Xuyên Thành Nam Thê Của Đại Thiếu Gia Nhà Họ Lê

Chương 20: Lần Đầu (Hhhhhhh)

Thấy tầm mắt cậu luôn dõi theo động tác tay của mình, môi mỏng khẽ nhếch hắn cố ý thả chậm động tác tay lại đến khi ngừng hẳn, từ tốn mà dùng ngón tay giữa quẹt lấy chất lỏng trên qυყ đầυ đưa đến bên môi Trần Mạnh Quân

"Muốn nếm thử hương vị của anh không?" Ôm tâm tư muốn trêu ghẹo người dưới thân, hắn cũng chẳng có ý định cho cậu nếm thật nhưng động tác của cậu lại khiến hắn máu huyết sục sôi. TruyenHD

Trần Mạnh Quân vừa trải qua cao trào mới mẻ, sau đó còn trực tiếp xem hắn thủ da^ʍ, đầu óc chẳng còn bao nhiêu tỉnh táo. Suy nghĩ duy nhất hiện tại của cậu chính là muốn Lê Minh cũng có thể thoải mái giống cậu nên sau khi nghe hắn nói, còn chưa kịp suy nghĩ cái lưỡi nho nhỏ đã vươn ra đón lấy giọt nước trong suốt rơi từ đầu ngón tay hắn xuống. Khoảnh khắc bụng ngón tay được gai ngược cọ xát hơi thở Lê Minh như muốn ngừng lại

Trần Mạnh Quân mắt khép hờ, hàng mi cong vuốt hiện tại dính đầy nước mắt khẽ rung rung nhìn hắn, cái lưỡi đỏ tươi quấn lấy ngón tay hắn liếʍ láp, còn như chưa đã thèm mà cuốn nó vào miệng chơi đùa, âm thanh chụt chụt truyền trực tiếp vào dương v*t hắn khiến nó bất bình giương cao ngọn cờ, đáng lý vị trí đó phải là của nó

Trần Mạnh Quân còn chưa nhận thức được hành vi của mình có bao nhiêu nguy hiểm ngón tay trong miệng đã bị giật ra. Lê Minh cúi người xuống đè ép đôi môi cậu, chiếm đoạt không một giây ngơi nghỉ, trong miệng Trần Mạnh Quân hiện tại toàn là mùi hương ngọt ngào như rượu, say lòng người

Ngón tay vừa được Trần Mạnh Quân liếʍ ướt không nhàn rỗi mà tìm đến miệng nhỏ, không nói hai lời liền đẩy cửa xông vào. Vì được Lê Minh hầu hạ đến chín rục nên bướm da^ʍ không có trở ngại mà ngoan ngoãn ngậm lấy tay hắn, bên trong vùa ướt vừa mềm nhẹ nhàng co rút như muốn hút cả linh hồn hắn vào. Tiếng rên như mèo nhỏ cào vào tim Lê Minh vấn vương giữa môi lưỡi sau khi được đưa đẩy qua lại vỡ tan thành trăm mảnh nhỏ rồi bị nhiệt độ cả hai hun nóng đến bốc hơi

Chờ Trần Mạnh Quân thích ứng một lát Lê Minh bắt đầu dùng tay đưa đẩy, ngón tay bên trong không ngừng moi đào xoay vòng, đổi lấy từng tiếng thở gấp của cậu. Rất nhanh sau đó bướm da^ʍ đã ăn xong hết một ngón tay, thèm thuồng bất mãn mà lôi kéo ngón tay thứ hai. Lê Minh một chút cũng không khiến nó thất vọng nhanh chóng tăng thêm chút lực chen vào ngón thứ hai, lúc lui ra còn tách ra như cái kéo, cọ xát hết một lượt thành lũy bên trong

"A...a...ưʍ...đừng... đừng mà... hức..." tiếng nức nở ngắt quãng của Trần Mạnh Quân lúc này như một liều thuốc độc từng chút một rót vào tai Lê Minh khiến hắn càng thêm điên cuồng

Trần Mạnh Quân cong người đón nhận từng chuyển động của Lê Minh, đến khi hắn có thể thuận lợi đâm thọc ba ngón tay. Lúc thấy đã chuẩn bị xong, Lê Minh rút tay ra khỏi bướm da^ʍ, vô số thịt bướm thít chặt lại như muốn níu kéo tay hắn. Lê Minh dường như rất vừa lòng với phản ứng của cái bướm nên không tiếc mà nở một nụ cười khen ngợi còn mở lời động viên nó

"Ngoan, kiên nhẫn chút, sẽ đút em ăn cái ngon hơn" Trần Mạnh Quân nghe hắn nói xong liền dùng cả tay cả gối mà che mặt bịt tai

Thấy cậu đến nước này còn ngượng ngùng Lê Minh càng thích thú, nhưng hắn đã đến giới hạn, nếu còn nhịn nữa sợ rằng bản thân sẽ liệt mất. Hắn gập chân cậu lại, mở rộng ra thành hình chữ M rồi đè sát vào ngực, để cái bướm hé mở ra dưới tầm mắt hắn. Như cảm thấy chưa đủ, hắn dùng tay nâng cao mông cậu lên, để từ góc độ của Trần Mạnh Quân cậu có thể nhìn thấy hắn dùng cách nào mà chơi cậu

Trần Mạnh Quân làm đà điểu một lát cũng thấy không ổn, lo rằng Lê Minh sẽ chán ghét vẻ ngượng ngùng của mình, chuyện cần làm cũng đã làm, tới bước quan trọng nhất cậu lại nhút nhát mà chạy trốn thì không đáng mặt đàn ông lắm. Trần Mạnh Quân lấy hết can đảm bỏ gối đầu ra liền bắt gặp ánh mắt hắn đang nhìn cậu, môi mỏng khẽ động

"Nhìn kỹ bướm da^ʍ ăn dương v*t, chỉ anh mới được cᏂị©Ꮒ bướm da^ʍ của em"

Vừa nói xong hắn điều chỉnh cho qυყ đầυ đặt ngay ngắn trước miệng bướm, phụt một tiếng một nửa dương v*t đã biến mất tăm, chỉ thấy cái bướm đáng thương đang phồng má, miệng bướm căng ra mỏng tanh như sắp nứt, nước sốt trong suốt bị lực ép mạnh đột ngột mà bắn ra ngoài xì xì

"Ưʍ..."

"Aaaaa..."

Tiếng gầm nhẹ cùng tiếng la cùng lúc vang lên, Trần Mạnh Quân thì đau vì phía dưới đột nhiên căng đầy còn Lê Minh thì bị thịt bướm thít chặt một chút cũng không động được. Công tác chuẩn bị của Lê Minh rất đầy đủ nên đau đớn Trần Mạnh Quân phải chịu cũng chẳng có bao nhiêu chỉ vì bị lấp đầy một cách bất ngờ nên bướm da^ʍ chưa chuẩn bị tinh thần mà ngăn chặn kẻ tấn công. Thấy chân mày Lê Minh nhíu chặt vì đau, Trần Mạnh Quân cố gắng ổn định hô hấp từ từ thả lỏng cơ thể

Cảm nhận được bướm da^ʍ không còn kẹp chặt như trước Lê Minh khẽ đong đưa eo ra vào với biên độ nhỏ, thịt bướm như nhận ra người đến mà vui vẻ mấp máy chào đón bạn mới. Đến khi đã quen với nhịp đưa đẩy Lê Minh thừa lúc Trần Mạnh Quân lơ là đẩy mạnh eo ngốn cả cây dương v*t vào miệng bướm

"Ưmmmm..."

Chỉ nghe một tiếng rên kìm nén, mắt Trần Mạnh Quân mở to cả người cong lên áp sát vào người Lê Minh, cánh môi bị cắn chặt đến trắng bệch. Cái bướm bị dập mạnh bẹp dí nằm ở nơi giao hợp trông vừa dâʍ đãиɠ vằ đáng thương

Lê Minh cuối xuống hôn lên đôi môi còn cắn chặt của cậu, tay dịu dàng vỗ về khắp nơi trên cơ thể đến khi cậu thích ứng, dương v*t cũng để yên cho cái bướm mυ'ŧ mát làm quen

"Quá... quá sâu" Trần Mạnh Quân sau khi bình tĩnh lại chỉ có thể cảm thán chút ít, cậu cảm nhận được rõ ràng chiều dài dương v*t ngay cả những đường gân xanh quấn quanh đang được từng thớ thịt bên trong ôm sát không chút kẽ hở

"Còn chưa đủ sâu đâu"

Dưới sự nhiệt tình của thịt bướm Lê Minh cũng bắt đầu đáp trả, hắn đong đưa eo từng chút một, cảm nhận rõ ràng như có hàng trăm hàng ngàn cái giác hút ẩn sâu trong hang động chực chờ dương v*t hắn tiến vào áp sát rồi hút cắn, mỗi một tế bào trên cơ thể hắn đều kêu gào sung sướиɠ

"A...a...ưʍ...a...ưʍ...căng...quá đầy...hức...ưʍ.."

Mỗi khi Lê Minh tiến vào, Trần Mạnh Quân tưởng chừng bướm da^ʍ bị căng đến rách nhưng khi lui ra thịt bướm lại một chút cũng không ngại lôi kéo dương v*t quay trở lại mà lấp đầy, nghiền nát nó. Cảm giác nhoi nhói lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến đầu óc cậu tê rần

Lê Minh nâng cao hông, lui ra đến khi chỉ còn lại qυყ đầυ thì đột ngột đâm vào tận cùng, đổi lấy những tiếng rêи ɾỉ tiếng sau cao hơn tiếng trước của Trần Mạnh Quân

"Ưmm... a... a... ưʍ.... đừng.... mạnh quá... a... a"

"A... aaaa.... anh... anh ơiiii... hức....sâu... sâu quá rồi... hức.. hức...ưm"

Trần Mạnh Quân hiện tại như con cá đang mất nước đến cả việc hít thở cũng trở nên khó khăn, mà biển cả của cậu hiện đang rong ruổi không ngừng phía trên, từng con sóng ập tới như muốn nhấn chìm cậu vào biển rộng, nhưng cậu không hề hoảng sợ mà còn khao khát đắm mình trong vô vàng ngọn sóng không biết bến bờ

Lê Minh thu hết những biến hóa của Trần Mạnh Quân vào mắt, đôi tay cậu cố gắng vòng qua cổ hắn, sóng lưng ưỡn cao theo từng cú nhấp, dâng vào miệng hắn thịt quả ngon ngọt. Hắn không ngần ngại mà nuốt trọn hết những ngọt ngào của cậu, hàm răng gặm cắn quả hồng đến khi nó ướŧ áŧ sưng to, bàn tay to rộng nắm lấy hông cậu phối hợp trước sau theo từng nhịp đẩy, khiến tiếng rên cậu phát ra lúc cao lúc thấp dính dấp ướŧ áŧ

"Chồng cᏂị©Ꮒ em sướиɠ không?" Âm thanh Lê Minh trầm thấp pha chút gấp gáp không trầm ổn như thường ngày nhưng lại quyến rũ chết người, hắn mũi chạm mũi hỏi Trần Mạnh Quân đang không ngừng ngâm nga. Tay không nhàn rỗi mà châm lửa khắp nơi trên người cậu

"Ưʍ...hức...a... a...ưm" Trần Mạnh Quân không đủ mặt mũi để trả lời câu hỏi này nên quyết định giả vờ như không nghe thấy

Lê Minh không hài lòng với phản ứng của cậu, mỗi cú rút ra chỉ chừa lại nửa cái qυყ đầυ bên trong, hắn hạ eo dùng lực mạnh gấp đôi mà dập miệng bướm tan nát ọc ra càng nhiều dịch da^ʍ. Cú đâm vừa mạnh vừa sâu khiến hai túi cầu phía dưới vỗ bôm bốp không ngừng vào thịt mông

"Aaaaaa...sâu...quá...rách... rách bướm...da^ʍ...sẽ...hư....ưm"

"Đừng...đừng mà....em....chịu..không... không nổi...huhu"

Tiếng nói cuối cùng biến thành tiếng khóc ngẹn, cái bướm bị đâm muốn thủng, mà kɧoáı ©ảʍ tràn ngập như muốn dìm chết cậu khiến Trần Mạnh Quân khủng hoảng

Lê Minh từ trên nhìn xuống cậu, vì quá sung sướиɠ mà nước mắt không ngừng từ hốc mắt chảy xuống thái dương, hắn không chút đau lòng mà nắc thêm vài cái mới mở miệng hỏi cậu

"Chồng cᏂị©Ꮒ em sướиɠ không?" Trần Mạnh Quân đang trên bờ vực tan rã, như nắm được cọng rơm cứu mạng mà liều mình trả lời

"Sướиɠ...aaaa.... sướиɠ...chồng cᏂị©Ꮒ.. a.... sướиɠ lắm..a... làm ơn...nhẹ chút... hu...nhẹ lại....xin...anh...." Cậu dùng hết sức lực bám víu lấy Lê Minh, ngẩng đầu tìm môi hắn lấy lòng

Lê Minh được chủ động hầu hạ tâm trạng tốt vô cùng nhưng cũng không vì vậy mà tha cho cậu. Hắn nắc thêm gần chục cái như trừng phạt khiến Trần Mạnh Quân phải cong người đón nhận mỗi cú thúc như đóng cọc

Từng giọt mồ hôi trượt xuống cằm hắn rơi lách tách lên người Trần Mạnh Quân chảy dài trên l*иg ngực cậu, mỗi nơi vệt nước kia đi qua đều nóng bỏng ngứa ngáy

Lê Minh cúi thấp đầu trao cậu một nụ hôn triền miên, Trần Mạnh Quân bị đầu lưỡi hắn dẫn dắt mà đi khỏi lãnh thổ cuối cùng bị gặm nhắm đến nát vụn đỏ au, nước bọt không kịp nuốt chảy xuống khóe miệng cậu bị hắn liếʍ lấy nuốt vào bụng

"Em nghe thấy không, bướm da^ʍ bị anh cᏂị©Ꮒ chảy nước" Lê Minh kề sát tai cậu giữa những âm thanh va chạm xá© ŧᏂịŧ và tiếng nước lép nhép hắn thì thầm

Trần Mạnh Quân đang lấy lại nhịp thở, đầu óc quay cuồng không nhìn rõ được trái phải vô thức đáp lời

"A... a.... ưʍ... dạ... chỉ chảy nước....cho..... cho...chồng cᏂị©Ꮒ... a"

Đột nhiên cơ thể người phía trên cứng đờ, chỉ nghe một tiếng gầm nặng nề vang lên, dương v*t một phát đâm thật sâu vào bên trong bướm da^ʍ, phun trào từng dòng chất lỏng nóng hổi vào thịt bướm, Trần Mạnh Quân bị bắn nóng muốn phỏng khiến bướm da^ʍ co chặt lại rồi phun ra từng dòng nước ấm làm dịu lại nhiệt độ

Lê Minh bị một câu nói của cậu làm cho bắn, máu cả người dồn hết về dương v*t, hắn chỉ cảm thấy một cơn sung sướиɠ ập tới, thịt bướm ôm siết lấy dương v*t ép hắn cống nạp từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ tươi mới, sau đó lại xối từng dòng nước nóng hôi hổi vào qυყ đầυ làm hắn chưa bắn xong đã muốn cương lại

"Aaaaaaa nóng quá.. aaa... cái bướm....phỏng rồi... bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn phỏng rồi... aaaaa" Trần Mạnh Quân bị cao trào làm cho mờ mắt, cậu ngẩng cao cổ há miệng đón nhận sung sướиɠ xa lạ, tay chân siết chặt người Lê Minh ngay cả hô hấp cũng ngừng lại

Đến khi bình ổn lại sau cao trào, cậu phát hiện người phía trên có chút không ổn, hắn ôm chặt cậu, mặt chôn vào hõm cổ không chịu lui ra

Trần Mạnh Quân lo sợ hắn ngất đi, dù sao hắn cùng vừa mới khỏe lại chẳng ai biết liệu có chuyện gì xảy ra không. Trần Mạnh Quân thử kêu thêm vài tiếng, tay chân đã muốn đẩy hắn ra thì người phía trên mới khẽ hôn lên đầu vai cậu đáp trả

Nhận được phản hồi của Lê Minh, Trần Mạnh Quân đã yên tâm hơn mà thả lỏng người, cơ thể truyền đến từng cơn nhức mỏi, một chút sức lực cuối cùng cũng tiêu hết, đến cả ngón tay cậu cũng lười động. Nhưng lại không khỏi tò mò mà yếu ớt hỏi

"Anh sao vậy? Không khỏe chỗ nào sao?" Giọng cậu sau trận chiến vừa rồi đã khàn đi, thì thầm vào tai hắn có chút ngưa ngứa râm rang

Lê Minh không nói không rằng quay đầu sang chiếm lấy đôi môi cậu, cuốn lấy đầu lưỡi hút đi chất dịch thơm ngon, gặm cắn đến khi đôi môi đỏ hồng tróc da mới hài lòng nhả ra, nhìn thẳng mắt Trần Mạnh Quân dõng dạc

"Do là lần đầu thôi, lần này anh sẽ làm tốt hơn"

Trần Mạnh Quân nghe xong liền hiểu nội tình, nhưng cậu một câu cũng không chê hắn, rõ ràng cả đôi bên đều sung sướиɠ, dù quá trình có chút xấu hổ nhưng cậu không có điểm nào không hài lòng. Sợ Lê Minh càng nghĩ càng rối, Trần Mạnh Quân với tư cách là người trải nghiệm bày tỏ quan điểm

"Em thấy...tốt lắm... rất... rất.. sướиɠ, lần... lần đầu... như vậy là... tốt... tốt... tốt lắm rồi"

Cậu nói càng lúc càng nhỏ, dù đã gom hết dũng khí rồi nhưng những chuyện này nói ra miệng có chút xấu hổ, mắt cậu cứ nhìn trái rồi phải, né tránh tầm mắt của Lê Minh. Tay còn không ngừng vuốt ve vỗ về trên lưng hắn

Lê Minh nhìn thấy biểu hiện của cậu càng hiểu lầm, hắn thẹn đến mức cái cổ càng ngày càng đỏ có thể nướng chín cánh tay Trần Mạnh Quân đang treo trên đó. Hắn xoay mặt cậu lại, đinh ninh

"Lần này sẽ làm em thích, tin anh"

Trần Mạnh Quân bị nhìn chằm chằm không dám động đậy, cậu nhận thấy dương v*t vừa mềm xuống đang ngâm trong cái bướm dần dần cứng lại, cơ thể theo phản xạ co lại định chạy trốn. Lê Minh nhìn phản ứng đó càng tổn thương hơn cố sức chứng minh năng lực bản thân

Tay chân bị kìm chặt lại, Trần Mạnh Quân bối rối

"Lê Minh, em nói thật... không lừa anh đâu... a... thật đó....aaa.. lại to ra rồi..."

Theo từng lời cậu giải thích dương v*t phía dưới càng cứng hơn, đến khi một lần nữa nó ních chật cái bướm đáng thương mới dừng lại

Lê Minh muốn dùng hành động để chứng minh trong sạch của bản thân, hắn cúi xuống lấp kín miệng cậu, một tay giữ chặt hai tay câu trên đầu, một tay không nhàn rỗi mà xoa bóp cặρ √υ' đáng thương, eo hông cử động bắt đầu trận xâm lấn thứ hai. Những tiếng rêи ɾỉ ngọt vụn bị hắn nuốt xuống, đổi lại là âm thanh lép nhép dâʍ ɖu͙© và tiếng da thịt va chạm dính nị

- ------------------------------------------------

Trả chương H cho các thím, xin lỗi vì tui lặng mất tăm, tại có nhiều chuyện xảy ra trong thời gian qua quá

Xin cám ơn vì mấy thím vẫn còn độc nhó ❤️❤️❤️

Chúc mừng năm mới chúc mấy thím tìm được chân ái đời mình nhaaa