Vậy Mà Lại Có Mưu Đồ Với Ta

Chương 82: Hoàng đế (Đệ đệ) công x Vương gia (Ca ca) thụ, niên hạ

"Ca, huynh là của đệ, đệ thích huynh, đệ thích huynh nhất... Kêu lên đi, ca, đệ muốn nghe giọng của huynh..." Phần đùi vừa mềm vừa trơn kẹp chặt khiến da đầu Sở Hành Hoàn tê rần, không nhịn được mà nghĩ đến sự quyến rũ chết người ở nơi bí mật của ca ca. Hắn lập tức giơ một ngón tay ra sờ đến vị trí mình thèm khát đã lâu, trượt dọc theo kẽ mông, khi cảm nhận được sự ướŧ áŧ bên trong, hắn thèm khát được tiến vào trong cơ thể của ca ca.

"Đừng! A, ưm a... Đừng... Hành Hoàn, lên... Lên giường đi... A..." Cửa sau căng lên, Sở Hành Vân cũng theo đó mà mềm nhũn ra bàn, y sớm đã bị làm cho có cảm giác, đến cả nơi riêng tư cũng trở nên ướt đẫm, khép vào mở ra một cách trống rỗng. Lúc này được thỏa mãn một chút, cơ thể không nghe theo khống chế mà phối hợp theo phản xạ, cửa huyệt mềm mυ'ŧ chặt lấy ngón tay của đệ đệ.

Sở Hành Hoàn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, thuận thế mà đè lên y, xé y phục của y ra, hôn dọc lên sống lưng y. Tay hắn cũng không buông lỏng, chớp mắt đã tăng thành ba ngón, tham lam khuấy đảo bên trong, ấn mạnh vào điểm nhạy cảm của người bên dưới: "Ca, đệ muốn ở đây luôn... Hì hì... Ngày trước huynh ở đây... Ưm, khi đệ bị phạt chép sách ở đây... Trong đầu đệ... Chỉ toàn là... Làm như thế nào mới có thể đè huynh lên chiếc bàn này..."

"Im, im miệng... Ưm!"

Mới nói được nửa câu, cằm của Sở Hành Vân đã bị siết chặt, Sở Hành Hoàn vội vã hôn lên, đầu lưỡi luồn vào mấy lần nhưng vẫn chưa cạy được răng y ra. Hắn kiên nhẫn cảm thấy tư thế này không thuận tiện lắm, lập tức rút ngón tay ướt đẫm ra, ôm chặt cơ thể của huynh trưởng, hắn dùng sức lật người y đè lên bàn, nhanh chóng vắt cổ chân y lên đầu vai mình, dươиɠ ѵậŧ bên dưới tìm đúng vị trí rồi đâm vào thật mạnh.

"A!"

Trong chớp mắt, cơ bắp cả người Sở Hành Vân căng cứng. Những đòn tấn công dồn dập khiến y liên tục kêu lên, đó hoàn toàn không phải đau đớn mà là cảm giác sung sướиɠ đến mức nghiến răng. Thứ hung khí chết tiệt kia rất hòa hợp, vừa vặn khiến cửa huyệt căng trướng, kɧoáı ©ảʍ lấp đầy tất cả cướp đi các giác quan của Sở Hành Vân. Rất nhanh sau đó, nước mắt sinh lý của y chảy ra, nam nhân từ trước đến nay luôn lạnh lùng bỗng phủ lên một màu sắc gợi cảm vô cùng đẹp.

"Ca, ca cắn chặt quá..."

Đâm thật sâu vào rồi lại rút ra, Sở Hành Hoàn không nỡ rút hết ra, thế là tốc độ của hắn lại nhanh hơn, cơ thể va chạm vào nhau khiến những tiếng nước khiến người nghe đỏ mặt tía tai vang lên khắp căn phòng yên tĩnh: "Tuyệt quá, sướиɠ quá... Ca, đệ muốn như thế này với huynh cả đời."

"Ưm a... Nhẹ, nhẹ chút... Không được... Đừng... Không được rồi..." Sở Hành Vân bám vào vai đệ đệ theo bản năng, dáng vẻ đó giống như chủ động sà vào lòng hắn, kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng mãnh liệt. Những dây thần kinh căng thẳng dần dần bị những nhịp đâm rút của đệ đệ đập tan giống như một ngọn núi sụp đổ, cơ thể trôi nổi trong biển du͙© vọиɠ đã chiếm ưu thế. Tuy y không hề hé nửa lời cầu xin nhưng động tác bên dưới rất phối hợp với hắn.

Nam nhân tuấn mỹ thư sinh bị đệ đệ đè xuống bàn, cơ thể tạo thành một tư thế dâʍ ɖu͙©, cả người nhấp nhô theo nhịp đâm rút của Sở Hành Hoàn. Chỉ cần y khẽ cúi đầu, liền có thể nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ thô to đến kỳ lạ ra ra vào vào trong cơ thể mình. Quan hệ lσạи ɭυâи sai trái ngược lại còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ thể xác, khiến Sở Hành Vân càng nhạy cảm hơn.

"Huhu... Không được rồi... Sắp... A!"

Sau khi cúc huyệt bị đâm vào, dươиɠ ѵậŧ tội nghiệp cương cứng không được vuốt ve, dù như vậy, Sở Hành Vân vẫn bắn ra rất nhanh. Việc bị làm đến mức bắn ra đã xảy ra rất nhiều lần, vốn không có gì đáng chú ý, hoặc do Sở Hành Vân đã cố gắng gạt suy nghĩ này ra khỏi đầu. Y tiếp tục chịu đựng cảm giác vui sướиɠ truyền đến từ phía sau, rất lâu sau vẫn không thấy em trai có dấu hiệu dừng lại, trong chớp mắt, thứ vừa bắn ra kia lại cương lên. Kɧoáı ©ảʍ mê người ấy quấn chặt Sở Hành Vân như một tấm lưới.