Thế Giới Sắc Nữ 2

Chương 1.5

Bạch Hàn Nhiễm Hy đã ngay cả âm thanh đều không phát ra được, hạ thể hoàn toàn bị kɧoáı ©ảʍ nắm trong tay. Cô cho rằng mình là bị thao đến không thể khống chế, nước tràn ra rào rào.

Bạch Hàn Nhiễm Hy vẫn luôn khóc, khóc bị thao đến cao triều, còn chủ động lắc mông, điều chỉnh góc độ cơ thể cho đại dươиɠ ѵậŧ thô to dữ tợn của người đàn ông thao huyệt.

“Em xem nước của em này…”

Nhạc Lâm Thanh Phong vỗ cái mông non mềm của cô:

“Cả ga trải giường sắp không thể dùng được nữa.”

Ga trải giường đều là vết nước đậm màu, trong phòng cũng đều là hơi thở da^ʍ mị của nam nữ giao hợp. Toàn thân Bạch Hàn Nhiễm Hy phiếm hồng không bình thường, cô che mắt, cái miệng nhỏ cố gắng thở dốc, đại dươиɠ ѵậŧ thô to dữ tợn trên mông giã vào trong tiểu huyệt nhỏ bốp bốp. Nước mắt của cô chảy ra, bị thao cơ thể chậm rãi lõm xuống, gương mặt cọ xát vào giường:

“A… Sắp bị thao hỏng mất…”

Cô nghẹn ngào:

“Có phải là em tiểu ra hay không?”

Nhạc Lâm Thanh Phong yêu thích không buông tay xoa mông cô:

“Không có, nhưng mà em sắp cảm nhận được loại cảm giác này thôi.”

Bạch Hàn Nhiễm Hy không rõ ý của anh ta, nước mắt và nước miếng của cô cùng nhỏ lên giường, bộ ngực cô đơn buông xuống giữa không trung, bị làm lay động trước sau. Cô khó chịu vểnh mông lên cao, trong cơ thể giống như mọc thêm cái miệng nhỏ tham ăn, chỉ muốn người nào đó thao, bị cây côn ŧᏂịŧ dữ tợn của người đàn ông va chạm mạnh vào trong cơ thể.

Khi bị thao chuyện gì cũng không nghĩ được, bị kɧoáı ©ảʍ nắm lấy, chỉ nhắm mắt lại dùng tiểu huyệt nhỏ bao bọc nuốt dươиɠ ѵậŧ thô to. Côn ŧᏂịŧ thô dài lần lượt phá vỡ huyệt nhục mềm mại khít khao, ma sát vách tường mẫn cảm, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện nhỏ đùng đùng nổ tung.

Ngay cả cái mông mềm cũng vặn vẹo cọ xát cái bụng căng cứng của người đàn ông, đều mài ra hơi tê ngứa, khiến xương cốt của cô đều mềm nhũn.

“Thoải mái không?”

Nhạc Lâm Thanh Phong hít một hơi khí lạnh, cúi người nắm lấy một bên ngực cô vuốt ve, hương sữa đầy tay và nhũ thịt thủy nộn, xúc cảm mềm khó mà tin.

“Ưm… Thoải mái…”

Bạch Hàn Nhiễm Hy nũng nịu đáp lại: “Anh thì sao? Anh có sướиɠ không?”

Nhạc Lâm Thanh Phong cười: “Đương nhiên là anh sướиɠ, đùa giỡn cơ thể thiếu nữ mềm mại lại nhiều nước, trong mơ không biết ý da^ʍ bao nhiêu lần.”

Mông của thiếu nữ vểnh cao, vòng eo chưa đầy một nắm tay, bụng của anh ta vỗ bốp bốp lên mông cô, mông thịt vô cùng co dãn đẩy cơ thể anh ta ra, sau đó lại mạnh mẽ đυ.ng vào. Tay của Nhạc Lâm Thanh Phong ở trên người Bạch Hàn Nhiễm Hy, lượn lờ khắp nơi.

Bạch Hàn Nhiễm Hy trầm thấp nức nở, Nhạc Lâm Thanh Phong thích thao thiếu nữ, mà cô thích bị người ta thao như vậy.

Không biết người nào càng thêm trơ trẽn thấp hèn.

Nước mắt Bạch Hàn Nhiễm Hy chảy ra, nhưng Nhạc Lâm Thanh Phong đột nhiên rút cây côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn ra, tiểu huyệt nhỏ đói khát không có côn ŧᏂịŧ thô cứng rút ra cắm vào ma sát ra kɧoáı ©ảʍ, lập tức bất mãn bắt đầu mấp máy, Bạch Hàn Nhiễm Hy phe phẩy mông:

“Ưm… Sao anh không thao tiếp?”

Nhạc Lâm Thanh Phong vòng tay từ sau lưng cô về trước, không trả lời, nâng mặt cô lên hôn môi với cô, mυ'ŧ cái lưỡi thơm của cô không rời, nhẹ nhàng xoa nắn âu yếm nhũ thịt của cô. Bạch Hàn Nhiễm Hy quỳ sấp xuống, nửa người trên ngẩng lên đáp lại nụ hôn ẩm ướt của người đàn ông, khi mê say, bên tai lại nghe thấy tiếng bước chân vang lên bên cạnh.