Lúc tỉnh lại, Tả Đam Phong mơ hồ không nhớ đêm nay là đêm nào, hôm qua cậu ngất đi lúc nào cũng không nhớ, chỉ biết mình bị làm tới làm lui rất lâu, đến mức chịu không nổi xin tha nhưng người kia cũng không dừng lại, giống như dã thú không biết thỏa mãn tham lam mà không ngừng cắn xé con mồi.
Giật giật thân thể mỏi mệt, Tả Đam Phong phát hiện thứ kia vẫn còn cắm trong thân thể, cậu nổi giận, đẩy người đang vùi trong ngực mình ra.
Quý Kha tỉnh sớm, nhưng hắn quyến luyến hoa huyệt ấm áp của cậu nên vẫn giữ tư thế cũ mà ôm cậu ngủ. Hiện tại, hắn bị cậu đẩy ra như thế, cũng chỉ đành chấp nhận mà rút ra.
Vì lỗ nhỏ của cậu chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ɖị©ɧ nên khi hắn rời khỏi, nơi đó “ọt” một tiếng, trong sự tĩnh lặng sáng sớm nghe rất rõ ràng, chất lỏng trong động gấp gáp ào ra, làm cửa huyệt ướt đẫm, thậm chí chảy xuống ga giường thành một bãi.
Tả Đam Phong xấu hổ vô cùng, cả gương mặt nghẹn đến đỏ bừng, cũng không biết phải nói gì, cậu đành phải xoay người lấy áo ngủ hôm qua bị vất ở đầu giường che ngực, định vọt vào nhà tắm. Nhưng khi chân vừa chạm đất, cậu cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người không đứng vững suýt ngã, may mắn nhanh tay đỡ lấy tủ đầu giường mới không bị té sấp mặt.
Giờ phút này, tất cả cảm quan của cậu đều đã trở lại, cậu thấy cả người không có sức lực, phía dưới có chút đau xót. Một người đàn ông như cậu mà bị làm đến mức đứng không nổi, thật sự…
Mặt Tả Đam Phong lúc xanh lúc trắng, đỡ giường chậm rãi đi từng bước, tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn đọng lại trong lỗ nhỏ chảy dọc đùi trong trắng nõn nhưng đầy vệt đỏ loang lổ, trông vừa dâʍ đãиɠ vừa quyến rũ.
Nhìn cậu, Quý Kha thở dài trong lòng, chẳng phải những 0 khác sau khi làm xong đều vênh mặt sai bảo 1 chăm sóc sao? Cậu ngược lại, còn không thèm để ý tới hắn, tuy hắn ép buộc cậu nhưng cậu có thể trút giận lên hắn mà?
Quý Kha đột nhiên bế Tả Đam Phong lên, Tả Đam Phong ngạc nhiên hô một tiếng: “Anh làm gì đó!”
Cậu chưa chuẩn bị kịp, chỉ có thể tuân theo bản năng đỡ lấy vai hắn. Áo ngủ của cậu rơi xuống rất, lộ ra cặp ngực bị chà đạp cả đêm, đầṳ ѵú sưng đỏ hơi hơi run lên, co rúm lại vì khí lạnh.
“Làm em.” Quý Kha bình tĩnh nói, nhìn cậu trợn to mắt, hắn trộm cười thầm trong lòng, trên mặt lộ ra chút cà chớn.
Nhìn mặt hắn, Tả Đam Phong biết mình bị trêu, cậu xấu hổ muốn chui xuống đất. Nhìn xuống dưới lại thấy chất lỏng trong cơ thể đã theo đùi chảy xuống đất thành một vũng, cậu càng xấu hổ, tay chân không biết để ở đâu, chỉ đành kẹp chặt đùi cầu cho chúng nó đừng chảy nữa.
Quý Kha ôm cậu đến phòng tắm, hắn muốn giúp cậu rửa sạch nhưng lại bị cậu lạnh lùng từ chối, chỉ đành ra ngoài dọn dẹp phòng.
Chuyện lên giường đã không thể tránh khỏi, vậy thì sau này Tả Đam Phong không thể cho Quý Kha thêm cơ hội nhìn trộm thân thể cậu nữa, tuy rằng không thể thay đổi sự thật bị đè nhưng làm vậy cậu thấy thoải mái hơn chút, cũng cho bản thân thêm thời gian để chấp nhận.
Tả Đam Phong duỗi tay chạm vào phía dưới, chậm rãi đưa ngón tay vào, moi tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn thừa ra ngoài. Nhưng hôm qua bị đè cả đêm, hoa huyệt cậu vô cùng mẫn cảm, toàn bộ cửa huyệt đều sưng đỏ, âm đế cũng to hơn một chút, chỉ chạm một chút thôi cũng khiến cậu rêи ɾỉ thành tiếng.
Cảm giác tê tê dại dại cả người làm cậu nhớ tới sự sung sướиɠ đến tận xương tủy của đêm qua, cánh tay mạnh mẽ của người đàn ông kia, đầu lưỡi linh hoạt, vật ấm nóng thô dài cứng ngắc, thân thể giao hòa nóng bỏng…
Cậu cảm giác như tất thảy còn chưa kết thúc, hắn vẫn nằm trên người cậu, lỗ nhỏ của cậu ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, tham lam mυ'ŧ vào, hoa huyệt vì kɧoáı ©ảʍ mà phun ra từng đợt nước da^ʍ…
Tiếng gõ cửa phá vỡ hồi ức của Tả Đam Phong, khiến tâm hồn đang đê mê của cậu tỉnh táo lại, nhẫn nhịn khó chịu mà nhanh chóng rửa sạch thân dưới. Mặt không cảm xúc cầm lấy quần áo Quý Kha đưa vào, giữ cửa ngăn cách tầm mắt của hắn.
Tả Đam Phong chăm chú nhìn người trong gương kia, suýt nữa không nhận ra chính mình.
Khóe mắt cậu trong gương ngập nước như mặt hồ mùa xuân, môi ửng hồng, thân thể trắng nõn phủ kín dấu vết tình ái đỏ đỏ xanh xanh, hai khối thịt non trước ngực bị nam nhân đùa bỡn tựa như to ra, phủ kín những vệt đỏ ái muội, hai đầu nhũ to như hạt đậu phộng khảm trên đó, ửng đỏ vì bị hắn liếʍ mυ'ŧ cả đêm.
Cả thân thể cậu đều bị yêu thương mạnh mẽ, phiếm đầy hơi thở ái dục, vô cùng hấp dẫn.
Tả Đam Phong sờ lên đầu ti mình, thẹn quá hóa giận, hận không thể đem nó ngắt xuống.