Tống Lê tự biết là mình là beta xinh đẹp không có bối cảnh, ngày cậu nhận chức còn có bạn bè trêu ghẹo nhất định phải cẩn thận một chút. Tốt thì mất linh dở lại linh, rõ ràng cậu đã cố ý tránh những ngành có nếp sống lệch lạc, cậu có chết cũng không ngờ được, bộ đặc nhiệm đứng đầu quốc gia cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Lý trí còn sót lại của Tống Lê liên tục bảo cậu nên nín thở rồi mở cửa sổ ra, uống nước, nhưng cơ thể của cậu đã không thể tuân theo những mệnh lệnh đơn giản nhất, thậm chí ngay cả khi cậu giãy dụa một lúc lâu cũng không thể bò xuống dưới cái giường tròn to lớn này.
Cậu vừa tỉnh táo được vài phút, thì cảm giác khô nóng và cơn động tình lại càng phát tác với tốc độ nhanh hơn so với sự tỉnh táo của lý trí, chúng nó mạnh mẽ cắn nuốt tinh thần và cơ thể quá tải của cậu.
Cồn, thuốc, huân hương.
Dươиɠ ѵậŧ đáng thương của cậu trướng căng như sắp bùng nổ, cửa huyệt phía sau càng ngứa ngáy không ngừng co rút, giống như nó đang cố mυ'ŧ lấy cái gì đó, thậm chí cậu có thể cảm giác được ở phía sau đang chảy ra chất lỏng. Tống Lê dùng một tay an ủi dươиɠ ѵậŧ, cậu định làm dịu cơn sóng tìиɧ ɖu͙© quá mãnh liệt này, một bàn tay khác của cậu nhịn không được mà lau sạch chất lỏng chảy xuống lỗ sau nhưng cậu chỉ chạm vào dâʍ ŧᏂủy̠ dính ướt. Cho dù thần trí của cậu đã bị tìиɧ ɖu͙© xâm chiếm đến bảy tám phần, nhưng Tống Lê vẫn xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt.
Tống Lê không thích ở chung với người khác, hứng thú xây dựng mối quan hệ thân mật của cậu cũng rất ít. So với chuyện yêu đương, cậu có khuynh hướng dùng tay và cốc tự sướиɠ để giải tỏa du͙© vọиɠ. Cậu đã sớm không phải là trai tân, nhưng bây giờ cúc hoa cậu đói khát co rút chảy nước, thậm chí cậu đang có suy nghĩ thấp thoáng muốn bị gậy bự lấp đầy, đây vẫn là đầu tiên cậu có suy nghĩ này.
Nhưng cậu đã không còn tinh thần để xấu hổ hoặc là sợ hãi. Đầu cậu tự động nhớ lại những cây dươиɠ ѵậŧ giả vừa nãy cậu nhìn thấy bên cạnh bồn tắm lớn... Cậu chỉ muốn được lấp đầy, có cái gì nhét vào thì cúc huyệt sẽ không khó chịu như vậy.
Nhận thức này đã tiếp thêm sức mạnh cho Tống Lê một cách vô lý. Cậu vừa không theo tiết tấu gì tuốt dươиɠ ѵậŧ phía trước, vừa dùng một tay khác chống người chậm rãi đi tới chỗ bồn tắm.
Không biết đã trôi qua bao lâu, dưới cảm giác muốn bị cắm vào không ngừng dâng lên tra tấn, Tống Lê cuối cùng cũng bò được xuống giường, cậu bò xuống bậc thang, rồi bò tới bên cạnh bồn tắm to cách đó không xa. Trên chiếc bàn lùn đặt các loại dươиɠ ѵậŧ giả có hình dáng khác nhau, Tống Lê bị hiệu lực càng ngày càng mãnh liệt của thuốc tra tấn nên không nghĩ được quá nhiều, cậu đưa tay tùy tiện cầm một cây gậy dài màu đen, thậm chí cậu không dám nhìn nó có hình dạng gì mà đã trực tiếp nhét dươиɠ ѵậŧ giả khó khăn mới lấy được vào cúc huyệt.
Mặc dù cúc huyệt đã mẫn cảm không ngừng chảy nước da^ʍ, nhưng suy cho cùng nó chưa từng bị mở rộng. Dươиɠ ѵậŧ giả với kích thước doạ người bị kẹt ngay cửa huyệt, Tống Lê bị ép buộc không còn cách nào, chỉ có thể dùng vài ngón tay ra vào lung tung trước cửa huyệt, càng khiến cho cúc huyệt càng thêm khát vọng dươиɠ ѵậŧ to dài cắm vào.