Yết hầu Trì Tư Việt nhấp nhô, cười cười không nói gì, nắm mắt cá chân của cô đặt lên đùi mình.
Lúc chạm vào vật cứng nóng kia, hơi thở Thù Đồng ngưng trệ, không dám thở mạnh.
Tại sao cậu ấy, lại cứng lên nữa rồi…
Dưới áp lực của lòng bàn chân trắng nõn mềm mịn, thịt căn ấm nóng ngày càng cương cứng, thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng những đường gân xanh nổi lên trên thân gậy.
Toàn thân Thù Đồng trở nên cứng đờ, muốn dời chân đi.
Cọ xát như vậy một hồi, Trì Tư Việt thở dốc ra tiếng.
Khóe mắt cậu có chút hồng, thoải mái ngẩng đầu lên, cổ vũ nói: “Thật thoải mái, cứ động như vậy đi.”
Thù Đồng không thể từ chối cậu, đành phải mặt đỏ tai hồng không ngừng cọ xát vào gậy thịt đang căng phồng của cậu.
Dưới sự vuốt ve chơi đùa của lòng bàn chân mềm mại, gậy thịt lại sưng thêm một chút, qυყ đầυ hồng hào nhếch lên trơn bóng, từ mã mắt bắn ra một tia chất lỏng trong suốt.
Trì Tư Việt cụp mắt xuống nhìn một lát, rồi giơ tay đẩy chân cô lên.
“Cọ chỗ này đi.”
Thù Đồng hơi khựng lại, khó hiểu nhìn cậu.
“Qυყ đầυ, dùng ngón chân cọ.”
Làm sao, sao có thể vậy được.
Thù Đồng rụt vai lại, cẩn thận trượt dọc theo thân gậy lên chỗ qυყ đầυ, sợ sơ ý làm đau cậu.
Nhưng Trì Tư Việt rõ ràng cảm thấy cô dùng chưa đủ lực, nắm lấy mắt cá chân cô ấn nó lên trên.
Côn ŧᏂịŧ sưng to và cương cứng trượt vào giữa các ngón chân cô, cảm giác nóng hổi nhớp nháp truyền từ lòng bàn chân lên thẳng đỉnh đầu, Thù Đồng mở to hai mắt nhìn, sợ tới mức không nói nên lời.
Trì Tư Việt di chuyển chân cô một lúc, tay còn lại duỗi về phía chỗ uốn cong của chân cô, trở tay nắm lấy đầu gối rồi kéo cô về phía mình.
Thù Đồng bị cậu túm về phía trước, cánh tay chống phía sau bị cong lại, suýt chút nữa ngã nhào.
“Dựa lại đây đi.” Giọng cậu khàn khàn.
Thù Đồng bị cậu làm cho sắp khóc tới nơi, không biết tại sao, dùng chân cọ cọ cậu như vậy, cảm giác chính mình rất không thoải mái, đặc biệt là bên dưới chỗ đó, ngứa ngày tê dại, thủy dịch không ngừng chảy ra, nhớp nháp dính dính giữa hai chân, khó chịu vô cùng.
Còn tệ hơn nữa, bàn tay đang giữ đầu gối cô vẫn chưa rời đi, đầu ngón tay thô ráp của cậu đang cọ xát vào mép trong đầu gối nhạy cảm của cô.
“Ngứa quá…Đừng, đừng cọ nữa.”
Ý cười trên môi Trì Tư Việt lớn hơn, cố ý hỏi cô: “Là tiểu huyệt ngứa hả?”