Reng reng
Tiếng chuông báo thức vang lên, đồng hồ hiển thị 5 giờ rưỡi sáng, lúc này trời vẫn còn chưa sáng hẳn. Cô gái trên giường ngồi dậy dụi dụi mắt, ngáp.
- Aah... Sáng rồi. Ngày đầu tiên nhập học, phải chuẩn bị thật kĩ mới được.
Nói rồi cô bước xuống giường đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Trong gương phản chiếu hình ảnh của cô gái với những đường nét khuôn mặt tinh tế, hàng mi dài cong vυ't, chiếc mũi nhỏ xinh cùng với đôi môi hồng hào tự nhiên.
Vệ sinh cá nhân xong, cô gái thay bộ đồng phục mới, chải chuốt lại mái tóc rồi lại xịt thêm một ít nước hoa cho thơm.
Mẹ cô ở dưới bếp đã chuẩn bị xong đồ ăn sáng, bà cất tiếng gọi con gái:
- Mộng Khiết, ra ăn sáng rồi chuẩn bị đi học đi.
-Vâng ạ, con ra ngay.- Cô ngồi trong phòng đáp lại lời của mẹ.
Tần Mộng Khiết ngồi trong phòng, nhắn tin với cô bạn thân chơi từ thuở còn nhỏ: "Hẹn gặp cậu ở trường." rồi sau đó bước ra ngoài.
Bữa sáng hôm nay mẹ cô chuẩn bị là một chiếc sandwich kẹp thịt cùng với một ly sữa. Bữa ăn đơn giản nhưng vẫn thơm ngon và dinh dưỡng.
Hôm nay là ngày đầu tiên nhập học nên cô đi khá sớm. Mộng Khiết dùng xe buýt để đến trường, trên xe cũng chỉ có vài ba bạn học sinh với một số ít là công nhân đi làm.
Bước xuống xe, đứng trước ngôi trường mới, cô cảm thấy hồi hộp vô cùng. Ngôi trường này thật rộng, mát mẻ vì có nhiều cây xanh, sân trường sạch sẽ. Đứng nhìn một lát, cô lấy lại bình tĩnh bước vào trong, bỗng từ xa nghe tiếng gọi của cô bạn thân. Cô gái kia tên Chu Hiểu Tinh, là một cô gái hoạt bát, hòa đồng, đáng yêu, trái ngược hoàn toàn với cô nàng lạnh lùng, có chút rụt rè của Tần Mộng Khiết.
- Mộng Khiết!
- Tiểu Tinh, cậu đến rồi, may quá!
- Sao thế? Cậu thấy ngại khi một mình vào trong hả?
- Ừ. Thôi, chúng ta vào luôn đi. Hồi đầu tớ còn sợ là chẳng quen ai, nhưng có cậu ở đây thì đỡ cho tớ rồi.
- Mộng Khiết à, tự tin lên đi, cậu cứ rụt rè, nhút nhát mãi như vậy sẽ khó kết bạn lắm đấy.
- Tớ sẽ cố gắng học hỏi từ cậu. Mộng Khiết mỉm cười với cô bạn rồi khoác lấy tay của Chu Hiểu Tinh bước vào trường
Hôm nay là ngày khai giảng năm học, lễ khai giảng được tổ chức ở hội trường gần thư viện. Hai cô gái vừa đi vừa nói chuyện, kể hết chuyện này đến chuyện kia, Tần Mộng Khiết cũng đã bớt căng thẳng hơn. Vì buổi lễ khai giảng diễn ra khá lâu, mà cô lại quên mang theo nước nên đã đi đến canteen trường mua hai chai nước suối rồi mới vòng lại vào bên trong hội trường. Lúc này, các bạn học sinh cũng đã dần đến đông hơn, không khí xung quanh cũng trở nên sôi động, ồn ào hơn. Cô liếc nhìn một vòng rồi lựa chọn hai chỗ ngồi ở hàng ghế thứ mười, không quá gần sân khấu nhưng cũng không cách quá xa.
- Bé Chu à, cậu đã biết cậu học ở lớp nào chưa?
- À, tớ học lớp 10A3, còn cậu thì sao?
-Thật hả, tớ cùng lớp với cậu nè! - Mộng Khiết mừng rỡ, hai mắt sáng lên khi được chung lớp với Hiểu Tinh.
Buổi lễ bắt đầu, tiếng vỗ tay rôm rả khắp hội trường. Ban đầu còn chú ý lắng nghe bài giới thiệu về trường, nhưng khi đến bài phát biểu của thầy hiệu trưởng thì hai cô gái đáng yêu đã bắt đầu cảm thấy chán nản đến mức buồn ngủ. Từng cơn buồn ngủ cứ kéo đến, cùng với đó là những cái ngáp ngắn, ngáp dài, khuôn mặt biểu lộ rõ ràng sự buồn chán. Ngồi trên ghế lâu làm mông của cô ê nhức, lúc này đây cô chỉ mong bài phát biểu dài dằng dặc ấy có thể nhanh chóng kết thúc.
- Aaa, cuối cùng cũng xong rồi, ôi chao cái mông của tớ, ê chết mất! - Tần Mộng Khiết than vãn.
- Đành chịu thôi, tớ cũng tê hết cả người rồi này.
Hôm nay học sinh chỉ cần đến dự lễ khai giảng và nhận lớp rồi đi về. Ngày mai mới bắt đầu năm học chính thức. Bước ra khỏi hội trường, Chu Hiểu Tinh liền ngỏ ý rủ Mộng Khiết đi chơi.
- Mộng Khiết à, đi cafe không? Tớ biết một quán đẹp lắm.
- Hmm... Đi! Vậy khoảng 13h30 được không?
- Okay, tớ lấy xe qua chở cậu nha.
- Ừ. Bái bai~
Chu Hiểu Tinh chạy xe điện về, còn Mộng Khiết tiếp tục đứng chờ xe buýt đến.
Hai người đi chơi với nhau suốt cả buổi đến tận chiều tối mới về. Ngày khai giảng năm học kết thúc, Tần Mộng Khiết kiệt sức, nằm vật ra giường sau một ngày chơi bời năng nổ. Vốn là người ít khi hoạt động, tập luyện thể dục thể thao nên Mộng Khiết sẽ cảm thấy mệt mỏi nếu một ngày phải hoạt động nhiều hơn mức bình thường của cô.
Về đến nhà, cô không ăn tối mà đi tắm rồi leo lên giường ngủ luôn, ráng giữ lại chút sức lực cuối cùng của hôm nay cho ngày học ngày mai.