Siêu Phàm Thuở Bình Minh

Chương 33: Chiến Thắng

Siêu phàm thưở bình minh - Người dịch: Nxkhiêm

- Tốt lắm. . . Ta đến đây!

Suru khẽ cười một tiếng, dẫm mạnh chân xuống đất, thân hình bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Donald, một tay bổ xuống:

- Hổ thức!

Vù vù!

Cánh tay của hắn chém xuống với tốc độ cực nhanh, khí thế tỏa ra cực kỳ hung mãnh. Vào lúc này, Suru giống như là thật sự đã biến thành một con mãnh hổ, bàn tay chém xuống giống như là hổ vồ mồi.

Ầm!

Donald đưa ngang cánh tay ra, cảm giác một lực ép cực lớn tập kích tới, không khỏi lùi mấy bước, vẻ mặt kinh ngạc:

- Ngươi. . . Thay đổi!

Lúc trước, hắn cùng Suru từng đánh qua, sức mạnh của đối phương tuyệt đối không có lớn được như hiện tại!

Vừa mới mấy ngày, tại sao thực lực của đối phương lại có thể tăng nhanh như vậy?

‘Lẽ nào. . . Angellia nói đúng, trên thế giới thật sự có thiên tài như vậy? Nếu như là hắn. . . Có lẽ có thể tiếp xúc được ‘Thế giới kia’ chứ nhỉ?’

Chỉ trong chốc lát, trong lòng của Donald, các loại ý nghĩ chợt lóe lên.

Mấy huấn luyện viên trong Câu lạc bộ võ thuật kia tự nhiên đã sớm đã nói với hắn chuyện có quan hệ Suru.

Đối với chuyện khó tin rằng Suru chỉ mới học võ thuật hai ngày đã mạnh như vậy, Donald ôm thái độ hoài nghi.

Nhưng hiện tại, hắn tin! Trên đời này có một vài thiên tài, tốc độ tiến bộ chính là không thể dùng lẽ thường cân nhắc!

Vù vù!

Ngay khi Donald tránh lui thì cùng lúc đó, Suru cũng nhanh chóng biến chiêu, chỉ thấy hai tay của hắn vùng vẫy, giống như là người ta đang chạy lấy đà vậy, tốc độ cực nhanh, vòng quanh Donald triển khai đánh mạnh:

- Hạc thức!

Ầm ầm!

Donald giơ hai tay, bảo vệ các chỗ yếu trên khuôn mặt, bắp thịt lại bắt đầu bành trướng, triển khai Ngạnh Khí công đã sử dụng lần trước.

Lượng lớn công kích rơi xuống ở trên người hắn, thật giống như là nước lũ ngập trời đâm vào tường đồng vách sắt.

Xèo. . . Đùng!

Hai bóng người vừa chạm liền tách ra, chợt, Suru co chân, chuyển hướng ở giữa không trung.

Hành vi như vậy ở bên trong chiến đấu là vô cùng nguy hiểm, bởi vì trên bầu trời khó có thể nắm giữ trọng tâm, dễ dàng bị đối thủ nắm lấy cơ hội đánh bại.

Nhưng Suru không giống!

Điểm tinh thần cao tới 1.6 giúp cho hắn có thể tính toán rõ ràng, thành thạo điêu luyện.

Chân phải đá thẳng vào trên người của Donald, sức mạnh khổng lồ khiến cho người sau liên tục lui về phía sau.

- Ta thua. . .

Qua mấy phút, Donald liên tục thở hổn hển, nhìn vết chân màu đen ở trên ngực, trên mặt hiện ra biểu cảm vô cùng quỷ dị:

- Ngươi. . . Lẽ nào đã là người siêu phàm? Là con đường (Binh Lính) phải không?

- Con đường (Binh Lính) là sao? Donald, ngươi có ý gì?

Suru ngừng lại, lập tức hỏi.

- Một cước vừa nãy của ngươi thể hiện sức mạnh có chút vượt qua giới hạn của người bình thường, chỉ đó điều nhớ kỹ thì vẫn là nhỏ một chút. . .

Donald vỗ vỗ quần áo, không hề tỏ vẻ ủ rũ bởi vì chiến bại, hắn nhìn chằm chằm vào Suru, hai mắt tỏa ánh sáng:

- Ta hiện tại tin tưởng, trên thế giới thật sự có thiên tài!

Không biết là vô tình hay là cố ý, hắn không nhắc đến đề tài siêu phàm nữa.

- Thiên tài? Ha ha. . .

Nếu như không có bảng thuộc tính, Suru cảm giác mình sẽ bị Donald đánh chết:

- Như vậy. . . Ngày mai còn so đấu sao?

- Không so! Không so!

Donald vội vàng khoát tay.

Biết mình không phải là đối thủ, thi đấu cũng mất mặt, chơi rất vui sao?

- Không nên cự tuyệt đến nhanh như vậy.

Suru duy trì khuôn mặt đơ:

- Nếu như ngươi đồng ý thanh toán một ít chi phí ngoại ngạch. . . Ta ngày mai cũng không phải là không thể thua ngươi!

Donald lập tức giống như là bị nghẹn lại, nụ cười như ánh mặt trời trên mặt biến mất không còn tăm tích:

- Ngươi cảm thấy. . . Vào lúc này, hai chúng ta ở đây thảo luận chuyện thi đấu đánh nhau giả thật sự không có vấn đề chứ?

- Ta cảm thấy chuyện này rất bình thường. . .

Suru cảm giác những đồng Kim Long đã dần bay xa khỏi tầm tay nhưng vẫn nén bi thương ở trong lòng, trên mặt nở một nụ cười miễn cưỡng.

- Nếu ngươi không muốn, ngày mai thi đấu ta sẽ không đến!

Đêm nay, hắn đến đây, ngoại trừ hóa giải thù hận chính là vì kinh nghiệm mà thôi.

Lúc này, nhìn dòng thông báo (điểm kinh nghiệm+20) trên bảng thuộc tính, Suru đã cảm thấy rất hài lòng.

Donald này không hổ là xã trưởng của Câu lạc bộ võ thuật, kinh nghiệm cung cấp cao hơn Barron nhiều.

Chỉ đó điều, hiện tại sau khi hóa địch thành bạn, vòng thứ hai thu gặt kinh nghiệm sẽ biến thành hy vọng xa vời.

Hazz

Suru thầm thở dài một tiếng, xoay người muốn rời khỏi.

Vù vù!

Tiếng gió nổi lên.

Đột nhiên, một loại cảm giác sởn cả tóc gáy trải rộng khắp toàn thân của hắn!

- Cảm giác này. . . Cảm giác này! Sẽ không sai, là bóng đen gϊếŧ người kia!

Biểu cảm ở trên mặt của Suru lập tức trở nên nghiêm nghị, hắn dừng bước chân lại, đưa mắt nhìn bốn phía.

Sàn sạt!

Chỉ thấy một cái bóng màu đen giống như là chất lỏng vậy chui ra từ trong rừng cây, nhanh chóng quấn quanh lên cái bóng cuẩ hắn cùng Donald.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, phát hiện đối phương đều cứng lại, không nhúc nhích giống như là biến thành một bức tượng điêu khắc rồi.

‘Là bàn tay đen phía sau màn kia. . . Hắn rốt cục xuất hiện!’

Tuy rằng không thể động nhưng ở trong lòng, Suru lại đang nhanh chóng suy tư:

- Đối phương ra tay vào ngày hôm nay là bởi vì ta bại lộ chuyện tìm kiếm thông tin tiếng Gusram với Molly hay là bởi vì ước chiến Donald?

Mặc dù đã nắm giữ từng bị trúng chiêu một lần nhưng Suru vẫn không thể làm gì.

Trong lòng, một loại khát vọng tăng cường thực lực thật giống như là lửa mạnh đột nhiên bùng cháy lên.

‘Không đủ! Còn chưa đủ!’

‘Đánh bại một Câu lạc bộ võ thuật trong trường đại học, một thế lực do mấy sinh viên cầm đầu đáng là gì? Có thể vì thế mà tự mãn đắc ý sao?’

‘Ở trước mặt sức mạnh siêu phàm, ta vẫn như trước chẳng là cái thá gì!’

‘Thực lực! Ta cần thực lực càng mạnh hơn!!!’