói về những thay đổi trên cơ thể mình, cô vô thức bắt chéo hai chân ma sát chúng, thỉnh thoảng lại cọ vào đùi của Vạn Lý, vật to lớn nóng bỏng áp vào bụng cô ngày càng cứng hơn.
“Nơi nào ngứa?” Vạn Lý cười cười, mỹ nhân đưa tới tận miệng không có lý do gì mà không ăn, cùng lắm là ăn đòn.
Vạn Lý một tay ôm mỹ nhân nhấc lên, đôi môi mát lạnh mềm mại đặt ở trên trán cô, tay kia vỗ vỗ vào đùi ngoài của Bàng Thủy Nhi, ôn nhu hỏi "Có ở đây không?"
Bàn tay to khêu gợi trượt lên trên, đẩy khăn tắm xõa ra, nhào nặn cặp mông đầy thịt, hỏi "Hay là ở đây?"
Nói xong, môi người đàn ông lại rơi xuống chóp mũi.
"Hừm... không, không..." Bàng Thủy Nhi sốt ruột nuốt nước bọt, đôi tay nhỏ bé nắm lấy vai Vạn Lý như nắm cọng rơm cứu mạng, dụi bộ ngực căng phồng của mình vào ngực người đàn ông.
"Ồ? Chẳng lẽ là ở chỗ này?"
Ngón tay rời khỏi khỏi mông, trượt từ bờ mông đang run rẩy xống dưới, thọc thẳng vào lỗ âʍ ɦộ đang khép chặt.
"Ah!"
Bàng Thủy Nhi đột nhiên thẳng người, từ khi mang trong mình dòng máu yêu nữ, đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc thân mật như vậy với một người đàn ông, lúc này du͙© vọиɠ của cô dâng lên cao chưa tùng thấy, tim đập thình thịch, vừa vui mừng vừa sợ hãi.
"Tại sao Tiểu Nhi chảy nhiều nước như vậy?"
"Hừm... Em không biết... Nơi đó ngứa quá chua xót, còn chảy ra máu..."
Đôi mắt hoa đào ướŧ áŧ tràn đầy du͙© vọиɠ, lưu luyến nhìn chằm chằm Vạn Lý khiến da đầu anh tê dại, hai mắt tối sầm, há miệng cắn lấy cái miệng nhỏ nhắn hồng hào.
"Ừm..."
Bàng Thủy Nhi chủ động mở miệng chờ đợi sự yêu thương của người đàn ông, nhưng vào lúc này, điện thoại vang lên.
Tiếng chuông dồn dập dường như đang thúc giục Vạn Lý khiến anh cau mày. Cơ thể cứng đến mức sắp nổ tung, nhưng cuộc gọi phải được trả lời.
Bàng Thủy Nhi bị ôm và đặt trên ghế sofa, ham muốn tìиɧ ɖu͙© tột độ khiến cô không thể đứng thẳng, nhìn thấy Vạn Lý trả lời điện thoại, cô có trực giác không tốt.
Qủa đúng như cô nghĩ, khi Vạn Lý quay lại sau khi trả lời điện thoại, anh ta liền tiếc nuối nói "Nghệ sĩ có một số vấn đề, tôi phải giải quyết chúng."
Nói xong, anh ta nhét một tấm danh thϊếp của mình vào khe ngực của Bàng Thủy Nhi rồi vội vàng rời đi.
"Tôi có phải là kí chủ vô dụng nhất mà bạn gặp phải không?" Bàng Thủy Nhi đang khó chịu vô cùng nhưng cô ấy vẫn mỉm cười!
"Không, nhưng sắp rồi..." Hệ thống cũng cảm thấy Bàng Thủy Nhi đã rất cố gắng, nhưng quả thật quá xui xẻo, cố gắng cũng không giải quyết được.
"Người tôi nóng như vậy, nóng đến tê dại, dùng tạm tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Yến Húc có lợi ích gì không?"
Bàng Thủy Nhi nói chuyện với hệ thống, cô cố gắng đứng dậy đi đến phòng của Yến Húc, cho dù hệ thống không nói gì, nhưng vì cơ thể quá khô nóng, hôm nay cô nhất định phải ngủ với Yến Húc.
"Có thể nhẹ nhõm bao nhiêu hay bấy nhiêu..."
Cuối cùng mọi chuyện cũng suôn sẻ một chút, Bàng Thủy Nhi mở cửa phòng ngủ, chạm vào Yến Húc đang ngủ trên giường, cởϊ qυầи của anh ta ra, há miệng ngậm lấy vật khổng lồ đang co ro mềm nhũn.
"Chà, nó lớn như vậy..."
Bàng Thủy Nhi không có nhiều kinh nghiệm giường chiếu, rất khó nuốt trôi, đặc biệt là khi dươиɠ ѵậŧ của anh trai lại to lớn đến vậy.
Người đàn ông say rượu thẳng lưng thoải mái, vô thức định đâm sâu thêm một chút nhưng Bàng Thủy Nhi đã né được.
Vật to lớn hung hăng này khiến Bàng Thủy Nhi có phần sợ hãi, sau một hồi định thần, Bàng Thủy Nhi lại tiếp tục dùng chiếc miệng nhỏ liếʍ mυ'ŧ nó. Ngay khi Bàng Thủy Nhi cảm thấy rằng hàm dưới bị đau tới sắp trật khớp, một dòng nước ấm nóng tanh nồng phun vào miệng cô.
"Ư... khụ khụ..."
Miệng nhỏ của Bàng Thủy Nhi dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhớp nháp, cô cảm thấy ghê tởm bởi chất tiết ra từ dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, nhưng hương vị của tϊиɧ ɖϊ©h͙ đối với cô ấy giống như rượu ngon, đây có lẽ là do dòng máu yêu tinh chảy trong cơ thể cô.
Bàng Thủy Nhi liếʍ sạch tinh hoa tràn ra khóe miệng, một lúc sau, du͙© vọиɠ trong cơ thể cô mới lắng xuống một chút.