Tiểu Hầu Gia

Chương 11

Một ngày mới, Yến Dương tỉnh sơm hơn so với ngày thường. Y nằm trên da lông mềm mụp, mở ra thiết bị đầu cuối cá nhân xem xét tin tức chồng chất bên trong, hết thảy vấn an trên Thiên Võng đến từ đều bị Yến Dương vô tình làm lơ.

Lựa nửa ngày, Yến Dương mở ra tin nhắn của Nam Thiến nhắn lại. Nam Thiến nói cô ấy tối hôm qua có xem phát sóng trực tiếp, cảm tưởng rất nhiều, hy vọng sau khi y tỉnh lại có thể tâm sự trên đây.

Yến Dương lười biếng mà rửa mặt xong, nằm trở về trong ổ chăn lông xù xù mở ra cuộc trò chuyện mới với Nam Thiến.

“Cậu tỉnh?” Nam Thiến cũng tỉnh sớm, vừa thu được lời mời lấp tức nhận. Thấy Yến Dương tuy rằng đầy mặt mệt lười, khí sắc lại rất không tồi, Nam Thiến mới thoáng yên tâm: “Ngày hôm qua cậu phát sóng trực tiếp lâu như vậy, tôi vẫn luôn lo lắng cậu buổi sáng tỉnh không được.”

“Tinh thần tôi khá hơn nhiều.” Yến Dương dựa vào gối mềm nói.

Năm sinh nhật mười lăm tuổi Yến Dương mới vừa tỉnh lại, không hiểu cái gì thí nghiệm tinh thần lực, kết quả tự nhiên chẳng ra gì. Này nửa năm qua lục tục từ các phương diện hiểu biết về tư liệu tinh thần lực, Yến Dương phát hiện chứng hôn mê của y đại khái cùng tinh thần lực có quan hệ.

Nói cách khác, khả năng y đã sớm đi vào thế giới này, chỉ là thân thể cơ năng cùng t linh hồn tinh thần lực cơ thể này không xứng đôi, thế cho nên kích phát cơ chế bảo hộ của cơ thể này, mãi cho đến sinh nhật mười lăm tuổi ngày đó mới khó khăn lắm có thể thừa nhận một bộ phận tinh thần lực trong đó.

Từ sau khi trở lại Lam Tinh quen thuộc, Yến Dương khôi phục so với khi ở thủ đô đế quốc bên kia có vẻ mau hơn, ký ức cùng thân thể có lẽ hẳn là thực mau là có thể hoàn toàn phù hợp.

Yến Dương nói: “Tôi thích Lam Tinh.”

Cho dù là Lam Tinh tựa như bị lột da nghiền cốt, cũng so với hành tinh cấp A kia khiến cho Yến Dương thư thái hơn.

Nam Thiến nói: “Tôi xem phát sóng trực tiếp , phát sóng trực tiếp của các cậu thực xuất sắc.”

“Còn mấy người đâu?” Yến Dương khó được mà quan tâm một câu.

“Chúng ta lại không thú vị gì nhiều, đều là người xem muốn chúng ta đi chỗ nào đó làm chuyện gì, ăn cơm dừng chân đều không cần sầu.” Nam Thiến nói.

Cô thực không thích loại cảm giác này, một chút tính khiêu chiến đều không có, hoàn toàn là bị khán giả điều khiển.

Nam Thiến nói ra tính toán của chính mình: “Tôi chính là muốn cùng cậu thương lượng một chút. Hôm nay bắt đầu tôi cũng muốn giống cậu đi trợ giúp một số người cần giúp đỡ, cậu cảm thấy thế nào?”

“Trợ giúp người cần trợ giúp?” Yến Dương vẻ mặt kinh ngạc: “Tôi có làm việc như vậy sự?”

“…… Cái bé trai tên Dorne không phải sao?” Nam Thiến tuy rằng là tua nhanh xem khá nhiều lần, nhưng cũng sơ sơ biết được toàn bộ quá trình giao lưu của Yến Dương cùng Dorne.

Người xem qua phát sóng trực tiếp đều sẽ phát hiện, cuối cùng bé trai kia tinh thần diện mạo so với vừa xuất hiện ở trước màn ảnh khi đã có biến hóa long trời lở đất.

“Cái kia a, tôi xem nhóc ấy thuận mắt mà thôi a.” Yến Dương không cảm thấy mình là đang người giúp người làm niềm vui, y đương nhiên mà nói, “Dorne cùng chị gái nó đều lớn lên đáng yêu như vậy! Người đáng yêu sao lại có thể mặt ủ mày ê? Đương nhiên muốn vui vui vẻ vẻ mới đúng!”

“Mặc kệ thế nào, cậu đều là giúp nó.”- Nam Thiến nghiêm túc mà nói.

Có người nói mình là người tốt, Yến Dương tự nhiên sẽ không đi phản bác. Y trấn an Nam Thiến: “Một lần khảo hạch học kỳ mà thôi, cậu muốn như thế nào làm liền làm như thế đó, đừng tự tạo cho mình áp lực lớn như vậy.”

Nam Thiến an tĩnh lại. Qua một hồi lâu, Nam Thiến mới nói: “Cảm ơn.”

Các đồng đội đều cảm thấy Nam Thiến là mạnh nhất, cái gì cũng biết, gần như toàn năng, mặc kệ là tài nghệ vẫn là tướng mạo đều xuất chúng nhất. Trên thực tế Nam Thiến bất quá cũng là một cô gái 15-16 tuổi, đối mặt lần đầu tiên khảo hạch sau khi nhập học tinh thần cô ấy cũng banh thật sự khẩn.

Khảo hạch bắt đầu hai ngày, chỉ có Yến Dương nhìn ra thấp thỏm cùng khẩn trương của cô.

Nam Thiến cắt đứt nói chuyện video, Yến Dương lười biếng mà ngã xuống, ngáp một cái. Chẳng sợ thân thể đã tốt lên rất nhiều, y cũng vẫn là tưởng ngủ nhiều ngủ.

Liền ngay khi Yến Dương chuẩn bị ngủ nướng, thiết bị đầu cuối cá nhân của y liền nhận được cái xa lạ trò chuyện mời. Yến Dương nhìn mắt, Spencer · Malowe, có điểm quen tai, nhưng không quen biết, cự tuyệt.

Bên kia lại phát.

Cự tuyệt.

Lại phát.

Cự tuyệt.

Xem ở chỗ đối phương bám riết không tha như vậy, Yến Dương có chút bực mình mà kéo vào sổ đen. Thế giới an tĩnh!

Không chờ Yến Dương thoải mái dễ chịu mà ngủ bù, đạo sư dẫn đầu liền vội vã mà tìm lại đây, sắc mặt muốn nhiều khó coi liền có bao nhiêu khó coi: “Yến Dương đồng học, em có phải hay không đem viện trưởng kéo đen?”

Yến Dương còn buồn ngủ, vẻ mặt mê mang. Chờ Angus đem y từ trên giường ôm lên, tư duy Yến Dương mới khôi phục vận chuyển, quay đầu chào đạo tư: “Viện trưởng chúng ta kêu Malowe sao?”

“Học Viện Hoàng Gia tổng viện trưởng tên Spencer · Malowe, Malowe là dòng họ viện trưởng.” Angus không chút cẩu thả mà trả lời.

“Nguyên lai là như thế này.” Yến Dương bừng tỉnh đại ngộ, đối dẫn đầu đạo sư nói- “Ta vừa rồi xác thật kéo đen một người tên Spencer · Malowe. Này không thể trách ta, bởi vì hắn vẫn luôn quấy rầy ta ngủ bù, mà ta cũng không biết hắn là viện trưởng học viện chúng ta.”

Dẫn đầu đạo sư bị y đúng lý hợp tình làm nghẹn một chút.

Trải qua phát sóng trực tiếp ngày hôm qua, đạo sư dẫn đầu ý thức được Yến Dương cũng không phải phế vật, mà là hy vọng xoay người của tổ 36, thái độ tốt lên không ít: “Nếu là như thế này, Yến Dương đồng học ngươi nhanh chóng đem viện trưởng từ sổ đen đưa ra, viện trưởng muốn cùng ngươi trò chuyện.”

Yến Dương một ngụm đáp ứng. Y nằm ở trong lòng ngực Angus chầm chậm mà đem Malowe viện trưởng từ sổ đen lôi ra, chuẩn bị cùng Malowe viện trưởng hoàn thành một lần giao lưu thân thiết hữu hảo.

“Viện trưởng.” Yến Dương tự nhận mình là cái phi thường có lễ phép hài tử ngoan.

“Nhiều năm như vậy, người là người đầu tiên kéo đên ta.” -Malowe viện trưởng nói.

Cũng may Mã Lạc viện trưởng không phải người keo kiệt, trêu ghẹo một câu liền tiến vào chính đề.

Viện trưởng Malowe biểu đạt ý tứ rất đơn giản: Học Viện Hoàng Gia là một khu dạy học vĩ đại, một trường hợp vô cùng đúng đắn đáng tin, mỗi năm đều vì đế quốc tạo ra rất nhiều các nhân tài cao cấp trên mọi lĩnh vực, hy vọng y ở thời điểm phát sóng trực tiếp không cần vặn vẹo học viện ý tứ, học viện cũng không có khẩu hiệu trường cùng loại với “Làm người nên không biết xấu hổ”.

“Không thành vấn đề.” Yến Dương đáp ứng đến cực kì dứt khoát, “Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ chú ý.”

“Ngươi phát sóng trực tiếp phi thường xuất sắc, hôm nay tiếp tục cố lên.” Malowe viện trưởng tương đối hòa ái mà cổ vũ một câu, kết thúc trò chuyện.

Yến Dương để Angus đem y ôm xuống lầu, liếc mắt một cái liền nhìn thấy mấy người Hạ Tá sớm chờ ở dưới lầu. Yến Dương cười tủm tỉm: “Sớm như vậy a.”

Yến Dương mặt mày vốn là xinh đẹp, cười rộ lên càng là đẹp vô cùng, Hạ Tá mạc danh có chút hâm mộ có thể ôm hắn Angus.

Hạ Tá ngo ngoe rục rịch: “A Dương, hôm nay không cần Angus tiên sinh đi theo cũng có thể đi, nếu là ngươi mệt mỏi ta cũng có thể ôm ngươi.”

Angus an tĩnh mà đem Yến Dương phóng tới ghế trên, lại vững vàng mà lui ra phía sau, phảng phất không nghe thấy Hạ Tá nói.

Yến Dương nhưng thật ra không sao cả: “Cũng đúng a, liền sợ ngươi ôm bất động.”

“Như thế nào sẽ ôm bất động?” Hạ Tá vẻ mặt tự đắc, “Vì bảo trì dáng người, ta ngày thường thường xuyên đi rèn luyện. Đừng nhìn ta không được cường tráng như Ted, lực cánh tay ta thật tốt a!”

“Vậy được thôi.” Yến Dương quay đầu đối Angus nói: “Vậy ngươi hôm nay không cần đi theo, có thể tự mình đi bên ngoài đi dạo.”

Angus cúi đầu đáp: “Vâng, thiếu gia.”

Yến Dương lấy ra bản đồ ngày hôm qua ở khu dân nghèo bên kia gọi người vẻ ra. Bản đồ là vẽ tay, giản lược thật sự, hoạ sĩ cũng không tốt, đường cong đều có điểm vặn vẹo, chỉnh thể thoạt nhìn thế nhưng có chút thú vị khác.

Đường Ân nói: “Không bằng chúng ta hiện tại liền mở phát sóng trực tiếp đi!” - Thương lượng lộ tuyến hành động cũng coi như là nội dung hoạt động, một ngày muốn phát sóng trực tiếp suốt tám giờ, sớm giải quyết sớm an tâm!

Yến Dương không ý kiến.

Phát sóng trực tiếp màn ảnh thực mau hóa thành một cái phi hành khí tiểu xảo đáng yêu, ở trên không bồi hồi một lát, lập tức tìm được góc độ phát sóng trực tiếp tốt nhất.

Yến Dương chỉ vào tấm bản đồ có chút nguyên thủy nói: “Chúng ta hôm nay hướng trên núi đi, nhìn xem mặt trên trông như thế nào, thoạt nhìn giống như rất thú vị.”

Hạ Tá mấy người gật đầu. Cùng Yến Dương chơi một ngày, bọn họ đều cảm thấy chưa đã thèm, Yến Dương tính toán chính hợp bọn họ ý.

Năm người đi ra khách sạn, đang muốn suy xét bữa sáng ăn cái gì, liền nhìn đến ngày hôm qua kia tiểu nữ hài nhút nhát sợ sệt mà ở khách sạn cửa tham đầu tham não, trong tay còn ôm mấy cái túi giấy.

“Có việc sao?” Yến Dương đối nữ hài tử còn rất hòa khí, ngữ khí đều chậm lại.

“Đây là ta làm nướng bánh mì.” Tiểu nữ hài gương mặt ửng đỏ, “Dùng mặt không tốt lắm, khả năng có điểm thô ráp…… Đệ đệ nói các ngươi tiền tiêu xong rồi, buổi sáng không ăn, ta, ta liền tưởng cho các ngươi làm một phần bữa sáng. Các ngươi ăn sao?”

“Hảo a, đang lo không ăn.” Yến Dương cười tiếp nhận một cái túi giấy, bên trong có vài phiến nướng đến hai mặt khô vàng bánh mì, nghe còn rất hương.

Hạ Tá bốn người cũng đi theo cầm một túi.

Bé gái hướng Yến Dương cúi đầu một cái thật sâu: “Cảm ơn anh, tiểu ca ca. Ta, ta thật sự thực cảm ơn ngươi.”

Đêm qua đệ đệ rất có tinh thần, lôi kéo bé cùng nhau quy hoạch tương lai. Từ sau khi chân bị thương, bé chưa từng thấy qua đệ đệ như vậy. Liền ở gặp được Yến Dương lúc sau, em trai bé đã trở lại, em trai vừa thông minh vừa hay cười của bé đã trở lại.

Yến Dương xoa xoa tiểu nữ hài đầu, cầm lấy túi giấy cắn một miếng bánh mì nướng, quả nhiên thơm phức ngon miệng, hương vị thực không tồi. Vị tuy rằng có chút thô ráp, thắng ở hương thơm rất được.

Chẳng sợ có bản đồ nơi tay, mấy người bọn họ cũng là ngoại lai người, Yến Dương dùng 5% đánh thưởng làm lộ phí nhờ bé gái dẫn đường, nhờ bé gái mang theo mình hướng trên núi đi.

Dưới sườn núi nhà ở xây đến phi thường dày đặc, nơi nơi đều là kiến trúc bất hợp pháp, thường thường có mấy mái hiên che mưa nhô ra, giàn giáo căng ngang, còn có chút người sáng tạo khác người mà giữa hai tòa nhà bắc lên một cây cầu.

“Nơi này rốt cuộc ở bao nhiêu người a!” – Chưa từng nhìn thấy khu dân nghèo Eli nhịn không được cảm thán.

Yến Dương nghiên cứu địa đồ, phát hiện phía trước có cái khu vực đánh dấu không đi được, quay đầu hỏi bé gái: “Đây là chỗ nào? Như thế nào trên bản đồ không có?”

Bé gái sửng sốt, đi phía trước nhìn nhìn, đầu bỗng nhiên có chút ngốc. Qua vài giây, bé mới ngập ngừng nói: “Nơi này không thể đi.”

Hạ Tá đang tiến đến bên người Yến Dương xem bản đồ, nghe vậy tò mò hỏi: “Vì cái gì không thể đi?”

Bé gái nói: “Dù sao cũng không thể đi, người lớn đều là nói với chúng ta như vậy.”

Hạ Tá tức khắc tới hứng thú: “Chẳng lẽ đây là phố đen khu dân nghèo trong truyền thuyết!”

Phòng phát sóng trực tiếp đã sớm có rất nhiều người xem dũng mãnh tiến vào, nhìn đến bọn họ đứng ở một đống kiến trúc có hương vị bất hợp pháp thảo luận tới phố đen, tức khắc cũng dùng làn đạn tham dự thảo luận ——

“Phố đen! Ta chỉ ở bên trong điện ảnh nghe thấy !”

“Đi đi đi, nhất định phải đi!”

“Chú ý an toàn a, nếu thật là phố đen có thể rất nguy hiểm hay không?”

Hệ thống thông tri: Quạ Đen đưa tặng phòng phát sóng trực tiếp tổ 36 một đóa kim sắc pháo hoa, ánh vàng, pháo hoa lộng lẫy, đại gia mau tới phòng phát sóng trực tiếp tổ 36 nhặt đậu vàng đi!

Quạ Đen: Phát sóng trực tiếp thực xuất sắc, tiếp tục.