Thẩm Gia Ngọc nghe vậy mà không khỏi co rút đồng tử lại, mặt cậu lộ ra vẻ hoảng sợ. Cậu nức nở một tiếng và sợ hãi lùi về phía sau, liều mạng mà vặn vẹo cơ thể. Hai cái đùi giãy loạn lên trong l*иg ngực Thẩm Tu Minh, cậu khóc hu hu thành tiếng: “Đừng, đừng mà nhị ca, chúng ta là anh em mà, nhị ca không thể nhét côn ŧᏂịŧ vào trong thân thể Gia Ngọc được, nếu không sẽ bị người ta đàm tiếu đó.”
Thẩm Tu Minh lạnh mặt: “Ta vui là được, ngươi quan tâm nhiều như vậy làm gì?”
Nói xong, hắn đánh một cái thật mạnh lên mông Thẩm Gia Ngọc. Thẩm Gia Ngọc kêu to lên, lỗ thịt hồng nhạt co rút từng cơn và mυ'ŧ cho qυყ đầυ đã đi vào được một chút sung sướиɠ không thôi.
Thẩm Tu Minh đẩy đùi cậu đến trước ngực, đè chúng lên cặρ √υ' lớn đang rũ xuống. Hắn vừa lôi kéo đầṳ ѵú sưng to tươi đẹp bên trên vừa đẩy mạnh dươиɠ ѵậŧ mình vào sâu bên trong nhục đạo chặt chẽ kia. Thẩm Gia Ngọc bị dươиɠ ѵậŧ cắm đến cả người run rẩy, lực chú ý toàn thân cậu đều tập trung tại cây dươиɠ ѵậŧ phủ đầy gân xanh đang đâm vào lỗ thịt kia. Lỗ mềm ngứa ngáy đã lâu bị dươиɠ ѵậŧ căng ra, ăn trọn toàn bộ qυყ đầυ vào bên trong. Góc cạnh cứng rắn vô tình mà gian da^ʍ thịt non bên trong lỗ thịt, nó đâm từng chút một vào bên trong, chạm đến màng thịt hơi mỏng của lỗ mềm, gân xanh nảy loạn lên.
“Thô quá, nóng quá, hu hu nhị ca, nhị ca, đừng mà, đừng cắm lỗ thịt của Gia Ngọc mà a a, chúng ta không thể đâu…”
“Sao nói nhảm nhiều thế!” Thẩm Tu Minh nổi giận gầm lên một tiếng rồi hung hăng véo đầṳ ѵú đỏ tươi của cậu: “Chẳng lẽ không phải ngươi là người dẩu mông dụ dỗ ta cᏂị©Ꮒ ngươi sao? Ngày nào cũng đi tới đi lui trước mặt nhị ca, lại còn mặc ít như vậy! Hiện tại lại đổ ngược tội lên đầu ta, ngươi cái đồ da^ʍ phụ này!”
“Hu hu Gia Ngọc không có, Gia Ngọc không có dụ dỗ nhị ca, Gia Ngọc không phải da^ʍ phụ hu hu…”
Thẩm Gia Ngọc vặn vẹo cơ thể, hoảng sợ mà co rút lỗ thịt với ý định đẩy dươиɠ ѵậŧ đang cắm vào miệng lỗ ra ngoài. Thẩm Tu Minh bị thịt non bao bọc tầng tầng lớp lớp, bọt nước ấm áp khiến côn ŧᏂịŧ hắn căng lên, sướиɠ đến nỗi tê dại cả người, hắn chỉ cảm thấy thân thể trong lòng này càng thêm quyến rũ hơn. Hắn nắm mạnh hai bầu vυ' vừa mềm vừa da^ʍ của Thẩm Gia Ngọc ở trong tay rồi đẩy mạnh háng một cái. Dươиɠ ѵậŧ đâm rách màng thịt hồng nhạt kia, hung ác mà đâm thẳng đến đáy!
Thẩm Gia Ngọc hét lên một tiếng, cậu cứng còng cả người: “A a nhị ca, dươиɠ ѵậŧ lớn của nhị ca làm Gia Ngọc đau quá, hu hu đau quá, Gia Ngọc không phải xử nữ nữa rồi, không gả ra ngoài được nữa rồi, hu hu mất mặt quá… Ưʍ... Sướиɠ quá đi.”
Thẩm Tu Minh đặt hai đùi cậu vào giữa cánh tay mình, hắn chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi lỗ thịt vừa mới bị phá thân, dính lên sắc đỏ máu nhàn nhạt. Nguyên cây dươиɠ ѵậŧ ướt đẫm bóng loáng, sáng lên ánh nước nhàn nhạt. Hắn làm lơ tiếng rêи ɾỉ kêu khóc của Thẩm Gia Ngọc mà lôi kéo hai viên đầṳ ѵú đỏ tươi đang dựng cao chót vót của đối phương, dùng hàm răng tàn nhẫn cắn cọ xát. Côn ŧᏂịŧ nặng nề mà cắm vào lỗ non của Thẩm Gia Ngọc, khiến cho dịch da^ʍ dính máu văng ra tứ phía.
Lỗ thịt ngây ngô bị động thừa nhận sự đâm vào rút ra của dươиɠ ѵậŧ thô dài, Thẩm Gia Ngọc bị làm đến mức bủn rủn cả người, không còn tỉnh táo nổi nữa. Cánh môi đỏ bừng bóng loáng hơi cong lên, khóe miệng có nước bọt trong suốt lấp lánh chảy dọc từ cằm xuống cần cổ trắng nõn của cậu. Hoa thịt phì nhiêu sưng đỏ nhanh chóng nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ đỏ thẫm đang ra ra vào vào, cánh hoa gần như bị xương mu giữa háng Thẩm Tu Minh đâm thành thịt nát. Nó run rẩy chảy ra nước da^ʍ mang màu sắc dâʍ đãиɠ, bay và văng khắp nơi khi bị vật cứng va vào.
Thân thể mẫn cảm nhanh chóng mềm nhũn như nước sau khi bị cᏂị©Ꮒ không chút mềm lòng, vì đau đớn mà lỗ da^ʍ co chặt cũng mở rộng khe thịt non mềm lửa nóng và trơn trượt bên trong. Thẩm Tu Minh thở dốc mà dùng sức cᏂị©Ꮒ lỗ da^ʍ của Thẩm Gia Ngọc, hai viên trứng dái nặng nề đập vào mông cậu, phát ra những tiếng vang “Phụt phụt” dâʍ đãиɠ. Thẩm Gia Ngọc vặn vẹo cơ thể loạn lên, hai núʍ ѵú bị Thẩm Tu Minh nắm trong tay, hắn xoa bóp thật mạnh và tàn nhẫn mà mυ'ŧ.