Tống Đoàn Viên ngước mắt nhìn Thu Trác Thị tức giận đến sắc mặt đỏ lên, nàng không biết vì sao Thu Trác Thị kiếp trước vênh mặt hất hàm sai khiến, phong cảnh vô hạn sẽ lại đến nông nỗi như thế này.
Đứa nhỏ của Thu Trác Thị vừa mới bị sảy, Thu di nương liền có hỉ!
Hơn nữa Thu Trác Thị vừa mới nói Thu Kim Hồng ngày hôm qua còn cùng Thu di nương ở bên nhau……
Tống Đoàn Viên đột nhiên cảm thấy bi ai thay cho Thu Trác Thị.
“Tống đại phu, nương ta rốt cuộc làm sao vậy?” Thu Nghênh Song hỏi.
Tống Đoàn Viên là đại phu, tuy rằng trong lòng có chút đồng tình Thu Trác Thị, nhưng vẫn nói thật: “Thu di nương có thai!”
Thu Trác Thị vừa nghe vậy, hai mắt tối sầm hôn mê bất tỉnh.
Thu Mâu Mâu vừa mới đuổi tới, vừa lúc nhìn thấy Thu Trác Thị ngất xỉu, nàng chạy nhanh tiến lên đỡ lấy Thu Trác Thị.
Trên mặt Thu Kim Hồng lại tất cả đều là vui mừng, hắn lớn tiếng nói: “Tốt lắm, tốt lắm, Quốc công phủ sắp thêm nhân khẩu, là song hỷ lâm môn!”
Lúc này, Thu di nương đúng lúc tỉnh dậy, vui mừng bắt lấy tay Thu Kim Hồng nói: “Lão gia, là thật chăng? Ta thật sự mang thai?”
Thu Kim Hồng gật gật đầu: “Nhiều năm như vậy, ngươi đều muốn sinh cho ta một đứa con trai, hiện tại rốt cuộc đã được như ước nguyện!”
Thu Trác Thị tức giận đến ngất đi, nhưng Thu Mâu Mâu vẫn thanh tỉnh, nàng gắt gao nhìn chằm chằm phụ thân nàng, lại nhìn mẫu thân vẻ mặt xám trắng trong lòng ngực, từng câu từng chữ mà nói: “Phụ thân, mẫu thân té xỉu, phụ thân có phải nên đến xem hay không?”
Thu Kim Hồng nói: “Tống đại phu không phải đang ở đây hay sao, để nàng nhìn một cái là được! Ta lại không phải đại phu, ta nhìn thì có ích lợi gì?”
Tống Đoàn Viên cười nhàn nhạt nói: “Thu lão gia, sợ là thật sự cần ngài nhìn, rốt cuộc Thu phu nhân cũng là thê tử kết tóc của ngài, một câu quan tâm của ngài so với uống mấy bao dược của ta cũng có tác dụng hơn!”
Thu Mâu Mâu cảm kích liếc mắt nhìn Tống Đoàn Viên một cái, trầm giọng nói với Thu Kim Hồng: “Đúng vậy, phụ thân, thân mình của mẫu thân vẫn luôn không có tốt, hôm qua phụ thân đã làm mẫu thân thương tâm, hiện giờ mẫu thân ngất xỉu, phụ thân lại mặc kệ không hỏi, phụ thân là muốn sủng thϊếp diệt thê sao?”
“Hỗn trướng!” Sắc mặt Thu Kim Hồng biến đổi, lạnh giọng mắng Thu Mâu Mâu, “Con là một cô nương gia, cũng dám ở trước mặt mọi người trách cứ phụ thân con như thế? Mẫu thân con đã dạy con như thế nào?”
“Vâng, mẫu thân con không dạy con tốt, vậy phụ thân thì sao, phụ thân dạy chúng con ra sao?” Thu Mâu Mâu vẫn lớn tiếng chất vấn Thu Kim Hồng.
Thu Kim Hồng nổi giận, vươn tay tới tiến lên muốn đánh Thu Mâu Mâu.
Tống Đoàn Viên tiến lên, một phen kéo lấy cánh tay Thu Kim Hồng.
Thu Kim Hồng từ trên cao nhìn xuống Tống Đoàn Viên đang đứng chắn ở trước mặt hắn.
“Tống đại phu, đây là chuyện của nhà chúng ta, ngươi tốt nhất không nên trộn lẫn!” Thu Kim Hồng trầm giọng nói.
“Ta cũng không nghĩ trộn lẫn, nhưng ta ở nhà ngươi nhìn hai người bệnh, tiền khám bệnh là hai ngàn lượng, Thu lão gia vẫn nên thanh toán tiền khám bệnh trước đi, thanh toán xong ta sẽ đi!” Tống Đoàn Viên trầm giọng nói.
Thu Kim Hồng ngẩn ra: “Đắt như vậy?”
Thu Kim Hồng tuy rằng sắp trở thành quốc công gia, nhưng trước đó chỉ là võ quan tứ phẩm, trong nhà lại không có kinh doanh gì, chỉ có lương tháng, lại muốn nuôi cả gia đình nhiều người như vậy, hai ngàn lượng bạc với hắn mà nói cũng không phải là con số nhỏ.
“Thu phủ sẽ không phải hai ngàn lượng bạc cũng không có đi?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Thu Kim Hồng vẫy vẫy tay, sai quản gia đi lấy.
Quản gia mang ngân lượng tới.