Mau Xuyên: Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân

Chương 64: TG5: Tiểu Thư Ký Xinh Đẹp Của Chúng Tôi (11)

Pheromone dịu mát không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ d ục vọng của hắn. Mặt Tân Đồ Văn tối sầm lại, sợi dây lý trí cuối cùng cũng bị giật đứt. Hắn thô bạo kéo cà vật trên cổ xuống, vất sang một bên.

Tử Hoa run rẩy, mặc dù rất thích nhưng có thể sẽ có người vào đây. Không được. Tử Hia thầm nghĩ. Cậu phải phản kháng lại.

Tử Hoa vừa định mở miệng ra, chưa kịp nói câu gì thì môi cậu đã bị đôi môi của y bao lấy, lưỡi của y luồn vào khoang miệng nhỏ của cậu, chạm đến từng ngóc ngách trong miệng rồi quấn lấy chiếc lưỡi đang co rúm lại của Tử Hoa mà luân đảo, tựa hồ như không bỏ qua bất cứ thứ gì có thể chạm đến.

Cùng lúc ấy, bàn tay to lớn của hắn luồn qua sau eo cậu, trườn xuống dưới, nắn bóp bờ m ông tròn trịa của cậu qua lớp quần tây màu đen. Nhưng chỉ vài giây sau, chính bàn tay ấy xé rách luôn cái quần của cậu, ngay cả chiếc áo sơ mi cũng bị hắn giật đứt hết cúc, rách không còn một mảnh.

Mọi thứ diễn ra quá dồn dập khiến cho Tử Hoa không trở tay kịp. Tử Hoa thở hổn hển sau khi được giải thoát ra khỏi nụ hôn như sóng vỗ trập trùng của hắn, chưa kịp nghĩ bản thân sẽ làm gì tiếp theo thì cơ thể cậu đã bị hắn lập ngược lại, úp ngực xuống giường, đồng thời hông cũng bị hắn kéo cao lên.

Tân Đồ Văn tách hai cánh mô ng của cậu ra, nhìn thấy tiểu huy ệt hồng hồng đang đóng mở, hắn liếʍ môi, trực tiếp chọc hai ngón tay của vào trong huy ệt động của thiếu niên.

Tử Hoa há hốc mồm. Cơ thể co giật dãy dụa. Cậu trợn tròn mắt, miệng phát ra những tiếng rêи ɾỉ cầu xin.

"Ô ô...... đừng mà...sẽ...sẽ có người phát hiện... ô ô ~ Đừng động... đau... A~"

Tân Đồ Văn tựa như không để những lời nói của cậu vào tai. Ngón tay của hắn mỗi lúc chuyển động lại càng nhanh hơn, cho đến khi cậu không thể nào chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn từ phía sau mà bắn t inh cũng như tiểu huy ệt hồng hồng tiết ra nước dịch, tràn ra cả bên ngoài thì hắn mới chịu dứt hai ngón tay của mình ra.

Cậu thút thít nằm phịch xuống giường, miệng không ngừng mấp máy xin tha

"Hức...đồ xấu xa...hức hức.... ô ô...đã bảo đừng mà”

Tân Đồ Văn nhếch môi, vỗ mạnh vào mông cậu.

"Còn trách tôi, tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ. Là ai quyến rũ tôi trước hả."

"không có...hức." Tử Hoa thút thít chối.

Tân Đồ Văn một lần nữa vỗ thêm một cái vào cặp mông tròn trịa của cậu, khiến nó đỏ ửng cả lên.

"Còn chối nữa sao. Vậy thì tôi phải giáo huấn lại tiểu yêu tinh này mới được." pheromone của hắn càng ngày càng nồng đậm, Tử Hoa hai mặt ửng đỏ, ánh mắt mờ hồ dường như bị say bởi mùi pheromone của rượu Vaccari Sambuca.

mùi hương rễ cây cam thảo và vị cay cay của hạt tiêu hoà quyền của Vaccari Sambuca hoà quyền cùng hương thơm thanh mát dịu nhẹ của trà xanh tạo nên sự kết hợp hoàn hảo, thôi thúc tình dụ c ở bên trong 2 con người kia.

Hắn kéo dươ ng vật to lớn của bản thân sớm đã cứng đến đổ nổi gân xanh tím ra khỏi quần rồi lấy từ trong túi áo bαo ©αo sυ. Nam nhân này thế mà đeo tận 2 cái bao, Tử Hoa khϊếp sợ lo lắng cho cúc hoa của cậu. Hắn một lần nữa kéo eo cậu lên, để mô ng cậu chổng lên trời.

Tân Đồ Văn cầm dưong vật của mình ve vãn trước cửa huy ệt xinh đẹp của Tử Hoa sau đó liền đẩy mạnh nó vào đến trong, di chuyển nhanh và mạnh, tạo thành những tiếng nhóp nhép d âm dục.

Tử Hoa hét lên một tiếng, nước miếng trong miệng tiết ra nhiều gấp đôi so với bình thường chảy hết ra ga giường.

"Ô... ô... lớn...... nhanh quá ~ Ô... ô ~ Bỏ ra...không muốn... a a a~."