Vậy là kì thi tuyển đã được tiếp tục. Tất cả mọi người được đưa đến khu đấu trường của vương đô từ sáng sớm. Đó là một nơi khá rộng lớn với một khu đấu trường chính dùng để tổ chức các cuộc đối kháng và năm khu đấu trường phụ để luyện tập. Bước vào cổng, Đức vua cùng Bát đại thiên tướng đã đứng chờ sẵn. Thấy vậy, tất cả mọi người cùng quỳ xuống hành lễ.
“Đức vua anh minh, Đức vua muôn năm!”
“Các khanh, miễn lễ!”-Đức vua đưa tay ra hiệu.
“Đa tạ Đức vua!”
Nhận lệnh nhà vua, tất cả đều nghiêm trang đứng dậy. Nasaki lại một lần nữa bước lên phía trước phổ biến luật lệ.
“Chào buổi sáng, hỡi các kiếm sĩ dũng cảm! Chúng tôi rất xin lỗi về sự cố trong thử thách đầu tiên dẫn tới sự trì hoãn này. Hôm nay, tôi-Phong thánh sĩ với tư cách là giám khảo của thử thách lần này sẽ lại đứng đây để phổ biến luật lệ đồng thời giám sát các bạn. Xin mong được mọi người chiếu cô cho!”-nói rồi anh cúi đầu khiêm tốn.
“Mong được chiếu cố, thưa ngài!”-mọi người thấy vậy cũng cúi đầu đáp lễ, đồng thanh răm rắp.
“Vậy không dài dòng nữa, luật lệ của thử thách này như sau: Các bạn sẽ lần lượt bốc thăm các lá phiếu trong những cái hộp kia.”-Nasaki chỉ tay về phía sau mình, có thể thấy những chiếc hộp được các binh sĩ mang ra.
“Trong chiếc hộp, các lá phiếu sẽ được ghi các kí tự: S, A, B, C, D tượng trưng cho cấp độ của quái vật mà các bạn phải đối đầu với sức mạnh giảm dần từ S đến D. Ai gϊếŧ được quái vật hoặc làm nó mất khả năng chiến đấu sẽ qua vòng và được vào thẳng đội ngũ kiếm sĩ vệ binh. Nếu như các bạn có ý định chịu thua hãy giơ tay đầu hàng, chúng tôi sẽ can thiệp sớm nhất có thể.”
Bỗng nhiên, một cánh tay giơ lên. Nasaki liền hướng mắt tới và đưa tay lễ phép.
“Xin mời!”
“Cảm ơn đã cho tôi ý kiến. Tôi muốn hỏi rằng nếu như chúng tôi bị quái vật đánh cho tơi tả, các dây thần kinh bị tổn thương không thể cử động, không thể giơ tay xin hàng, hoặc bị gϊếŧ trước khi đầu hàng thì các ngài sẽ làm gì?”
Sau khi ý kiến được đưa ra, mọi người xì xào bàn tán, hầu hết đều rất hoảng loạn. Nasaki ho một tiếng, trấn tĩnh mọi người.
“Khụ…khụ… Được rồi, mọi người xin hãy nghe tôi nói. Trước khi vào trận đấu, chúng tôi sẽ đưa cho các bạn dây chuyền ma thạch Protiseum. Nó sẽ bảo vệ các bạn khỏi đòn đánh chí tử của quái vật. Chỉ duy nhất một đòn, ma thạch sẽ vỡ. Khi đó, chúng tôi sẽ can thiệp kịp thời để cứu các bạn. Hiểu rồi chứ?”-Nasaki điềm tĩnh giải đáp.
Lúc này đây, không còn một sự lo lắng nào nữa, mọi người mừng rỡ vì không cần do dự mà đánh hết sức mình.
"Sau vòng thi đầu tiên, từ một nghìn người chỉ còn một trăm người. Vậy nên sẽ có một trăm lá phiếu tương ứng với hai cấp S, bốn cấp A, mười lăm cấp B, ba mươi cấp C và 49 cấp D. Thời gian là bảy phút cho các bạn, quá thời gian sẽ bị loại. Mọi người hãy xếp thành năm hàng dọc để bốc phiếu.
Các kiếm sĩ dự tuyển làm theo lệnh, từng người một lênh bốc phiếu, ai cũng mong muốn bốc được quái vật cấp thấp. Satsuki cũng đã bốc xong rồi, ngẩng mặt lên thấy Tetsuko đang đứng ở đó, miệng há hốc bất ngờ, đôi mắt mở to như người khϊếp vía, tay chân run run. Chắc lại bốc phải quái vật cấp cao rồi. Satsuki bèn tiến lại hỏi chuyện.
“Này Tetsuko, em sao thế? Không được khoẻ à?”-cậu đặt tay lên đầu Tetsuko.
Tetsuko rùng mình sực tỉnh, như mới thoát khỏi cơn ác mộng. Satsuki nhìn vào lá phiếu trên tay Tetsuko thấy ghi một chữ “A” to đùng.
“Ái chà, cấp A cơ đấy!”-cậu tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào lá phiếu.
“Phải, cấp A, là cấp A đấy!”-Tetsuko lo lắng cầm lá phiếu thét lên.
“Ôi trời, xem kìa! Một kiếm sĩ đã từng chiến đấu với Thập đại tà linh lại đi sợ một con quái vật quèn cấp A à?”-Satsuki đưa tay lên che miệng cười đùa.
“Ai nói em sợ? Em chỉ lo chút thôi! Dù gì thì cũng khó nhằn mà.”
Có lẽ Satsuki động đến lòng tự trọng của cô rồi. Tetsuko quên hết đi sự lo lắng, nghiêm túc to tiếng bật lại cậu.
“Thế còn anh thì sao? May mắn hay sao mà hớn hở thế?”-cô chợt nhớ ra vội cúi người soi lá phiếu trên tay Satsuki.
“Tất nhiên rồi, quá may mắn luôn ấy chứ!”
Satsuki đưa lá phiếu cho Tetsuko xem.
“Haaa, sướиɠ nhé…!”-tay cô từ từ mở lá phiếu trong khi thở dài.
Nhưng khi mở ra Tetsuko lại bất ngờ mà thốt lên.
“B…bậc S? May mắn của anh đây à? Anh có bị ấm đầu không thế? Hay là lúc đi kiếm hoa bị đập vào đâu rồi?”-cô gái sửng sốt reo lên, hết sờ đầu rồi sờ chán cậu.
“Không sao không sao!”-Satsuki phẩy tay cô xuống.
“Thế…tại sao lại coi là may mắn?”-Tetsuko nhíu mày thắc mắc.
“Anh ý nhé, từ nhỏ đã luyện tập trong khu rừng gần làng rồi nên đã chiến đấu với rất nhiều quái vật. Bọn chúng cao nhất là cấp A mà vẫn không làm anh thoả mãn được. Hôm nay được đấu với cấp S không phải rất may mắn hay sao?”-Satsuki say mê kể lể, đôi mắt sáng lên như vớ được vàng, miệng còn cười mỉm tỏ vẻ vui sướиɠ.
“Ôi trời ạ! Hoá ra cảm thấy may mắn vì lí do vớ vẩn này sao? Cái tên cuồng chiến!”
Tetsuko bất lực thở dài. Có lẽ hết nói nổi anh chàng rồi. Kiểu gì anh cũng kéo cô vào vòng thi thứ ba mất.
“Haizz kệ anh đấy! Em hết nói nổi rồi.”-cô quay người rởi đi.
“Ê đi đâu thế, đợi anh!”
“Lên khán đài chứ còn đi đâu.”
Hai người họ rảo bước nhanh đến khán đài. Nasaki bước ra gọi tên năm thí sinh thi đầu tiên.
“Nào các bạn xin hãy ổn định chỗ ngồi trong khu luyện tập. Như các bạn đã thấy năm đấu trường tam giác được ghép vào nhau thành hình ngũ giác, ngăn cách nhau bởi các bức tường ma thuật kiên cố. Trên khán đài có thể quan sát cả năm trận cùng lúc. Mời các thí sinh sau đây tham gia loạt trận mở màn.”-Nasaki đưa bản danh sách thí sinh ra trước mặt.
“Lượt trận đầu tiên xin mời năm thí sinh: Nagashi Ichiro-quái cấp S, Imouri Benko- quái cấp B, Takami Asuka- quái cấp D, Kachima Raiden- quái cấp C và Hayashi Satsuki-quái cấp S. Trân trọng!”-Nasaki lùi xuống ngối vào ghế giám khảo trên nơi cao nhất của khán đài cùng Đức vua.
Phía khán đài, Satsuki thấy mình được gọi tên thì hào hứng lắm, cậu vội đứng lên bước về đấu trường.
“Chào nhé Tetsuko, anh đi trước.”
“Vâng, chúc anh may mắn!”
Tetsuko nhìn theo bóng lưng cậu rời đi mà không khỏi lo lắng. Không biết với quái vật cấp S có thể làm khó người kiếm sĩ đã ba lần tiêu diệt Thập đại tà linh bằng lưỡi kiếm của mình không đây…