Cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ của Cố Mặc Thành cương cứng, sắc mặt của Mẫn Cẩm đột nhiên thay đổi, thậm chí cô còn quên cả giãy giụa.
Đúng lúc Mẫn Cẩm không biết phải làm sao, Cố Mặc Thành cố ý nắm lấy tay cô, ấn tay cô lên dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng của anh:"Dì... Con đau chỗ này..."
Mẫn Cẩm chưa kịp trả lời, Cố Mặc Thành đã hỏi lại: "Dì à, cháu nghe các nam sinh trong lớp nói nếu dươиɠ ѵậŧ cứ cứng rắn như vậy, ở dưới sẽ có vấn đề. Dì... con phải làm sao đây?"
“Vậy thì tự cháu giải quyết đi…” Sau đó, Mẫn Cẩm nhân lúc Cố Mặc Thành không chú ý đã vùng ra khỏi vòng tay của anh.
Nhưng ngay sau đó, Cố Mặc Thành lại kéo cô lại, không ngừng hỏi: "Giải quyết như thế nào ạ? Dì ơi, dì dạy con đi, con sẽ không..."
Mặc dù Cố Mặc Thành chưa làʍ t̠ìиɦ bao giờ nhưng anh ấy vẫn biết một chút về tìиɧ ɖu͙©, dù sao thì Internet bây giờ cũng rất phát triển.
Mẫn Cẩm cảm thấy rằng Cố Mặc Thành đã trưởng thành đến mức anh không thể không biết gì về chuyện tìиɧ ɖu͙©, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ của Cố Mặc Thành và tình thế hiện tại của cô quá bị động, cô đành chỉ có thể giúp anh.
Dù sao bây giờ trong nhà chỉ có hai người bọn họ, cô cũng không mạnh bằng Cố Mặc Thành, nếu Cố Mạc Thành thật sự muốn cưỡng bức cô, cô chạy không được...
Vì vậy, Mẫn Cầm không còn cách nào khác ngoài việc chịu đựng sự xấu hổ, nắm lấy tay Cố Mặc Thành và dạy anh: "Nào, dùng tay giữ dươиɠ ѵậŧ của cháu rồi vuốt ve lên xuống."
Cố Mặc Thành thực sự làm theo những gì Mẫn Cẩm nói, anh vừa mới thủ da^ʍ một chút, lại ngẩng đầu hỏi: "Dì ơi, con không có cảm giác thì phải làm sao? Tại sao vẫn cứng như vậy?"
Nếu người đàn ông khác hỏi như vậy, Mẫn Cẩm nhất định cho rằng đối phương là một tên khốn nạn, bỉ ổi, giả vờ ngoan ngoãn để lợi dung cô, nhưng nhìn vẻ mặt không biết gì của Cố Mặc Thành như đang cầu xin chỉ giáo, Mẫn Cẩm hoàn toàn không nghĩ hoàn toàn không nghĩ anh cố ý, mà cho rằng Cố Mặc Thành có chút ngốc nghếch đến dễ thương.
“Đợi đã…” Mẫn Cẩm chợt nhớ ra, bất luận là nam hay nữ, khi thủ da^ʍ đều phải xem nội dung khiêu da^ʍ, liền cầm điện thoại lên, tìm cho anh một video AV để xem.
Nhưng Mẫn Cẩm không xem AV nhiều, tự nhiên cũng không lưu nó, vì vậy cô đành tìm kiếm trên web.
Nhưng thật không may, cô ấy vừa tìm thấy một AV trong đó người phụ nữ là vợ đã có chồng và người đàn ông là cháu trai của người phụ nữ.
Mẫn Cẩm không đọc được tiếng Nhật, đương nhiên cũng không biết chữ "寻取" trên tiêu đề của trang web có nghĩa là gì, vì vậy cô liền nhấp vào nút phát.
"Cháu xem phim một lúc, sau đó chỉ cần chạm vào dươиɠ ѵậŧ của cháu như dì vừa nói."
Sau khi nói xong, Mẫn Cẩm định rời đi, nhưng Cố Mặc Thành không chịu để cô đi như thế, mà bắt cô phải xem cùng.
"Dì, ngươi đừng đi, ta thật sự không biết làm cái này, ngươi có thể ở lại dạy ta không?"
Trong cơn tuyệt vọng, Mẫn Cẩm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi xuống và xem AV với Cố Mặc Thành.
Mặc dù tiêu đề của AV này là tiếng Nhật nhưng phụ đề trong đó là tiếng Trung, nhìn thấy nam diễn viên trong AV gọi nữ diễn viên là dì khi họ làʍ t̠ìиɦ, Mẫn Cẩm cảm thấy muốn chết.
Mẫn Cẩm không ngờ bộ phim AV này lại có cốt truyện như vậy, chứ đừng nói đến một bộ phim lσạи ɭυâи về dì và cháu trai.
Ngay trước khi Mẫn Cẩm cảm thấy xấu hổ và định tắt AV, Cố Mặc Thành đột nhiên nghiêng người về phía cô: "Dì ... vì vậy cần phải làm như trong phim để làm mềm dươиɠ ѵậŧ."
Tiếp đó, Cố Mặc Thành đã kéo thanh tiến trình của AV đến thời điểm nam diễn viên chuẩn bị đút dươиɠ ѵậŧ vào âʍ ɦộ nữ diễn viên, rồi đẩy Mẫn Cẩm xuống giường.
Cố Mặc Thành bắt chước động tác trong AV, kẹp chân Mẫn Cẩm, cười nói: "Dì à, chúng ta làm như trong phim này đi, dì thấy có được không?"