Người song tính rất khó thụ thai, có thể cả đời chỉ có một lần này.
Kha Tiểu An xoắn xuýt một thời gian rất lâu, cuối cùng quyết định giữ lại đứa nhỏ. Anh là giảng viên đại học nên việc học cũng không nặng nề gì, lúc không thể che giấu được bụng mình nữa thì mới xin nghỉ dài hạn.
Sự thật đã chứng minh quyết định của anh không sai, anh sinh được một cặp song sinh.
Kha Tiểu An vừa tự an ủi vừa mơ màng nghĩ về khuôn mặt anh tuấn vui vẻ của các con. Hai đứa con trai đều không thua kém, lại còn rất hiếu thuận…
Vì để cho cuộc sống của con trai tốt hơn, mười mấy năm qua cũng không phải không có người gợi gió đưa tình với Kha Tiểu An nhưng anh đều từ chối, Kha Tiểu An không tìm phụ nữ cũng không tìm đàn ông.
Còn cơ thể trời sinh đã dâʍ đãиɠ này…
Hằng đêm Kha Tiểu An chỉ có thể dựa vào ngón tay và một số đồ được giấu trong ngăn tủ để vượt qua.
“Ưm a, chưa đủ… Ha… Phải sâu hơn một chút…” Kha Tiểu An nhẹ nhàng rêи ɾỉ, dù phòng cách âm tốt nhưng anh cũng không dám làm ra tiếng gì quá lớn. Hai ngón tay kẹp lấy âm đế đang sưng đỏ rồi di chuyển, tay kia lục tìm trong ngăn tủ đầu giường, cuối cùng lấy ra một cây gậy xoa bóp lớn sẫm màu. Cây gậy xoa bóp làm rất giống thật, qυყ đầυ to như trứng gà, phía trên lộn ngược xuống, phần đuôi cũng có hai viên nhỏ giống như tinh hoàn, thân cũng đầy gân xanh nổi lên rất dữ tợn.
Kha Tiểu An hé miệng, đầu tiên anh cầm gậy xoa bóp lên chạm vào môi rồi lè lưỡi ra liếʍ, vẻ mặt say mê như đang thưởng thức mĩ vị, đầu lưỡi liếʍ láp từng chỗ một trên gậy xoa bóp, mãi đến khi cây gậy nhựa màu đen dính đầy nước.
“A…” Anh nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau đó dang rộng hai chân gập lại thành hình chữ M, lỗ nhỏ vừa mềm vừa hồng hào lộ ra run lên nhè nhẹ, lối vào rỉ ra chất dịch óng ánh, gậy xoa bóp nhắm ngay vào chỗ kia, hơi dùng sức…
“Ưm…” Kha Tiểu An nhíu mày, không phải vì đau mà bởi vì từng tất thịt trong lỗ da^ʍ bị kéo căng, ma sát bên trong sinh ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến anh không kìm được nỗi sung sướиɠ, cuối cùng nhịn không được mà đẩy hết vào, “A…”
Điểm mẫn cảm bị đẩy lên, Kha Tiểu An nhịn không nổi khẽ rên lên một tiếng rồi vội vàng che miệng lại, anh thở hổn hển hồi lâu rồi mới run rẩy trở mình quỳ trên giường, mông vểnh lên, động tác này khiến cánh mông hơi tách ra, lỗ sau mềm mại khẽ mấp máy phun ra nước ngọt, chảy đường dài đến lỗ da^ʍ ở phía trước rồi chảy xuống dưới đùi.
Tiếp theo Kha Tiểu An lấy thêm một cây gậy xoa bóp cong ở phần đầu ra từ dưới gối, hô hấp anh ngày càng dồn dập, lần này trực tiếp đưa đến phía sau, anh chống người lên, đỉnh gậy xoa bóp vừa chạm đến miệng lỗ thì đã hơi dùng sức, lỗ sau đói khát ướt đẫm chủ động mυ'ŧ lấy.
Kha Tiểu An nằm trên giường, tấm lưng trần quay ra đối diện cửa, tất nhiên là không thể nào phát hiện ra ở khe hở của cánh cửa đang khép hờ đã có hai ánh mắt của “đứa con trai ngoan ngoãn hiếu thuận” nhìn chằm chằm cảnh tượng tươi đẹp bên trong, hai người thở hổn hển, di chuyển thứ ở trong qυầи ɭóŧ.
Kha Kỳ Tư và Kha Nhạc Văn hoàn toàn khác với Kha Tiểu An, hơn nữa hai bọn họ chưa từng gặp mặt cha mình, dươиɠ ѵậŧ của hai người vừa to vừa dài có thể là vì ngày thường thường xuyên thủ da^ʍ nên đã trở nên đỏ thẫm.
Hai anh em nhìn tấm lưng trắng nõn mịn màng của Kha Tiểu An, ánh mắt dần di chuyển đến đường mông cong rồi khe mông, lỗ sau mềm mại bị cây gậy xoa bóp màu đen kéo đến căng tròn, ở ngoài rìa dính rất nhiều nước da^ʍ trong suốt, hoàn toàn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng từng nếp uốn co vào ngậm mυ'ŧ lấy thứ thô to kia ra sao.
Kha Tiểu An vẫn chưa biết được chuyện bên ngoài cửa.
Anh khẽ cắn lấy môi dưới rồi tìm chốt mở của gậy xoa bóp, tàn nhẫn đẩy đến mức lớn nhất, chỉ thấy nó đẩy vào trong cơ thể kịch liệt rồi mềm nhũn nằm trên giường, hai chân co quắp lại, mông lắc lư, đầu ngẩng cao, dường như quá mức mãnh liệt nên đã cướp đi không khí của anh.