Nội dung tóm tắt:Đừng tham lam bởi một khi đã tham thì du͙© vọиɠ khó lấp đầy!
Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, đẹp trai trầm tĩnh, ánh mắt thờ ơ.
Người phụ nữ lẳиɠ ɭơ, luôn tìm kiếm sự giới hạn cuối cùng của người đàn ông
-----
Đêm khuya, ở băng ghế sau của chiếc Cayenne màu đen, một đôi nam nữ đang ở va chạm tình cảm mãnh liệt.
Lục Hướng Vãn một thân váy mỏng bị người đàn ông trước người mạnh mẽ hôn khiến cô trở tay không kịp.
Cô bối rối kéo áo sơ mi trắng của người đàn ông, miệng rêи ɾỉ.
“Ưm…… Ưm……”
Dươиɠ ѵậŧ dài của người đàn ông ở trong huyệt hoa nhỏ nhắn chật hẹp của cô gian nan chen vào, thở hổn hển phát ra tiếng trầm đυ.c “Hướng Vãn, thả lỏng”.
Lục Hướng Vãn mím chặt môi “Em…… Em không có cách nào thả lỏng”.
Cận Ngộ nhíu mày, đem dươиɠ ѵậŧ đeo bao từ trong hoa huyệt rút ra. Hắn đưa tay lấy dầu bôi trơn từ bên cạnh, bôi lên, qυყ đầυ chậm rãi đỉnh đến vị trí âm đế của nữ nhân.
“Có cảm giác không?”
Khuôn mặt thẹn thùng của Lục Hướng Vãn đỏ bừng “Ưm…… Có…… Có chút cảm giác”.
Hắn không sốt ruột cắm vào nữa, chờ hoa huyệt của cô bắt đầu có chút ẩm ướt, hắn một bên dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn âm đế của cô, đồng thời kiên quyết đưa dươиɠ ѵậŧ của mình vào.
“A……"
Dươиɠ ѵậŧ đâm vào trong nháy mắt, Lục Hướng Vãn không khỏi kêu lên một tiếng. Cơn đau xé rách quét qua toàn thân Lục Hướng Vãn, ngón tay cô cào mạnh vào lưng người đàn ông. Đã làm màn dạo đầu tận hai mươi phút, trong nháy mắt toàn bộ dươиɠ ѵậŧ căng đầy huyệt của cô. Cận Ngộ kiên nhẫn đã cạn kiệt, nhẫn nại cũng đến cực điểm. Hắn không để ý tới cô nữa, bình tĩnh đung đưa thắt lưng không ngừng thọc vào rút ra, qυყ đầυ thật sâu va chạm vào cửa tử ©υиɠ của cô.
Lục Hướng Vãn kẹp chặt hai chân, toàn thân run rẩy vì hắn, cắn chặt môi, hai hàm răng cắn chặt.
Dươиɠ ѵậŧ không ngừng ở trong cơ thể điên cuồng thọc vào rút ra, dầu bôi trơn bôi lại lau, cho đến khi bên trong trực tiếp khô khốc.
Cận Ngộ kéo dươиɠ ѵậŧ ra, thay bαo ©αo sυ mới. Sau đó hắn cắm vào huyệt hoa chật hẹp của cô, khi thẳng đến sâu trong hoa huyệt của cô, lại chậm rãi rút nửa cây ra, lại một lần nữa cắm vào. Cứ như vậy thọc vào rút ra không ngừng lặp đi lặp lại.
Ngón tay còn dính tinh dầu ở khe thịt giữa âm môi cô không ngừng vuốt ve.
“A…… Ưm……” Lục Hướng Vãn bắt đầu phát ra tiếng ngâm khẽ uyển chuyển.
Cận Ngộ không ngừng rút ra cắm vào, qυყ đầυ mỗi một cái đều chọc vào sâu trong hoa huyệt của cô, theo từng cú thúc, chạm vào, sau đó lại rút ra. Hơn nữa âm đế kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cho cô không chịu được. Không bao lâu sau, thịt mềm trong hoa huyệt của cô bao bọc dươиɠ ѵậŧ co rút kẹp chặt, cả người khẽ run rẩy co rút, hai chân đột nhiên căng thẳng cứng đờ.
“Ưm…… Ưm a……”
Thấy cô cao trào, Cận Ngộ rút côn ŧᏂịŧ đang chôn trong hoa huyệt ra, bắt đầu hung hăng cắm sâu vào, biên độ luật động cũng càng lúc càng lớn.
Qυყ đầυ không ngừng chạm tới cửa tử ©υиɠ, lông mày Lục Hướng Vãn hơi nhăn lại, môi răng cắn chặt “Không được…… Có chút đau……”.
Cận Ngộ nhíu mày, đáy mắt có sóng vụn cực lực che dấu "Được rồi, để anh thay bao".
Sau đó lại thay một cái khác, lần này hắn bôi dầu bôi trơn so với trước còn nhiều hơn, tần suất cắm vào rút ra trong hoa huyệt vô thức tăng lên.
Qυყ đầυ đột nhiên cảm thấy cực kỳ ngứa ngáy muốn bắn ra, hắn đem chân cô mở ra mức rộng nhất, qυყ đầυ ngang ngược đâm vào cửa tử ©υиɠ của cô hai cái. Một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhanh chóng bắn ra, phun vào trong bao.
Tháo bao, dọn dẹp sạch sẽ.
Cận Ngộ đưa tay giúp cô sửa sang lại chiếc váy bị xộc xệch, cầm lấy qυầи ɭóŧ bên cạnh, hướng hai chân cô mặc vào.
"Tối nay em có quay lại trường không?"
Lục Hướng Vãn cúi đầu, đôi môi đỏ mọng mềm mại khẽ cắn "Có, em còn có một bản thảo chưa nộp".
Cận Ngộ nhàn nhạt ừ một tiếng, không nói gì, kiên nhẫn giúp cô kéo khóa lưng.
Lúc này, một chiếc maserati cũng là màu đen, từ từ chỗ đậu xe phía sau bọn họ chậm rãi chạy ra. Khi chiếc xe đi ngang qua bọn họ, người phụ nữ ở vị trí lái chính nhìn vào trong xe. Cô gái lái xe Maserati nhếch môi mỉm cười.
Lục Hướng Vãn trong nháy mắt ngẩn ra.
Người phụ nữ trong xe quá đẹp, cô ấy có khuôn mặt quyến rũ, đôi mắt sáng và hàm răng trắng, nước da trắng, bắt mắt và nổi bật. Không giống như vẻ đẹp dịu dàng của Lục Hướng Vãn, vẻ đẹp của cô gái kia là một thần thái khác.
Cận Ngộ kéo xong khóa kéo, quay đầu lại, nhìn bộ dáng xuất thần của Lục Hướng Vãn "Có chuyện gì vậy?"
Lúc này chiếc Maserati đã nghênh ngang rời đi, Lục Hướng Vãn hoàn hồn “Em…… Hình như chúng ta bị phát hiện”.
Cận Ngộ thu thu con ngươi "Phát hiện thì sao? Chúng ta là vợ chồng hợp pháp".
Ánh đèn lờ mờ trong xe chiếu xuống, người đàn ông một mặt bình tĩnh, không phát hiện ra vui hay buồn. Lông mày và đôi mắt ẩn trong bóng tối không thể nhìn rõ, chỉ có giọng nói lạnh lùng.