Yêu Hậu Và Chồng Trước Bạo Quân Cùng Nhau Trọng Sinh

Chương 12: Lần đầu thừa ân

Thôi Sí Phồn muốn trở thành góa phụ hơn là trở thành nữ nhân của hắn. Nhưng hiện tại nàng chưa mang thai hoàng tự nên nam nhân gieo hạt giống trước mặt nàng này đương nhiên chưa thể chết được...

Thôi Sí Phồn ngượng ngùng gật đầu, nũng nịu nói: "Nô tỳ... đã nghĩ đến chuyện đó."

"Ha! Nàng có ý kiến hay." Nguyên Tuần nheo mắt lại, cười lạnh một tiếng.

Tiểu cô nương hiện tại mới mười bốn tuổi, tuổi còn nhỏ như vậy đã nghĩ tới việc leo lên cành cao trở thành phượng hoàng rồi!

Nam nhân giơ tay đánh vào cặp mông tròn trịa đầy đặn của nàng.

"A..." Thôi Sí Phồn bị đánh bất ngờ không kịp chuẩn bị, trên cặp mông trắng nõn như tuyết lập tức hiện lên một dấu tay màu hồng.

Phần thân dưới cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức không thể tự chủ được rỉ ra một ít chất lỏng.

Nguyên Tuần lập tức khép hai chân của nàng lại, cự vật to lớn của hắn nhanh chóng cọ xát qua lại giữa cặp mông ẩm ướt và mềm mại của nàng.

Qυყ đầυ to như quả trứng ngỗng thỉnh thoảng cọ vào âʍ ѵậŧ hơi sưng lên, cực kỳ nhạy cảm khiến cả người nàng run rẩy.

Thôi Sí Phồn khe khẽ rêи ɾỉ, cảm thấy vừa thoải mái vừa không chịu nổi, càng muốn nhiều hơn nữa.

Nàng rất mong chờ gậy thịt to lớn của nam nhân nhanh chóng nhét vào bên trong huyệt nhỏ, sau đó được long tinh như mưa của hắn tưới tắm lấp đầy.

Một khi nàng mang thai hoàng tự, dù là trai hay gái, ít nhất nàng cũng sẽ không phải quay về dịch đình, bị bóc lột sức lao động...

Đó là lần duy nhất hai người quan hệ ở kiếp trước. Mặc dù nam nhân trước mặt có chút bực bội nhưng hắn cũng nhanh chóng bỏ qua.

Một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun vào bên trong cơ thể của nàng, chỉ trong nháy mắt hành lang chật hẹp được lấp đầy, tràn ra tới tận miệng huyệt, khiến bụng dưới của nàng hơi phồng lên.

Chỉ riêng lần đó, nàng đã thành công mang thai con trai Nguyên Triệt.

Chỉ là nam nhân này không hề có ý định thực hiện tâm nguyện của nàng, cho dù ham muốn điên cuồng chạy khắp cơ thể khiến hắn muốn nhanh chóng đút thật sâu cây gậy thịt của mình vào bên trong hoa huyệt nhỏ hẹp.

Nhưng hắn vẫn luôn nghiến răng cố gắng kiềm chế, chỉ cọ qua lại trên khe huyệt ướŧ áŧ.

Sau khi cọ qua cọ lại mấy trăm cái, nam nhân khẽ rêи ɾỉ, phun ra một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙, bắn tung tóe khắp nơi.

Không chỉ cái bụng phẳng lì mà bộ ngực tuyết mềm mại cao chót vót đều bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh bắn trúng.

Ngay cả khuôn mặt đỏ bừng của Thôi Sí Phồn cũng dính đầy những đốm trắng, trên lông mi của nàng cũng dính một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙, trông vừa đang thương lại vừa đáng yêu.

Nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ da^ʍ mỹ này, Nguyên Tuần cảm thấy vật ở giữa háng đột nhiên co thắt.

Con quái vật vốn đã yếu đi đôi chút sau khi bắn ra bây giờ lại nhanh chóng cương cứng lại.

Nguyên Tuần vốn muốn bắt chước gã nam nhân hoang dã ở kiếp trước, giống như dã thú vô độ, đợi khi nàng không thể chịu đựng được nữa, hắn sẽ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng vuốt ve gậy thịt giúp mình bớt khó chịu, sau đó lại phát tiết thêm một lần nữa.

Khi nhìn thấy bàn tay đầy những vết nứt, sưng đỏ của nàng, Nguyên Tuần không khỏi cau mày.

Kiếp trước, yêu phụ Thôi thị này rất thích sơn móng tay, ngón tay nhỏ nhắn thon dài, trắng nõn không tỳ vết.

Sao lại có đầy vết thương, da thịt bong tróc như thế này?