Trong căn phòng tối tăm, thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào xen lẫn đau đớn,
Dưới đất xuất hiện đầy mảnh vải rách đủ để thấy được tình hình chiến đấu kịch liệt như thế nào.
Trên một chiếc giường lớn mềm mại, một thanh niên tóc dài xinh đẹp bị một người đàn ông đè dưới thân làm một cách mãnh liệt.
Hai tay của cậu bị còng chặt vào đầu giường nên cậu không thể động đậy. Nước mắt giàn giụa làm cho chiếc gối đen ướt đẫm.
Cặρ √υ' nhỏ xinh bị mυ'ŧ đến đỏ bừng, toàn thân trên dưới bị che kín bởi vệt đỏ, đặc biệt là vòng eo nhỏ trắng nõn và bên trong đùi.
Bên trong đùi toàn là dấu hôn, còn có vết đỏ do ma sát, tất cả hình ảnh da^ʍ mỹ này đều kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác của người nhìn.
Người đàn ông kia giữ chặt cái eo thon gọn đến nỗi một tay có thể ôm hết của cậu, trong đầu hắn chợt xuất hiện ác ý, dùng sức tiến vào.
Bên tai truyền đến tiếng thở dốc, hắn không nhịn được lại lần nữa ngậm núʍ ѵú nhỏ, tăng thêm lực đạo.
Kɧoáı ©ảʍ từ dưới thân truyền đến, dươиɠ ѵậŧ của hắn được tiểu huyệt vừa chặt vừa ẩm ướt bao bọc, cảm nhận được chỗ sâu bên trong xuất hiện một cái miệng nhỏ.
Người đàn ông dừng lại một chút, hắn liếʍ nước mắt của người dưới thân, rồi mãnh liệt va chạm vào cái miệng nhỏ kia.
“Cố Hằng Ngọc, đừng, nơi đó không thể……”
Ở dưới thân truyền đến đau đớn, thanh niên xinh đẹp kịch liệt giãy giụa, cậu không thể thoát khỏi vòng tay hắn, trong lời nói tràn đầy sự sợ hãi. Khi dươиɠ ѵậŧ khủng bố kia đâm vào, cậu liền như một con cá mắc cạn, chỉ biết hé miệng thở dốc, ánh mắt mờ mịt nhìn lên trần nhà.
Lần đầu làʍ t̠ìиɦ đã bị cᏂị©Ꮒ đến tử ©υиɠ chặt khít, vừa được vài lần, Cố Hằng Ngọc không thể nhịn được lại lần nữa phóng thích du͙© vọиɠ.
Hắn nhẹ vỗ về người dưới thân đang cau mày, thuận thế nằm trên người của người đó, hắn nhẹ nhàng thở dốc.
“Rút ra đi.” Vân Sơ trầm giọng ra lệnh.
Nhưng cậu không biết rằng giọng nói khàn khàn không chút sát thương của mình lọt vào tai người khác lại như làm nũng.
Cố Hằng Ngọc nhẹ nhàng cười vài tiếng, sau khi hắn phát tiết xong, gương mặt trông rất tùy ý, uy hϊếp nói: “Ngoan, đợi tôi một chút, nếu không nghe lời thì tôi cũng không chắc rằng bản thân sẽ buông tha cho em đâu.”
Vân Sơ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể từ từ ngẩng đầu, cậu tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Chắc có lẽ là vừa mới khai trai, cho nên sức lực dư thừa, tính ra từ nãy giờ cậu đã bị hắn đè ra làm hai lần, dưới thân cực kỳ đau nhức.
Vân Sơ chưa bao giờ nghĩ tới bí mật mà mình dấu giếm nhiều năm sẽ bị Cố Hằng Ngọc phát hiện, sau đó bị hắn lấy cớ trả thù mà cưỡиɠ ɠiαи.
Có trời mới biết, tại sao vật dưới thân của vai chính thụ lại lớn như vậy, chuyện này hoàn toàn không hợp lí.
Đúng vậy. Vân Sơ là một người song tính, vô tình xuyên đến nơi này, hơn nữa đây là một thế giới lấy nhóm nhân vật chính làm trung tâm.
Cậu nhớ rõ khi còn nhỏ mình không hiểu chuyện, cậu còn nhìn chằm chằm Cố Hằng Ngọc và Vân Sở hôn nhau, sau đó cậu còn kéo tay áo của họ rồi nói mình cũng muốn như vậy, bây giờ nghĩ lại thấy thật ngu xuẩn.
Thụ trong truyện hải đường*, quả nhiên là thụ trong truyện hải đường, giờ cậu đã hiểu tại sao thứ đó của mình lại nhỏ như thế!
*Truyện 18+
Nếu cậu nhớ rõ không sai, khi đó bọn họ mới 13 tuổi thế mà lại không biết xấu hổ mà hôn nhau trước mặt một đứa trẻ sáu tuổi.
Vân Sơ cực kỳ hoài nghi là do nụ hôn đó nên cậu mới thoát khỏi vận mệnh trở thành người qua đường.
Đến bây giờ, cậu vẫn không có chút manh mối nào, theo cốt truyện đáng lẽ thụ chính không cam tâm nhìn cha mình rớt đài, Vân Sơ về nước chỉ để lấy lại phần di sản thuộc về chính cậu.
Sau đó, cậu có thể trở thành sâu gạo, ăn no hưởng lạc cả đời.
Ai ngờ vì cái nụ hôn đó mà cốt truyện bẻ lái không phanh.