Dụ Dỗ Bố Bạn Thân

Chương 2: Tiếp xúc thân mật

Sáng hôm sau Lạc Dao với khuôn mặt phờ phạc vì thiếu ngủ đi học. Mặc Lam ngồi cạnh hỏi: "hôm qua cậu làm gì mà mắt thâm như gấu trúc thế kia ?". Mặt cô đỏ như cà chua không biết nói gì chả lẽ lại bảo tớ mơ thấy hôn ba cậu không ngủ nổi.Thấy vậy nhỏ liền trêu "hay hôm qua cậu xem gì đen tối à mà tớ hỏi mặt đỏ thế ?"

Lạc Dao như bị nói trúng tim đen khựng lại mặt càng đỏ hơn.

Mặc Lam cười tươi nói: "Thôi tớ không trêu con thỏ nhỏ cậu nữa không lại bùng nổ mất !"

"Chiều nay được nghỉ cậu qua nhà tớ chơi nhé!."

Hai người chơi thân với nhau 3 năm rồi Mặc Lam không có mẹ, cô cũng không hỏi quá nhiều về gia đình Mặc Lam sợ cô buồn, Lạc Dao cũng qua nhà Mặc Lam chơi mấy lần nhưng hôm trước là lần đầu tiên cô gặp Mặc Bắc Khuynh vì anh rất bận thường đi công tác hoặc đi làm về muộn. Cô gật đầu đồng ý "ừm".

Tầm trưa bác quản gia đón 2 người về nhà, xe dừng trước 1 trang viên rộng lớn đầy hoa lệ, cô nhìn xung quanh nhà ngó xem có Mặc Bắc Khiêm ở nhà không thấy bóng dáng anh cô hơi hụt hẫng hỏi: "Ba cậu không có nhà à ?"

Mặc Lam đáp: "Ba mình đi làm chắc tối mới về."

Hai người ăn cơm , rồi đi dạo mua đồ, mẹ Lạc Dao (Bạch Ngọc gọi tới )cô ấn nút trả lời "Dạ mẹ"

Thấy bác gái gọi Mặc Lam nhanh nhảu chào: "Cháu chào bác, dạo này nhìn bác gái ngày càng trẻ"

Bạch Ngọc cười nói "con bé Tiểu Lam chỉ được cái dẻo miếng, hôm nào sang bác chơi".

Nhỏ đáp " Vâng bác ".

Bạch Ngọc hướng Dao Dao nói tiếp: "Mẹ với ba đi du lịch mấy hôm con sang nhà bà nội ở được không ?"

Cô nói: "Con ở nhà 1 mình cũng được ạ"

"Mẹ lo con gái ở nhà 1 mình không yên tâm"

Thấy vậy nhỏ nói "Hay bác cho Dao Dao ở nhà cháu đi ạ , từ nhà nội đến trường cũng hơi xa."

"Thế phiền nhà cháu quá!"

"Không phiền đâu ạ nhà cháu ba đi làm suốt có 1 mình cháu cũng buồn chán có Dao Dao ở cạnh cháu vui lắm."

"Vậy nhờ con chăm sóc con bé mấy hôm giúp bác."

"Vâng"

Sau khi nói chuyện 1 hồi Bạch Ngọc yên tâm cúp máy , Tiểu Lam rất hay sang nhà bà chơi nên bà biết nhỏ là đứa trẻ tốt.

Dao Dao sợ làm phiền đến Mặc Bắc khuynh thấy anh không thích người lạ, nhỏ cười bảo "yên tâm.Tớ xin là ba tớ đồng ý luôn mà".Trong lòng Dao Dao cũng dâng lên 1 cỗ vui vẻ , vậy là cô có thể gặp mặt anh nhiều hơn rồi.

Nửa đêm Lạc Dao tỉnh dậy uống nước, cô thấp thoáng nhìn thấy bóng hình anh đang nằm trên sô pha ngoài phòng khách, đôi chân anh thon dài mặc quân tây bò sát, a mặc áo sơ mi trắng cởi vài cúc trên làm cơ bụng ẩn hiện tăng thêm phần gợi cảm, hormone nam tính dường như lan toả khắp phòng.

Mặt Dao Dao lập tức nóng bừng lên, tim đập thình thịch. Cô như bị mê hoặc mà càng tiến lại gần anh hơn. Nhìn khuôn mặt anh tuấn, tiếng thở đều đều phát ra, tim cô loạn nhịp.

Cô nuốt nước miếng, nhớ về giấc mơ hôm qua liền không kìm được cúi xuống chạm nhẹ vào môi anh, đột nhiên bàn tay anh nắm lấy phần gáy cô ấn chặt cô hôn đáp lại, lưỡi anh lướt qua môi dần xâm nhập vào khoang miệng quấn lấy lưỡi cô mà liếʍ mυ'ŧ ngọt ngào. Dao Dao sững người một lúc, liền thuận theo anh đưa lưỡi ra thuận theo anh , hai tay nắm chặt áo sơ mi . Lưỡi của Mặc Bắc Khiêm đùa nghịch khắp khoang miệng cô dây dưa, cắи ʍút̼ phát ra tiếng ướŧ áŧ dâʍ ɖu͙©.

Anh càng hôn sâu như muốn cắn nuốt đôi môi cô, thấy cô khó thở mới nuối tiếc buông cánh môi ra. Cô cố hít lấy không khí xung quanh, khuôn mặt cô ửng đỏ, đôi môi hơi sưng lên, khoé mắt đọng lại nước mắt do khó thở gây ra càng làm tăng vẻ mỹ miều, gợi cảm. Anh cảm thán trong lòng "tiểu yêu tinh".

Mặc Bắc Khiêm lại đưa lưỡi liếʍ vành tai cô, hơi thở phả vào tai cô, kɧoáı ©ảʍ trào dâng, tiếng cô đầy ngọt ngào càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh hơn "đừngg ...". Những ngón tay luồn vào trong váy cô dạo chơi khắp người lần mò xoa nắn bầu ngực , chạm nhẹ vào nhũ hoa cô như có dòng điện chạy qua, thân thể nóng như lửa đốt, phát ra tiếng "ưm ... a..ahh", cô cong người lên dường như có gì đó đang tuôn trào ra.

*** Mặc Lam mình sẽ gọi là nhỏ cho dễ xưng hô, không bị nhầm với nữ 9