Hai ngón tay tách mép thịt hai bên để lộ ra khe rãnh ở giữa, bên trong là màu đỏ tươi kiều diễm, mềm mại ướŧ áŧ, hơi hiện ra ánh nước trong suốt dinh dính.
Yết hầu Nguyên Tuần lăn lên lăn xuống, suýt nữa không nhịn được bắt chước theo những dã nam nhân kiếp trước của nàng, há miệng liếʍ láp ăn sạch nhụy hoa mê người này.
Vừa nãy cặp tuyết nhũ của Thôi Sí Phồn bị nhào nặn một lúc nên đã động tình.
Bây giờ lại bị ánh mắt nóng rực của nam nhân nhìn chăm chú tiểu huyệt, nàng lại càng không cách nào khống chế nổi mà phun ra một cỗ mật dịch thơm ngọt.
Nội tâm nàng thành thục sớm đã trải qua chuyện này nhiều lần nên bây giờ đang rất muốn đưa tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang dưới y bào nam nhân mà liếʍ mυ'ŧ.
Sau đó là dạng chân, ngồi lên khuôn mặt cường tráng lạnh lùng của hắn mà đong đưa một trận.
Nhưng hôm nay thân thể nàng chỉ là một đứa nhỏ xử nữ non nớt mười bốn tuổi, căn bản sẽ không có khả năng làm ra loại hành động tao hóa cỡ này.
Ngay khi tinh thần nàng hoảng hốt, Nguyên Tuần đã cởϊ qυầи lót của mình ra.
Gậy thịt nóng bỏng sưng to trong nháy mắt được phóng thích, “bạch” một tiếng đánh vào cặp mông tròn căng mẩy của tiểu nữ nhân dưới thân.
Hắn bỗng chợt nhớ tới nhi tử độc nhất bị yêu phụ Thôi thị nuôi thành phế vật Nguyên Triệt.
Sống lại một đời, Nguyên Tuần hắn thà rằng nhận con thừa tự đến nối dõi tông thất, cũng tuyệt đối không thể để cho độc phụ này lại lần nữa mang thai con nối dõi của hắn!
Nghĩ vậy, hắn đỡ côn ŧᏂịŧ cực đại dưới thân lần theo mật dịch ẩm ướt cọ xát lên khe huyệt mềm mại, tạm thời giải tỏa cơn khô nóng trong người.
Mặc dù qυყ đầυ còn chưa cắm vào bên trong lỗ huyệt non nớt tiêu hồn thực cốt kia, nhưng cọ cọ phía ngoài cũng phát ra tiếng nước da^ʍ mỹ mập mờ.
Thân thịt cứng rắn như cái chày sắt kia vẫn đang vuốt ve cọ xát hoa huyệt giữa hai chân của nàng, phát ra tiếng nước “lép nhép”.
Thân thể nam nhân trước mắt bộ dáng mười bảy tuổi chưa từng nhiễm qua nữ sắc, cũng chưa thủ da^ʍ một lần.
Vậy nên bây giờ mới chỉ cọ xát lung tung qua dâʍ ŧᏂủy̠ đầm đìa bên trên khe thịt, cũng đã làm thắt lưng hắn tê dại mãnh liệt, không giữ được muốn bắn.
Nguyên Tuần lại tính bắt chước theo những nam nhân kiếp trước muốn lấy lòng nàng, đè xuống tiểu thịt viên nàng mẫn cảm nhất, nhanh chóng vân vê.
“A…Ưm…” Thôi Sí Phồn không khỏi tràn ra tiếng hừ nhẹ.
Trong lòng nàng thực nghi ngờ, kiếp trước nam nhân này chỉ sủng hạnh nàng duy nhất một lần đó, rõ ràng chỉ biết làm bừa…
Mật dịch trong suốt lúc này tí tách như mưa chảy không ngừng.
Côn ŧᏂịŧ được dâʍ ŧᏂủy̠ thơm ngọt tưới đến cực kì sảng khoái.
Nguyên Tuần cảm giác được côn ŧᏂịŧ nóng bỏng lại mãnh liệt nhảy vài cái, tựa hồ phấn khởi đến cực điểm.
Nhưng hắn lại nhớ tới kiếp trước những nam nhân hạ tiện kia cũng giống như hắn bây giờ, bị mật dịch ấm áp thơm ngào ngạt này tưới ướt.
Nhất là tên Đại Tư Mã Chử Định Bắc kia do chính hắn khi còn sống tự mình đề bạt lên!
Tên đó ở trên triều đình là người cương trực công chính, thiết diện vô tư, sau lưng lại quỳ phục dưới thân yêu phụ này nghênh hợp hùa theo.
Hơn nữa tên đó mỗi lần vùi đầu liếʍ tiểu huyệt đều liếʍ đến say sưa, tiếng liếʍ mυ'ŧ chậc chậc rõ to!
Nguyên Tuần không khỏi tức giận ngất trời.
Lúc này bèn cầm gậy thịt to lớn cứng rắn như sắt, “bang” một tiếng đánh vào nơi mềm mại, hồng rực giữa hai chân nàng.
“Á” Thôi Sí Phồn không khỏi hét lên một tiếng nũng nịu, lông mày thanh tú hơi nhíu lại.
Tiểu huyệt nhỏ nhắn non nớt đau đến mức co rút lại, “ùng ục” một tiếng lại phun ra một cỗ chất lỏng lớn.
Thấy nàng ăn đau, cả người Nguyên Tuần nhiệt huyết sôi trào.
Lại giơ cự vật như chày sắt một lần nữa “bốp bốp” đánh vào nơi mép thịt non tơ yếu ớt của nàng.
“Ưʍ...a...ưm” Tiểu huyệt non nớt bị đánh vài cái, Thôi Sí Phồn thở hổn hển liên tục, thậm chí còn cúi đầu khóc nức nở ấm ức.
Kiếp trước nào có người dám lỗ mãng thô lỗ đối đãi với Hoàng thái hậu nắm trong tay toàn bộ vương triều như vậy!
Hai bên vành tóc mai Thôi Sí Phồn đã sớm tán loạn, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ tinh xảo ửng hồng một mảng, bầu ngực nở nang hơi lắc lư theo nhịp.
Chỉ chốc lát sau, khe thịt lầy lội một lần nữa bị dươиɠ ѵậŧ cực lớn nóng hầm hập cọ xát.
Âm đế nhỏ sưng đỏ sung huyết phía trên khe huyệt cũng không ngừng bị ngón tay thô ráp của nam nhân xoa bóp.
Dưới thân ma sát nhớp nháp, Thôi Sí Phồn chỉ cảm thấy bắp đùi rắn chắc của nam nhân vừa cứng vừa nóng.
Cặp mông căng mẩy thậm chí còn bị cơ bắp rắn chắc dưới bụng hắn va chạm.
Gậy thịt mặc dù còn chưa cắm vào, chỉ là đỉnh vài lần như vậy, liền có từng đợt tiếng nước róc rách “lép nhép” vang lên ở phía bên dưới đang kết dính chặt chẽ của hai người.
Nguyên Tuần đỏ mắt nhìn chăm chú tiểu tội nô dưới thân bị hắn tùy ý khinh nhờn đến lê hoa đái vũ, chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy lửa nóng, cảm giác cuối cùng đã trả được thù!
Trong đôi mắt đen thâm trầm u ám kia như có ngọn lửa cháy rực, rồi lại cố ý trêu chọc nàng: “Lộc Nhi ngoan, nàng có muốn làm nữ nhân của trẫm không?”