Hiện giờ thiếu nữ đã động tình, tiểu huyệt kiều diễm dưới thân tỏa ra hương vị thơm ngọt quyến rũ, Đồng Thanh Nghiêu ngửi thấy mùi kia, du͙© vọиɠ trong người càng tăng lên, tách hai chân con gái ra, nhắm mắt lại hôn nhẹ lên vùng đất nhạy cảm.
“A….” Đồng Tiểu Ngải không thể không chế được mình, hô lên một tiếng, cô chỉ kịp cảm nhận được có một thứ gì đó nóng hổi, mềm mềm, ẩm ướt liếʍ cánh hoa mẫn cảm của mình. Cô biết đó là lưỡi của Đồng Thanh Nghiêu, khi lưỡi của ba lướt qua tiểu huyệt, cảm giác này, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, khiến thân thể cô rùng mình một phen. So với lúc đầṳ ѵú được ba hầu hạ săn sóc thì hiện tại lại càng mãnh liệt hơn, kɧoáı ©ảʍ lan tràn toàn thân, khiến da đầu cô tê dại, bụng nhỏ nóng lên, thật muốn đi tiểu ra ngoài.
“Ba, cái tên xấu xa này… Đồ biếи ŧɦái… Ba làm cái gì vậy… Ba điên rồi sao… Con là con gái ba… Không cần ba liếʍ như vậy…” Đồng Tiểu Ngải càng nghĩ càng giận, toàn thân phiếm hồng vô cùng xấu hổ, hai tay phía sau căng lên, nhưng cũng không thoát khỏi l*иg ngực của Đồng Thanh Nghiêu, chỉ có thể trơ mắt nhìn ông ta ôm mình vào lòng, không ngừng liếʍ mυ'ŧ nơi riêng tư của cô như một món cao lương mỹ vị.
Hai mảnh huyệt thịt đều bị Đồng Thanh Nghiêu mυ'ŧ vào trong miệng, hung hăng liếʍ láp, khiến Đồng Tiểu Ngải thét chói tai, cả người mềm nhũn ngã xuống ghế sô pha, mà đầu lưỡi của Đồng Thanh Nghiêu nhân cơ hội này tiến vào khe hở giữa hai cánh hoa, liếʍ láp bên trong tiểu huyệt.
Rõ ràng Đồng Tiểu Ngải có thể cảm nhận được, đầu lưỡi của Đồng Thanh Nghiêu đẩy khe thịt sang hai bên, lao thẳng tới khe hở nho nhỏ, đầu lưỡi càn quấy bên trong tiểu huyệt mềm mại, thân thể cô rùng mình liên tục.
Như này quả thật, quá dâʍ ɭσạи đi!
Đồng Tiểu Ngải không biết sức lực từ đâu ra, mông nhỏ hướng thẳng về phía trước, tuy rằng cô biết như thế sẽ càng đẩy tiểu huyệt vào trong miệng Đồng Thanh Nghiêu, nhưng mà đồng thời hai chân của cô cũng có thể gập lại, đá thẳng một cái. Gót chân nhỏ nhắn của cô đá trúng bả vai Đồng Thanh Nghiêu, nhưng thân thể ông ta quá mức cường tráng, chịu tác động cũng chỉ hơi di chuyển một chút, căn bản không hề ảnh hưởng đến công việc còn dang dở dưới thân, thậm chí còn tạo đà thuận lợi để ông ta ôm cánh mông no đủ vào lòng, đầu lưỡi đi thẳng vào trong tiểu huyệt, ra sức liếʍ mυ'ŧ.
“A… Aa…” Thân mình Đồng Tiểu Ngải dần nhũn ra vì tê dại, một chút sức lực cũng không còn, mà sau khi cô phản kháng, Đồng Thanh Nghiêu càng thêm hưng phấn, ông ta không chỉ liếʍ láp đơn thuần mà cắm thật sâu vào trong tiểu huyệt thơm tho, càn quấy một phen. Đầu lưỡi mềm mại trơn trượt tiếp xúc với vách thịt non mềm nhạy cảm, cả người Đồng Tiểu Ngải đều tê dại cả đi, từng dòng điện lưu đánh mạnh vào người, trước mắt như mờ cả đi, cái gì cũng không thấy rõ, thân thể không thể chống đỡ nổi bắt đầu run rẩy, tiểu huyệt kẹp chặt đầu lưỡi ông ta, từ sâu trong tiểu huyệt phun ra một đợt dâʍ ɖị©ɧ. “Phụt…” Liền phun thẳng lên khuôn mặt tuấn tú của Đồng Thanh Nghiêu.