Hạ Nhược Tuyết chống hai tay trên mặt bàn hội nghị, nhìn về phía Tô Na, chất vấn: "Tô Na, điều cô vừa nói rốt cuộc là như nào, tại sao lại liên quan tới tổng giám Tôn?"
Tô Na trong lòng vui mừng, cô biết đây là cơ hội trả thù tốt nhất, hừ lạnh một tiếng: "Đương nhiên là có liên quan tới tổng giám Tôn , mới vừa nãy đây tổng giám Tôn còn khoe với tôi nữa à, không tin mọi người có thể hỏi tổng giám Tôn đây."
Nói xong, cô hất càm, từ trên cao nhìn xuống Tôn Di, ánh mắt tràn đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Tất cả mọi người đều rõi tầm mắt về phía Tôn Di, Tôn Di thấy vậy có chút bối rối.
Trên tay cô có cách điều chế trú nhan đan, nhưng đây chính là Diệp Thần tùy ý viết vớ vẩn a.
Loại cách điều chế gạt người này làm sao có thể lấy ra đây ?
Cô liếc nhìn Tô Na, người này đang thể hiện sự đắc ý và hứng thú vui cười trên sự đau khổ của người khác, hiển nhiên là dự định xem cô bị mất mặt.
Làm thế nào?
Chẳng lẽ bắt đầu từ hôm nay trong tập đoàn Hoa Mỹ cô sẽ chở thành đối tượng cho mọi người cười nhạo?
Hạ Nhược Tuyết chăm chú nhìn Tôn Di, kích động nói: "Tôn Di, cô thật sự có cách điều chế trú nhan đan? Mau lấy ra! Chỉ cần là thật, tôi lập tức để cô làm Phó tổng giám đốc! cộng thêm 30% cổ phần!"
Tôn Di kinh ngạc, cô "Tuyệt đối không nghĩ tới" Tổng giám đốc lại có thể bỏ ra cái giá như vậy! Những thứ này cộng lại trị giá cũng một tỉ!
Nhưng mà cô nào có cái gì gọi là cách điều chế trú nhan đan, có chăng cũng chỉ là một tờ giấy nát!
Hạ Nhược Tuyết thấy Tôn Di thật lâu không chịu lên tiếng, có chút không vui nói: "Chẳng lẽ cô cảm thấy cái giá này còn chưa đủ? Nếu như vậy, cô ra giá đi!"
"Không phải. . ."Tôn Di đứng lên, vội vàng giải thích, nhưng thật sự cô không biết nên bắt đầu nói từ đâu. Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể nhắm hai mắt đem tờ giấy viết cách điều chế trú nhan đan đưa đến trước mặt Hạ Nhược Tuyết.
"Thật xin lỗi. . . Tổng giám đốc. . . Đây chẳng qua là sự đùa giỡn của bạn ta. . ."
Hạ Nhược Tuyết không để ý đến, cô nhìn tờ giấy trên bàn rách nát nhàu nhĩ, sắc mặt thay đổi
Đây là cách điều chế trú nhan đan?
Cách điều chế có giá trị một tỉ?
Cmn, lại có thể viết lên một tờ giấy nát?
Thật sự xem Tổng giám đốc cô đây là kẻ ngu sao!
Không chỉ có Hạ Nhược Tuyết, tất cả mọi người ngồi đây đều có chút nổi giận!
Tôn Di đây là dự định rắc muối trên vết thương của tập đoàn? Cầm một tờ giấy rách lừa bịp mọi người?
Ngay tại thời điểm Hạ Nhược Tuyết chuẩn bị nổi cơn giận, Hứa lão y học thái đấu vọt tới, hắn mới vừa rồi loáng thoáng thấy được mấy hàng cách điều chế, mấu chốt là cách điều chế này thật giống như có tác dụng với thẩm mỹ!
Hứa lão không để ý đến phản ứng của mọi người, thận trọng cầm tờ giấy kia lên, cẩn thận nhìn.
Hắn càng xem, sắc mặt lại càng đỏ.
Về sau, hai tay hắn run rẩy, một giọt nước mắt chảy dọc theo các nếp nhăn trên khuôn mặt!
Sau đó, Hứa lão hoàn toàn không để ý hình tượng kêu lên: "Cái này. . . cái này.. Đây thật là trú nhan đan!... Đây là thật! Trời ạ, có nằm mơ ta cũng không dám nghĩ lúc còn sống ta lại có thể… có thể thấy loại bảo bối này! Ta chết cũng không có gì để tiếc!"
Bởi vì quá kích động, hô hấp của Hứa lão dồn dập, người suýt nữa thì bất tỉnh.
Hắn cẩn thân nâng niu tờ giấy trong tay chỉ sợ bị hư hại, chạy chậm đến trước mặt Tôn Di, kích động nói: "Tôn tổng giám, phương thuốc này, từ đâu cô có được! Có thể nói cho tôi không? tôi muốn gặp người phía sau viết ra phương thuốc! tôi cầu cô! tôi quỳ xuống cầu cô có được không?"
Giờ khắc này, mọi người ngồi đây đều bị chấn động!
Sau đó, bọn họ bối rối! Triệt triệt để để bối rối!
Tờ giấy này nát đến không thể nát hơn, vứt trên đất cũng sẽ không có người nhìn tới, không nghĩ tới lại là cách điều chế phương thuốc giá trị tỉ bạc!
Đây chính là một tỉ a!
Trú nhan đan? Thế gian này thật sự có trú nhan đan?
Trời ạ, rốt cuộc là thiệt hay giả a!
Sự tình phát sinh trong phòng họp, nói ra sẽ khó có người tin!
Còn lời Hứa lão nói là thật hay giả, mọi người đang ngồi đây đều nhất quán tin tưởng!
Bởi vì với thân phận của Hứa lão đến từ y học thế gia thái đấu, há có phải là nhân vật tầm thường!
Căn bản không thể vì tiền mà bán đi uy vọng của bản thân!
Càng không thể vì muốn gặp chủ nhân tờ giấy này mà quỳ xuống cầu người!
Một màn này, thực sự quá chấn động.
Chấn động tột đỉnh!
Chấn động không cách nào hô hấp!
Tô Na hô hấp dồn dập, cô không dám tin nhìn một màn trước mắt này, khuôn mặt cô cơ hồ vặn vẹo, trong miệng lẩm bẩm: "Không thể nào. . . Tuyệt không thể nào, tiện nhân kia tại sao có thể có cách điều chế trú nhan đan. . . Nhất định là giả!"
Phải nói người chấn động nhất giờ phút này là Tôn Di! Giờ phút này, cả người cô đờ đẫn!
Ánh mắt cô gắt gao nhìn chằm chằm tờ giấy trong tay Hứa Lão, miệng mở to vì kinh ngạc.
"Đây là thật? Diệp Thành cho ta thật là trú nhan đan? Làm sao có thể?"
Hứa lão đôi mắt đỏ ửng vì kích động, nói: "Tôn tổng giám, cô. . . cô nói tờ giấy này do Diệp Thành đưa cô, đây chính là người cho cô cách điều chế phương thuốc phải không. . . cô. . . cô có thể mang ta đi gặp hắn không, ta cầu người! Thật cầu người!"
Nói xong, Hứa lão một lão đầu ngay trước mặt Tôn Di quỳ xuống!
Một màn này, chân chân thực thực diễn ra, những người còn đang tự lừa mình đó là giả thì cũng không thể không tin đó là thật!
Một đời y học thái đấu cũng quỳ xuống, vậy thì còn giả ở đâu!
Tôn Di lúc này mới giật mình lấy lại tinh thần, vội vàng đỡ Hứa lão đứng lên: "Hứa lão, ngài đừng như vậy, ta không chịu nổi. . ."
Hứa lão ngẩng đầu lên, thanh âm run rẩy nói: "cô nguyện ý mang ta đi gặp vị kia, Diệp đại sư sao?"
Tôn Di nhớ đến bóng lưng của Diệp Thành cô đơn mà tĩnh mịch, bên tai lại vang lên những lời chỉ trích Diệp Thành do cô nói ra vào sáng nay, cô hận không thể tát vô miệng rộng của mình!
Nguyên lai làm trò cười không phải Diệp Thành, mà là chính cô.
Tại sao, tại sao khi đó cô lại không muốn đặt niềm tin vào hắn ?
Nhưng tại sao Diệp Thành phải dùng thứ quý giá như vậy để đổi lấy 3 nghìn khối ?
Hắn điên rồi sao?
Hay vẫn nên nói, hắn thích ta, đây là tín vật đính ước hắn đưa ta?
Giờ phút này đầu óc Tôn Di rất loạn, loạn đến mức cô muốn phát điên lên.
Hạ Nhược Tuyết bình tĩnh lại trong sự khϊếp sợ, ho nhẹ một tiếng, hướng Hứa Lão nói: "Hứa lão, người chắc chắn cái này là cách điều chế đối với chúng ta hữu dụng?"
Hứa lão vội vàng nói: "Tổng giám đốc, ta dám dùng tính mạng của ta đánh cuộc, nhất định hữu dụng! Hơn nữa cách điều chế này so với sản phẩm thẩm mỹ của tập đoàn lệ tinh tốt gấp trăm lần! Bất quá. . ."
Hạ Nhược Tuyết sợ nhất loại từ ngữ này, lạnh lùng nói: "Nói một lần hết câu!"
Hứa lão tiếp tục nói: "Nhưng tờ giấy viết cách điều chế phương thuốc đã bị hư hại, có một vị thuốc nhìn không còn được rõ ràng. . ."
Hạ Nhược Tuyết sắc mắt liền đổi, quay ra hỏi Tôn Di nói: "Tôn tổng giám, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?!"
Tôn Di vừa định lên tiếng trả lời, thì một người khác trong phòng họp đứng lên chỉ vào Tô Na, nói: "Tổng giám đốc, chuyện này ta biết, trước khi ngài tới, Tô tổng giám công quan bộ từ trong tay Tôn tổng giám giành lấy tờ giấy ghi cách điều chế này, trong khi lời qua tiếng lại Tô tổng giám có vất xuống đất và dùng chân đạp lên! Nếu không phải ngài tới kịp thời, phần còn lại của cách điều chế sợ là cũng bị hủy hoàn toàn!"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt tất cả mọi người đều dồn về phía Tô Na!
Mỗi một ánh mắt đều chứa sự chất vấn và tức giận!
Đây chính là cách điều chế quý giá có thể cứu công ty trong lúc nguy hiểm này, cô ta lại có thể phá hủy nó? Tìm chết phải không!
Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết buốt giá, muốn phát tác lửa giận, nhưng vẫn cưỡng ép áp chế lửa giận xuống, lập tức đưa quyết định nói ra: "Tô Na, cô có biết hay không chỉ vì tính tình ngang ngược thiếu hiểu biết của cô , suýt chút nữa tập đoàn Hoa Mỹ không thể lật ngược tình thế trong nguy cơ trên bờ vực xụp đổ! Tốt, bắt đầu từ bây giờ, cô không còn là tổng giám sát của tập đoàn Hoa Mỹ! Lập tức cút ra khỏi phòng họp!
Còn nữa, nếu như cách điều chế phương thuốc này không thể khôi phục, ta bảo đảm tập đoàn sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự đối với cô!
Tốt hơn hết cô nên cầu nguyện phương thuốc này không xảy ra vấn đề gì sau đó!"
Nói xong, Hạ Nhược Tuyết xoay người rời đi!
Nhìn tổng giám đốc rời đi, sau khi cánh cửa phòng họp khép lại, Hứa lão và những người trong phòng nghiên cứu càng nghĩ càng giận! Cô gái này chà đạp muốn phá hủy đi báu vật cứu lấy tập đoàn Hoa Mỹ! Có người nóng tính trực tiếp đi đến, một cái tát in lại trên mặt Tô Na!
"Đồ đê tiện! Xem ngươi làm chuyện tốt!"
Hứa lão tức giận run rẩy, thanh âm run rẩy mắng:
"Nguyên lai nữ nhân tâm địa rắn rết, ngươi lại dám phá hủy bảo bối này, ngươi có biết hay không vật này có giá trị quý giá như thế nào, đối với tất cả mọi người ý nghĩa của nó quan trọng ra sao! Vừa vặn con trai ta vừa nhậm chức bên Bộ văn hóa, ngươi cứ chờ đi !"
Trong chốc lát, Tô Na ngỡ ngàng sợ hãi khi bị tất cả mọi người trong phòng họp tất công từ lời nói đến hành động, nhất thời phòng họp chở lên hỗn loạn ồn ào.
. . .