Hắn cúi xuống và đặt hai tay lên hai má của Chử Văn Kỳ, hắn không thật sự đè lên người cô nhưng cô vẫn cảm thấy có một loại cảm giác nặng nề giống như bị núi Thái Sơn áp bức.
Cậu bé khổng lồ trong đáy quần của hắn đã thức dậy, nó đã háo hứng đòi cái âʍ ɦộ ẩm ướt và ấm áp của cô thông qua lớp vải.
Cơ thể của Chử Văn Kỳ cứng đờ và yếu ớt như một bóng ma đè đang lên giường ngay lập tức sụp đổ, không chút do dự, cô giơ đầu gối lên và đá một cái vào cậu bé khổng lồ kia.
Cơn đau khiến Đới Trí Hành phải dùng hết sức lực, cơ thể to lớn của hắn đè chặt Chử Văn Kỳ, bộ ngực mềm mại của cô gần như bị hắn đè nát.
Nước mắt của cô ngay lập tức trào ra.
Hành động ngang ngược vốn dĩ đã mất đi đạo đức đã đột ngột kết thức bằng cơn đau của cả hai người.
Đới Trí Hành cũng bật khóc vì đau, hắn nằm trên người của Chử Văn Kỳ, run rẩy và đau đớn, “Chị ơi, chị không yêu em nữa sao?”
Hơi thở cùng tiếng khóc của hắn phả vào bên cổ cô, khơi dậy cơn ngứa ngáy của cô, nước mắt của hắn rơi vào trong hốc tai của Chử Văn Kỳ, khiến cô cảm thấy mềm lòng.
“Đới Trí Hành, ngay từ đầu tôi đã không yêu cậu.”
Nhưng miệng của Chử Văn Kỳ lại không hề thua kém.
“Em không phải là Đới Trí Hành, em là Bộ Y.” Đới Trí Hành dùng chớp mũi của mình xoa xoa vào bên cổ của cô, “Em là Bộ Y, chị ơi...”
Đới Trí Hành đã bất tỉnh trước khi kịp nói xong câu của mình, hắn gục xuống vai cô khiến vai cô có thêm một sức nặng.
Trán của hắn rất nóng, giống như một cục than đang cháy, thậm chí ở khoảng cách xa mà hai bên má của Chử Văn Kỳ vẫn có thể cảm nhận được sức nóng như thiêu đốt trên người hắn.
Cô cảm thấy não của mình gần như sắp bị nổ tung.
Kiều Kiều, Bộ Y.
Tại sao cái tên này lại quen thuộc như vậy?
Chử Văn Kỳ phải mất một thời gian khá lâu mới có thể đẩy Đới Trí Hành ra khỏi người mình.
Trên trán cô chảy rất nhiều mồ hôi, trên chóp mũi của cô cũng có, nhưng cô không hề chậm trễ chút nào, cô xoay người lại rồi đi xuống giường, lấy điện thoại ra và gọi 120.
Trông khi đợi xe cấp cứu đến cô sửa soạn lại bản thân mình.
Cô cẩn thận lau sạch chỗ dính ở giữa hai chân, mặc qυầи ɭóŧ mới, tìm một chiếc áo len khác hợp với chiếc váy hai dây mà cô đang mặc sau đó mặc vào.
Sau khi xong, cô đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, rồi liếc nhìn Đới Trí Hành đang nằm trên giường.
Hắn trông giống như vừa mới bị bỏng nặng, giống như vừa từ phòng tắm hơi đi ra, toàn thân bốc hơi đỏ rực.
Cái qυầи ɭóŧ ren đã bị rách của cô vẫn treo ở trên đầu giường, cô nhặt lên rồi ném nó vào trong thùng rác, sau đó lấy một cái khăn, nhúng nước rồi vắt khô sau đó đắp lên trán đang ửng đỏ của Đới Trí Hành.
Có lẽ không phải là do viêm phổi dẫn đến sốt, rất có thể là di chứng sau khi bị chấn thương ở đầu.
Nếu không, làm sao hắn lại có thể nghĩ bản thân mình là một nhân vật trong cuốn sách của cô?
Kiều Kiều và Bộ Y là một cặp nhân vật phụ trong cuốn sách đầu tiên của cô đăng trên mạng xã hội, họ cũng chính là cặp CP đầu tiên lσạи ɭυâи mà cô viết.
Nhưng mà bởi vì là vai phụ nên đất diễn cũng không nhiều, trong cuốn sách đó cô chỉ miêu tả sơ qua mối quan hệ bất thường giữa hai chị em ruột.
Nhưng bởi vì miêu tả của cô đã vượt qua điều cấm kỵ của đạo đức, nên nó đã được độc giả nhớ rất kỹ và khen hết lời.
Sau nhiều lần xoay chuyển trong thế giới văn học trực tuyến, dưới sự xúi giục của độc giả, cuối cùng cô đã dấn thân vào con đường viết về tình cảm lσạи ɭυâи mà không thể quay trở lại được nữa.