Chương 4: Trên sân nhảy, ở trước mặt mọi người bị ngón tay thao cao trào (Hơi H)
Khoảnh khắc bàn tay của Geoffrey chạm đến tiểu huyệt ướt dầm dề của Giang Nguyên, đôi mắt xanh lục liền mở to.
Anh lắp bắp hỏi: “Tôi…… Cô…… Tại sao bên trong cô không có…… Không có mặc qυầи ɭóŧ?”
Giang Nguyên càng thêm dựa sát vào Geoffrey, hai vυ' mềm mại nhẹ nhàng cọ xát l*иg ngực dày rộng săn chắc của anh, bầu ngực tròn trịa ở bên trong váy bị ép chặt. Đôi môi bị hôn sưng đỏ nhẹ nhàng cắn cắn hầu kết đang không ngừng lăn lộn của Geoffrey: “Đương nhiên là vì để anh dễ dàng sờ tôi hơn.”
Giang Nguyên cảm nhận được bàn tay to dưới váy chậm chạp không nhúc nhích, có chút nóng nảy. Hiện tại cô đã ướt đẫm rồi, người đàn ông này còn đang chờ cái gì nữa!
Vì thế cô hung hăng cắn hầu kết của Geoffrey một ngụm, mềm giọng thúc giục: “Nhanh lên đi, người ta đều đã ướt đẫm, anh không cảm giác được sao?”
“Tôi…… Tôi không biết nên làm thế nào……” Khuôn mặt Geoffrey đỏ bừng, không biết làm sao.
Chỗ tư mật nhất của thần tượng đang tiếp xúc chặt chẽ với bàn tay to của anh, chạm vào là có thể cảm nhận được sự ướŧ áŧ mềm mại.
Ướt dầm dề, mềm mụp.
Giang Nguyên thật sự ướt đẫm giống như lời cô nói, Geoffrey nghĩ thầm.
Geoffrey không khỏi muốn khám phá một chút, chỗ sâu trong nơi trơn trượt thần bí này là mỹ diệu như thế nào.
Geoffrey nghĩ như vậy, tay của anh cũng bất tri bất giác làm như vậy.
“Muốn tôi dạy anh…… A…… Ừm.”
Giang Nguyên vốn định đùa giỡn chàng trai ngây thơ trước mắt một phen. Ai ngờ, bàn tay to ở dưới váy vốn cứng đờ lúc này lại động đậy, ngón tay thon dài trúc trắc xoa nắn môi huyệt đầy đặn của cô. Hạt le giấu ở trong đó nhẹ nhàng run rẩy.
“A…… Đúng, chính là như vậy…… Ha……” Giang Nguyên có chút run rẩy nắm chặt vòng eo thon chắc của Geoffrey, thật sâu thở hổn hển.
“Thoải mái không?” Tay của Geoffrey không ngừng di chuyển, một cái tay khác gắt gao ôm Giang Nguyên vào lòng anh, lợi dụng thân hình cao lớn của anh cùng ánh đèn tối tăm âm thanh ồn ào của quán bar, lén lút làm chuyện da^ʍ mĩ.
“Thoải mái…… A, ha…… Nơi đó, không cần……”
Hóa ra là ngón tay của Geoffrey đột nhiên đẩy ra môi huyệt non mềm của cô, tìm được hạt le ẩn giấu sâu bên trong, Geoffrey tò mò vươn hai ngón tay xoa nắn cọ xát, làm hạt le sưng đỏ đến không chịu được.
Vừa nghe được giọng nói run rẩy mang theo du͙© vọиɠ của Giang Nguyên, Geoffrey giống như được ủng hộ tiếp tục mạnh mẽ xoa nắn cọ xát viên hạt le thần kỳ kia, ngón tay ở dưới tác dụng của lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ dễ như trở bàn tay cắm sâu vào trong cửa huyệt.
Một cái tay khác theo vòng eo thon thả của Giang Nguyên chậm rãi trượt xuống, cách lớp váy xoa nắn cặp mông căng tròn của Giang Nguyên.
“A…… Thật thoải mái…… A……” Giang Nguyên cắn môi, không cho tiếng rêи ɾỉ từ trong miệng lọt ra ngoài. Đôi mắt kiều mị đầy ý loạn tình mê mở to, gương mặt vốn trắng nõn cũng trở nên đỏ ửng đầy du͙© vọиɠ.
Quá sung sướиɠ, thật sự là rất sung sướиɠ.
Ở cục xuyên nhanh thời gian dài như vậy, Giang Nguyên đều sắp quên mất tìиɧ ɖu͙© là một chuyện có bao nhiêu vui sướиɠ.
Tiểu huyệt đã ướt sũng, Giang Nguyên đều có thể rõ ràng cảm nhận được cô phun ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ đang theo đùi cô dần dần chảy xuống bên trong đôi boot cao gót của cô.
Geoffrey nhìn dáng vẻ tràn ngập quyến rũ của Giang Nguyên, chỉ cảm thấy có một ngọn lửa ở trong cơ thể càng cháy càng lớn, động tác trên tay càng lúc càng nhanh, ngón tay của anh mạnh mẽ cắm rút trong tiểu huyệt ướŧ áŧ đến không chịu được của cô, dâʍ ŧᏂủy̠ văng tung tóe lên quần anh, làm ướt một mảng.
“A a a a…… Quá nhanh……” Từng đợt kɧoáı ©ảʍ giống như bị điện giật từ dưới thân truyền đến làm Giang Nguyên nhịn không được rêи ɾỉ ra tiếng.
“Chị ơi, tôi lợi hại không?”
“Lợi hại…… A……” Âm cuối của Giang Nguyên đều đang run rẩy.
“Chị có thích tôi hay không?”
“Thích…… A a a a a a……”
Khi Giang Nguyên vừa dứt lời, bàn tay to của Geoffrey vốn đang hung hăng xoa bóp cặp mông tròn trịa của cô, đã di chuyển đến chỗ eo của cô, anh ôm eo cô nâng lên cao, lại thả lỏng tay ra làm cô rơi thẳng xuống.
Nhưng ở trong quá trình này, bàn tay của Geoffrey đang đùa bỡn tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của cô vẫn luôn giữ nguyên vị trí, bởi vậy khi Giang Nguyên rơi xuống, tiểu huyệt đυ.ng mạnh vào ngón tay đang cắm bên trong âʍ đa͙σ. Dưới tác dụng của trọng lực, ngón tay thon dài xuyên qua tầng tầng lớp lớp nếp gấp cắm vào chỗ sâu nhất trong âʍ đa͙σ!
Kɧoáı ©ảʍ vốn đã được tích lũy tầng tầng lớp lớp ở một khắc này đạt tới cao trào.
Giang Nguyên cảm thấy giống như có pháo hoa đang ở trong đầu cô nổ tung, từng đợt kɧoáı ©ảʍ giống như tia chớp tràn ngập cả người, mỗi tế bào trong cơ thể đều run lên vì kɧoáı ©ảʍ.
Cô nắm chặt cánh tay của Geoffrey, không ngừng run rẩy, bất chấp nguy cơ bị người khác phát hiện, dâʍ đãиɠ kêu lên.
Tiểu huyệt không ngừng phun ra từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠ nóng bỏng, làm ướt váy của cô, làm ướt cả quần của Geoffrey. Còn có một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ theo đùi cô không ngừng chảy vào trong đôi boot cao gót của cô.
Một mảnh da^ʍ mĩ.