"Ẩn tộc tính là thứ gì, nếu Hinh tỷ thích, ta có thể để Hinh tỷ làm tộc trưởng Ẩn tộc!" Lâm Hiên nói.
"Ha ha ha, Lâm Hiên, ngươi có biết ngươi đang nói gì không? Còn tộc trưởng Ẩn tộc! Ngươi cũng là võ giả, không nên nói ra những lời ngây thơ như vậy!"
"Ta thừa nhận, giá trị vũ lực của ngươi trong thế tục rất đáng sợ, nhưng ở trước mặt Ẩn tộc, ngươi không bằng một con kiến hôi!"
"Loại lời này, ngươi cũng chỉ được nói ở trước mặt chúng ta, đi ra bên ngoài cũng không nên nói lung tung, đừng tự hại mình hại người!"
"À đúng rồi, không phải ngươi dây dưa không rõ với nữ nhân nhà Âu Dương sao, hình như nàng ta bị người Ẩn tộc bắt đi, ngươi không đi cứu nàng ta còn chạy tới nhà chúng ta làm gì?"
"Ta dĩ nhiên sẽ cứu Tình tỷ." Lâm Hiên thản nhiên nói.
" Lâm Hiên, ngươi trẻ tuổi như vậy đã có tu vi tới loại trình độ này, nếu như có thể tiến vào Ẩn tộc, thành tựu tương lai cũng sẽ không thấp, không bằng ngươi cũng đi tham gia đại hội tuyển chọn thiên tài, nếu ngươi có thể được Ẩn tộc tuyển chọn thì lại đến nhà họ Ninh ta nói chuyện cưới Tiểu Hinh!" Ninh lão gia nói.
"Ta muốn biết, Hinh tỷ nghĩ như thế nào?" Lâm Hiên híp mắt nói.
" Lâm Hiên, Tiểu Hinh đích thật yêu ngươi, nó muốn đi tìm ngươi, cho nên, chúng ta nhốt nó lại!" Lúc này, Trần Tú đột nhiên mở miệng nói.
Lời nói của Trần Tú khiến cho người ở đây đều nhíu mày.
Kể cả Ninh lão gia cũng không hiểu vì sao Trần Tú lại nói như vậy.
Lỡ như chọc giận Lâm Hiên, trực tiếp mang Ninh Hinh đi, ở đây không ai có thể ngăn cản được.
"Các ngươi dám hạn chế sự tự do của Hinh tỷ?" Quả nhiên, Lâm Hiên nghe vậy lập tức nổi giận.
" Lâm Hiên, ta biết với giá trị võ lực của mình, ngươi có thể dễ dàng mang Tiểu Hinh đi, chúng ta không ai ngăn được, nhưng nếu ngươi cũng yêu Tiểu Hinh, vậy ngươi có phải nên được người nhà họ Ninh chúng ta tán thành, được cha mẹ nó chúc phúc hay không? Chẳng lẽ, ngươi thật sự muốn Tiểu Hinh vì ngươi mà cắt đứt với gia tộc? Ngươi hẳn là biết đứa nhỏ Tiểu Hinh này rất hiếu thuận, nếu như chúng ta lấy cái chết bức bách, ngươi cảm thấy nó còn có thể lựa chọn ngươi không?" Ngay khi mọi người sắp mất kiên nhẫn, Trần Tú tiếp tục nói.
Lời nói của Trần Tú, làm cho lông mày của người nhà họ Ninh lập tức giãn ra, không khỏi cười lên.
Không thể không nói, động tác này của Trần Tú thật sự rất cao minh.
Trên thế giới này, thứ đang sợ chính là đạo đức.
Có thể nói, người có trâu bò đến đâu cũng sẽ đau đầu.
Hiện tại, Trần Tú trực tiếp dùng đạo đức để uy hϊếp Lâm Hiên.
Nói thật, Lâm Hiên cũng không quan tâm đ*o đức hay không đạo đức.
Hắn cũng không quan tâm đ ến ý kiến của người khác.
Nhưng Trần Tú nói không sai.
Hắn không thể ích kỷ như vậy, hoàn toàn không để ý cảm nhận của Ninh Hinh.
"Tốt, nếu các ngươi muốn ta tham gia hội tuyển thiên tài, ta sẽ tham gia! Nhớ kỹ, dù các ngươi là cha mẹ, trưởng bối của Hinh tỷ, cũng không thể ép Hinh tỷ làm chuyện nàng không thích, nếu không!" Lâm Hiên còn chưa nói hết lời.
Bàn chân của hắn đã dậm trên mặt đất. Ngay sau đó, một vết nứt lan rộng.
Vết nứt, trực tiếp xuyên qua toàn bộ biệt thự nhà họ Ninh!
Toàn bộ nhà họ Ninh lập tức lặng ngắt như tờ khi nhìn thấy một màn này.