“Ha ha, thật là biểu tình làm người khác muốn nổi điên lên, Trương Giai Kỳ.” Chẳng qua nàng rất chờ mong đợi lát nữa gương mặt xinh đẹp tràn ngập ngạo mạn cùng khinh thường kia sẽ hiện ra thần sắc như thế nào.
Trương Giai Hân bước tiến lên, bắt Trương Giai Kỳ hai tay chéo sau lưng, sức lực của nàng lớn hơn rất nhiều so với chị gái giả vờ ngoan ngoãn này, tay trái nàng dùng sức, cánh tay Trương Giai Kỳ tinh tế trắng nõn không có cách nào làm ra bất kỳ động tác gì.
“Trương Giai Hân! Mày dám.... A!” Cô đang muốn lớn tiếng quát lớn, nhắc nhở địa vị của nàng thì bộ ngực mẫn cảm lại bị đối phương nắm lấy cách một lớp vải vóc đơn bạc bắt đầu xoa nắn, kɧoáı ©ảʍ thình lình kéo đến làm cô nhịn không được phát ra một tiếng kinh hô, toàn bộ thân thể đều dựng thẳng, hai tay không tự chủ được mà run rẩy.
“Sao không nói nữa? Chị?” Nàng cười khẽ bắt đầu xoa bóp bộ ngực sữa đầy đặn của Trương Giai Kỳ, mùa hè ăn mặc mát mẻ, Trương Giai Kỳ trên người chỉ có một bộ quần áo màu trắng ngắn tay, hình ảnh mỗi một lần nàng nắm đôi vυ' kia đều khắc sâu vào trong đại não của Trương Giai Kỳ.
“Từ trước tới nay tôi vô cùng căm ghét chị, vì cái gì chị lại được sinh ra? Vì cái gì tôi sinh ra lại có thứ xấu xí như vậy mà chị lại không có?!"
Nhưng hiện tại tôi đã biết được tác dụng của nó, chị gái à ~ ha ha.”
Nàng dùng sức xoa bóp phần thịt mềm mại mẫn cảm trên người thiếu nữ, giờ phút này, khuôn mặt cao ngạo bởi vì mỗi một động tác của nàng mà ửng đỏ, trong đáy mắt bởi vì nhục nhã mà sinh ra phẫn nộ, nhìn chằm chằm vào người em gái của mình. Trương Giai Hân chính là thích bộ dáng này của cô nhất, mặc dù phải chịu hoàn cảnh nhục nhã như thế, cô vẫn cứ cắn răng bảo tồn tôn nghiêm dù yếu thế nhưng không được sợ hãi đó.
“Trương Giai Hân! Mày tốt nhất nghĩ kỹ chuyện này, nếu bị ba mẹ biết thì mày sẽ có kết cục gì!” Cô mang hậu thuẫn kiên cường của mình ra để uy hϊếp nàng, mà Trương Giai Hân vừa nghe cô nói, cũng phảng phất như được khai sáng, tỉnh ngộ lại, “A, vậy cảm ơn chị nhắc nhở.” Nàng nói xong, đem vạt áo ngắn tay của Trương Giai Kỳ đẩy lên tận ngực, lộ ra áσ ɭóŧ bên dưới, làn da trắng tinh tế, thịt sữa được đường viền áσ ɭóŧ hoa văn màu xanh lơ bao lấy, lúc lên lúc xuống theo nhịp hô hấp của Trương Giai Kỳ.
A? Vậy mà nàng lại nổi lên phản ứng khi nhìn ngực của Trương Giai Hân, một luồng du͙© vọиɠ thẳng tắp đi xuống, thúc giục thứ vốn không nên có trên người nàng dần lớn lên.
“Tới, nhìn màn ảnh đi, nói "kim chi" ~” Nàng lấy ra di động nhắm ngay Trương Giai Kỳ, biểu tình tràn đầy khuất nhục của người kia dưới góc độ của máy ảnh càng rõ ràng, đôi mắt cô đỏ lên dường như sắp khóc ra, nhưng dù vậy Trương Giai Kỳ vẫn là chống đỡ ánh mắt tựa như thỏ con, phẫn nộ trừng mắt nhìn nàng.
Trương Giai Kỳ hiện tại đúng là cá trên thớt, mặc người xâu xé.
Nàng ấn vào nút chụp ảnh chụp vài bức, sau đó thu lại điện thoại di động, tiếp tục thực hiện bước hành động tiếp theo.
Nàng đẩy ra thứ cuối cùng dùng để che lấp thân trên của Trương Giai Kỳ, bộ ngực sữa từ nịt ngực như đạn bắn ra, làn da tinh tế tựa như sữa bò dù ở trong nhà cũng có thể nhìn thấy rõ ràng từng mạch máu nhỏ màu xanh lơ, đầṳ ѵú hồng hồng đứng thẳng ở chính giữa bộ ngực sữa đỉnh lên thành khối.
Nàng nhìn chằm chằm vào quầng vυ' kiều diễm đáng chú ý như là đóa hoa kia, hô hấp không khỏi trở nên nhanh hơn, mà nhìn người đang bị đè dưới thân của mình đang muốn phản kháng lại bất lực trừng mắt nhìn nàng, nhìn thân thể Trương Giai Kỳ run rẩy lại một trận, trong lòng nàng có chút thoả mãn, sung sướиɠ.
“Bị em gái sờ đến nỗi nổi lên phản ứng? Chị cũng thật dâʍ đãиɠ.” Nàng nói, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh tiếp, dí sát vào bộ ngực sữa làm cho người xem liếc mắt một cái liền bốc lên dục hỏa.