Xuyên Vào Game BL Rồi, Làm Sao Đây?

Chương 5: ngủ ngon

Từng đợt kɧoáı ©ảʍ đánh úp truyền từ gốc đuôi lan tỏa khắp cả người, úp mặt vào chăn nén tiếng rêи ɾỉ kì lạ của mình lại.

Đôi mắt không nhìn thấy nên cảm giác càng được khuếch đại lên hàng ngàn lần, cả hai đời cậu chưa từng trải cảm giác kì lạ này nên thật nhanh chóng mà tước vũ khí đầu hàng.

Zev Arthur Blair hoàn thành xong vẫn không thấy cậu nẩng mặt lên, sợ cậu bị ngạt, y mạnh mẽ mà lật người cậu lại, lập tức y bị đơ người.

Tóc mái rối loạn lòa xòa xang hai bên để lộ khuôn mặt đáng yêu nhuốm màu sắc tìиɧ ɖu͙©, đôi mắt đỏ mênh mang ánh nước chỉ có duy nhất hình ảnh của một mình y, khóe mắt đỏ ửng như vừa bị bắt nạt.

Hơi thở ấm nóng rối loạn, khuôn miệng nhỏ phập phồng hô hấp còn vương sợi nước miếng bóng loáng chảy xuống cằm.

Lúc này y mà còn nhịn được chắc chắn bị liệt dương!!!

Y không ngần ngại mà đặt môi mình lên môi cậu, liếʍ đi nước miếng bên khóe miệng, hoàn toàn không có xúc cảm ghê tởm mà còn có chút...ngọt.

Y ngậm lấy môi cậu mà day cắn, hai hàm răng nanh tiếp xúc với đồ ăn không tự giác nhô ra đâm vào môi cậu làm máu chảy ra.

Y càng thêm tham luyến mà mυ'ŧ lấy từ môi cậu đến khi máu ngừng vẫn không nhịn được.

Đầu lưỡi ấm nóng liên tục chạy trốn anh rụt vào bên trong bị lưỡi y quấn lấy trêu đùa, không cho từ chối.

Tiếng nước chậc chậc tràn ngập khắp trong phòng, đến khi cậu sắp không thở nổi nữa mới luyến tiếc mà rời đi kéo theo sợi chỉ bạc lấp lánh.

Corwin Wilson cũng bị bất ngờ, thân thể mềm nhũn tê dại úp mặt vào chăn của y, cậu được y lật lại lập tức hấp thụ không khí bị mất vào phổi.

Đang muốn nói cảm ơn y cậu đã bị y chiếm đoạt, môi y của chút lạnh, đôi môi thường ngày mím lại thành một đường thẳng lạnh băng nay lại đang lúc cậu không phòng bị mà hôn cậu.

Cậu trừng lớn hai mắt không thể tin được, rang nanh của y cạ vào môi cậu làm môi cậu rách ra, y tham luyến mà mυ'ŧ lấy môi cậu.

Đầu lưỡi của y vô cùng mạnh bạo không cho cậu chút ý cự tuyệt nào cuốn lấy lưỡi cậu mà dây dưa không dứt, cậu run rẩy nắm chặt lấy tấm áo trước ngực y.

Môi bị anh dày vò đến đau nhức nhưng lại có một loại kɧoáı ©ảʍ thực khó nói, y cuồng bạo mà chiếm đoạt không khí trong miệng cậu, thỉnh thoảng lại cắn lên đầu lưỡi vừa đau vừa ngứa.

Tiết tấu hôn cuồng bạo như vậy, không khí nhanh chóng bị rút hết, tầm nhìn trước hai mắt trở nên loang loáng màu đen y mới chịu buông tha.

Đôi môi bị anh chà đạp đến sưng mọng đang không ngừng hô hấp, có chút luyến tiếc mà hôn lên cổ cậu, men theo xuống xương quai xanh, không nhịn được mà cắn một cái tạo nên

- A....!

Tiếng rên ngọt ngào đánh sâu vào màng nhĩ y, càng làm bản năng của y điên cuồng mà chiếm hữu, thụ ngọt ngào như vậy là của anh.

Trên làn da trắng mịn màng lưu lại dấu vết của y, những dấu hôn nhỏ nằm rải rác xuống đến tận xương quai xanh của cậu biến mất trong cổ áo.

Bé thỏ nhỏ thật không có tính tự giác chút nào, ycúi người xuống ngậm lấy một bên nhũ hoa của cậu, cách một lớp áo cũng có thể cảm nhận được độ mềm mại của chúng.

Đầu lưỡi mềm vẽ vòng tròn quanh đầṳ ѵú, nhẹ nhàng mà trêu chọc, thi thoảng lại mυ'ŧ mạnh nó vào trong miệng, đầu còn lại cũng không thoát khỏi tình trạng bị trêu đùa đến dựng đứng trước mắt y.

Hai bên nhũ hoa bị mυ'ŧ đến ướŧ áŧ trên chiếc áo giống như thực sự đang chảy ra sữa vậy.

Tiếng rêи ɾỉ nhạy cảm ngập trong phòng, Corwin Wilson cảm giác như mình sắp mất lí trí thật rồi, sự non nớt trên người cậu hoàn toàn bị y kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thậm chí ra chỉ vì bị mυ'ŧ nhũ hoa.

Năng nanh của y luôn không tự chủ mà nghiến lấy đầu nhũ làm cậy vừa đau vừa ngứa, hai tay không tự chủ ôm chặt lấy đầu màu xám bạc đang vùi trước ngực mình mà trêu chọc.

Phần eo cong lên như con tôm mà run rẩy, động tác muốn thoát ra nhưng trong mắt của y lại giống như đang hùa theo đón lấy y.

Y men theo ngực xuống phần bụng trắng nõn mềm mại, xoa nắn vòng eo đang run rẩy trong lòng bàn tay, xúc cảm láng mịn làm y không kìm được mà nuốt nước miếng.

Y nhẹ kéo cái qυầи иᏂỏ của cậu xuống, tiểu Corwin bại lộ trước tầm mắt trắng trợn của Zev không tự chủ mà run rẩy, vì rất ít khi thủ da^ʍ nên màu sắc khá nhạt, thậm chí còn nhìn ra màu hồng hồng trên lỗ nhỏ.

Y cũng lấy ra đại bổng của mình, để sát vào cạnh tiểu Corwin, hai màu sắc, hai kích thước khác nhau tạo nên thế đối lập phi thường rõ ràng.

Đại bổng màu xanh tím, kích thước to lớn nổi đầy gân xanh bị bàn tay to lớn của y bọc lại cả hai mà chà sát.

Corwin bị kích thước to lớn của thứ kia dọa cho đơ người, cả người ngập trong kɧoáı ©ảʍ cũng rút đi phân nửa, theo bản năng liền muốn chạy trốn thật nhanh nhưng bị cánh tay rắn chắc của y giữ lại.

Lập tức đợt kɧoáı ©ảʍ tràn đến, theo động tác của Zev mà choáng váng, tiểu Corwin bị kẹp với đại bổng nóng hổi như sắp thiêu cháy cậu, vết chai thô cứng trong lòng bàn tay cà xát.

- Khoan...a..a hức..ưʍ..ức..không...dưng.f..úm..a..ha. Lại...ưʍ..

- Khoan...tôi...ưʍ..hức..ức..vừa ra...ha ...a..u.ha...ức..

Giọng nói mang theo âm thanh nức nở mê người, từng cơn từng cơn đánh úp liên tiếp, tiểu Corwin chịu không nổi mà chảy ra dịch trắng, cậu bị ép đến ra đến ba lượt, cuối cùng Zev cũng bắn ra.

Tình dịch trắng đυ.c bắn lên người cậu tạo nên một khung cảnh tràn ngập mỹ cảm, Corwin Wilson mệt mỏi mà ngất đi.

Y có chút luyến tiếc nhưng giáo dục của nhà yêu cầu anh phải tôn trọng bạn đời của mình.

Zev yên lặng nhìn bãi chiến trường của mình, bế cậu vào vệ sinh lại một lần, lại dọn chăn mình, vì không có cái thay thế nên y trực tiếp nằm chung với cậu.

Khuôn mặt ngây ngô, hô hấp đều đều dựa sát vào l*иg ngực anh, đầu thỏ nho nhỏ khẽ run rẩy lại như thỏa mãn mà nhẹ nhàng thở ra rúc vào càng sâu vào ngực y.

Y có chút vui vẻ nhìn cậu, dịu dàng thoát khỏi bộ dáng lạnh lẽo thường ngày mà hôn lên trán cậu dịu dàng.

- Ngủ ngon, thụ của ta.