Ký Chủ, Ai Dạy Cậu Nhẫn Nhịn Như Thế?

Chương 23: Cấp trên là đàn anh

Cuối thu, mưa rơi liên miên, Thường Ninh cũng không muốn nói chuyện dây dưa, cầm ô bước vào trong màn mưa.

Biểu tình trên mặt Thương Diễn chậm rãi trở nên lạnh nhạt, hôm nay sự tình phát sinh làm cho tâm tình của hắn càng không xong.

“Trần Phi Phàm ở công ty không khi dễ cậu, nhưng Tiểu Ninh, việc này không đại biểu rằng hắn sẽ không tới nhà cùng với Lâm Yến Yến tìm cậu phiền toái.” Thương Diễn lầm bầm.

Động tác của hắn ưu nhã mà dựa vào cửa kính cửa hàng bánh kem, ngũ quan cơ hồ không thế nào động đậy mà sách một tiếng.

Thương Diễn rũ mắt, lông mi che khuất cảm xúc phức tạp trong đôi mắt, trên tay còn đang cầm khối bánh kem chưa ăn xong.

Hắn hành vi thư thái, chậm rãi ăn từng ngụm từng ngụm bánh kem mà Thường Ninh làm, nâng niu thưởng thức giống như trân bảo.

Không ngọt, chỉ tăng thêm chút ít đường, vừa vặn phù hợp với khẩu vị của hắn.

Thương Diễn cũng không có từng chú ý nói riêng với Thường Ninh, chỉ là bình thường khi Thường Ninh pha cà phê cho hắn đã hỏi qua hắn muốn hay không thêm đường, thêm nhiều hay ít……

Kế tiếp hai ngày là cuối tuần, lại là trời mưa, cũng không có phương tiện luyện xe, lúc này đây Thường Ninh chỉ có thể ngốc tại trong nhà nghỉ ngơi.

Sau khi về nhà, trong phòng trống rỗng, Thường Ninh nhàm chán không có việc gì làm lại bắt đầu sửa sang lại đống đồ chuẩn bị cho bé con.

Tới 8 giờ tối, Thường Ninh nghe được bên ngoài có thanh âm binh linh bang lang, mở cửa nhìn đến công ty chuyển nhà đang giúp người khác dọn đồ, cậu mới biết được có một vị hàng xóm mới chuyển đến trên tầng.

Đối phương ủy thác cho người phụ trách của công ty chuyển nhà cấp cho mỗi người thuê phòng một phần lễ vật, vì buổi tối chuyển nhà nhiễu dân, lấy chút ít quà mọn đại biểu cho việc xin lỗi.

Thường Ninh có chút quẫn bách mà nhận lấy: “Vị tiên sinh này cũng quá khách khí.”

Mở ra vừa thấy, thế nhưng là loại nho mấy chục đồng một cân, trọng lượng ước chừng có hai cân.

Hơn nữa hắn còn tặng cho tất cả người thuê nhà trong tiểu khu, Thường Ninh cảm thán thật là người hảo tâm a, đáng tiếc Lâm Yến Yến chưa bao giờ ăn loại nho này, lần trước hàng xóm có nói qua, ăn nhiều quả nho khi mang thai thì đôi mắt của đứa bé sẽ càng ngày càng tròn, liền càng kháng cự.

Lâm Yến Yến luôn nghĩ, tạp chủng trong bụng dù sao cũng không dưỡng, cô ta hận không thể vừa sinh ra chính là tử thai, đừng liên lụy chính mình!

Thường Ninh rửa sạch sẽ quả nho, ngồi xếp bằng ở trên sô pha, lần sau chính mình có rảnh liền tới cửa bái phỏng hàng xóm mới đi.

Thường Ninh bởi vì cảm mạo không đến 9 giờ liền ngủ rồi, bên ngoài âm thanh lục tục chuyển nhà không có ảnh hưởng đến cậu.

Lâm Yến Yến khi trở về nhìn thấy công nhân chuyển nhà, cảm thấy rất là kinh ngạc.

Cô ta vốn nhiều cơ linh, liếc mắt một cái liền nhìn ra gia cụ đều là hoàn toàn mới chưa khui, hơn nữa đều là các loại thương hiệu tương đối nổi danh, người có tiền như vậy còn tới nơi rách nát này ở làm gì?

Nhiều đồ đạc như vậy, người mới tới thuê phòng hẳn là thuê phòng xép to rộng cỡ nào mới có thể bày biện tất cả đống đồ này xuống dưới, là cả gia đình sao?

Lâm Yến Yến hồ nghi mà lên tầng, lại hướng lên trên nhìn thoáng qua, đèn cảm ứng vừa mới tắt lại sáng lên.

Giày da đạp lên cầu thang xi măng phát ra âm thanh đập vào trong lòng Lâm Yến Yến, làm cô ta thất thần mà nhìn người đàn ông đang bước xuống, điên cuồng mà vì hắn mà mê muội!

Công nhân hướng về phía nam nhân chào hỏi: “Lão bản, sắp dọn xong rồi.”

Nội tâm Lâm Yến Yến kích động vạn phần, thế nhưng là hắn!

Người đàn ông hoàn hảo mà cô ta từng nhìn thấy! Quả thực hắn lớn lên theo đúng chuẩn thẩm mỹ của con gái, mấy ngày này Lâm Yến Yến ngày đêm nhớ thương đến hoảng hốt, hận không thể lại tình cờ gặp gỡ hắn một lần nữa.

Không nghĩ tới hắn vì theo đuổi cô nàng nào trong tiểu khu, cư nhiên trực tiếp thuê phòng ở đây, lại mua thêm một đống gia cụ quý báu, hắn cũng thật là có tiền.

Thương Diễn một tay đút túi, từ trên cao nhìn xuống Lâm Yến Yến, ánh mắt bình tĩnh, giống như đã vài lần nhìn thấy cô ta, không có gợn lên sóng gió gì.

Hoàn toàn không có chút nào si cuồng vì nhan sắc của Lâm Yến Yến.

Lâm Yến Yến bất chấp về nhà, vài bước nhanh chân bước lên cầu thang, hưng phấn đến mức nói lắp: “Tiên, tiên sinh, tôi là hàng xóm của anh, tôi ở tại phòng 601, có gì yêu cầu trợ giúp xin cứ việc nói ra.”

Thương Diễn biểu tình lạnh nhạt, hơi hơi nghiêng đầu, ngước mắt nhìn về phía phòng 601, lại một lần nữa nhìn Lâm Yến Yến: “Lâm Yến Yến, đúng không?”

Lâm Yến Yến không ngờ hắn cư nhiên còn nhớ rõ tên của cô ta, vậy là hắn nhớ rõ cô ta sao?

Có phải hắn cũng có hảo cảm với mình không?

Thương Diễn không nói lại, xoay người trở về phòng thuê.

Công ty chuyển nhà lại đây tính tiền, mặt khác một người công nhân dẫn đầu mở miệng nói: “Thương tiên sinh, chúng tôi đã thử qua, góc độ camera ở cửa có thể nhìn thấy rõ ràng mọi động tĩnh của phòng 601.”

Thương Diễn gật gật đầu: “Mọi người phụ trách làm đi.”

Hắn đưa cho công ty bảo an một tấm ảnh chụp: “Người này là Trần Phi Phàm, phàm là trên theo dõi có xuất hiện mặt hắn, lập tức phải nói cho tôi.”

Người bên phía bảo an thường xuyên gặp gỡ rất nhiều loại người, đa số những người giàu có thường xuyên ngầm làm nọ làm kia, tỷ như lúc cần tìm nhược điểm của đối thủ, sẽ phó thác cho bọn họ tới làm. Hắn thức thời không có hỏi nhiều, gật gật đầu: “Tiên sinh cứ yên tâm, bảo đảm 24 giờ đều có chuyên gia xem xét theo dõi.”

Dứt lời, bọn họ rời đi.

Thương Diễn nhìn phòng ở dần dần thành hình, nâng lên tay phải búng tay một cái, gợi lên môi, thấp giọng nói: “Surprise, Tiểu Ninh.”