Bạn Cùng Phòng Có Tính Nghiện

Chương 7: Trong phòng tắm đùa bỡn Huyệt thiếu niên, nước dâm nhiễu nhại ướt nhẹp mép Huyệt / nhìn gương Ꮢêи Ꮢỉ play.

Ninh Anh Kiệt ăn no lười biếng duỗi eo một cái, thuận thế ngồi trong l*иg ngực Tôn Miểu.

"Xoa bụng cho em, ăn ngon no căng."

Giọng điệu tự phụ cực kỳ giống hoàng thượng mèo, cho ngươi cơ hội hầu hạ ta chính là vinh hạnh của ngươi~.

"Được."

Tôn Miểu sủng nịch cười cười,

"Bất quá tôi muốn rửa chén trước, xong mới hầu hạ em....."

Giọng điệu trêu ghẹo thổi bên tai, Ninh Anh Kiệt tức khắc đỏ mặt, trừng mắt nhìn Tôn Miểu một cái liền đi về phòng. Tôn Miểu vén tay áo lên nói,

"Thiên Phạn, để chị làm cho, em về phòng nghỉ ngơi đi."

Lý Thiên Phạn vội đáp lời nàng,

"Không cần, không cần, em tiện tay mà, rửa chút là xong."

"Vậy chị lau dọn bàn."

Dứt lời liền bắt đầu quét tước, lau sạch phòng bếp, hai người vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Tôn Miểu đứng phía sau Lý Thiên Phạn, dán vào lưng cậu, nhiệt độ truyền đến, tay cậu được Tôn Miểu nắm lấy.

"Để chị giúp em."

Nàng cầm bàn tay ngọc ngà miết từng ngón, xối nước ấm ướt sũng, hai người đan tay xoa bóp vuốt ve nhau, đánh bông tạo bọt trắng xoá dày đặc giữa bốn bàn tay đang thân mật cọ xát. Tôn Miểu thưởng thức bàn tay của cậu, rất non mềm sờ lên thực thoải mái. Đôi tay này đã nhiều lần sục ©ôи ŧɧịt̠ cho nàng, nắm cây hàng vừa bú vừa liếʍ, thẳng đến khi tự kí©ɧ ŧɧí©ɧ l*и non tiết nước quá nhiều mới gấp gáp không chờ nổi ngồi lên.

"Thiên Phạn đang nghĩ gì vậy?"

Lý Thiên Phạn đột nhiên hoàn hồn, không khí ban nãy quá ái muội, làm cậu nhịn không được nhớ tới mỗi lần làʍ t̠ìиɦ, chính đôi tay này bóp vòng eo mình, cứ vậy tàn nhẫn đâm thọc, giam cầm mình không thể nhúc nhích, chỉ đành rên da^ʍ thừa nhận hàng loạt cú nắc của chị, buổi sáng trên eo đều có mấy dấu tay.

"Không... Không có gì!"

Lý Thiên Phạn lắc đầu nguầy nguậy như trống bỏi, như thể làm vậy có thể đem vứt ý tưởng mới nảy ra trong đầu.

"Không có gì? Hửm? Nơi này... làm sao bị ướt?"

"Ưm ~ ư......"

Tôn Miểu tay cách lớp quần sờ đến bé sò của cậu, bị vuốt bất chợt làm Lý Thiên Phạn mềm nhũn chân, suýt chút nữa ngã khuỵu.

"Không phải... Không......"

Tay nàng được một tấc lại muốn tiến một thước với vào trong, cách qυầи ɭóŧ phác họa hình dáng l*и non, qυầи ɭóŧ tơ lụa ôm khít vùиɠ ҡíи lộ ra một rãnh thịt béo múp, nàng lôi kéo qυầи ɭóŧ từ trước ra sau, vải lụa lập tức đã bị khe thịt kẹp lấy, qυầи ɭóŧ thô ráp cọ xát mép môi kiều nộn, l*и cậu bé tức khắc trào ra một cổ nước da^ʍ.

"Cao trào? Thiên Phạn, tay chị một đống nước...."

"Ưm ư...... Không phải......"

Lý Thiên Phạn nức nở lắc đầu, không muốn thừa nhận thân thể mình dâʍ đãиɠ, quá mắc cỡ!

Tôn Miểu cởϊ qυầи cậu ra, qυầи ɭóŧ ướt nhiễu nhại dán sát thịt huyệt, trong gương thiếu niên hiển nhiên đã động tình, gương mặt ửng hồng, hai mắt mông lung đẫm lệ, le lưỡi hít thở, l*и nhỏ bên dưới chảy nước ngày càng nhiều, ngứa ngáy vô cùng, cậu nhịn không được kẹp qυầи ɭóŧ cùng tay Tôn Miểu cọ xát.

"Tỷ tỷ......"

Cậu quay đầu từ gương sang nhìn cô gái, ánh mắt câu dẫn rõ rệt, thiếu niên ngây ngô hỗn loạn chìm đắm trong du͙© vọиɠ, quyến rũ hệt như tiểu yêu tinh.

Tôn Miểu nâng một chân cậu lên, để cậu dựa vào bệ rửa mặt, cởϊ qυầи lót còn vướng một bên, đứng dạng háng như vậy đã làm bé sò há cái miệng nhỏ tươm nước da^ʍ bóng loáng đẹp mê người. Lượng nước chảy ra từ l*и phấn nộn ướt nhẹp mép môi, ngón tay vừa cắm vào đã dấy lên một trận run rẩy, l*и non mẫn cảm cực điểm siết chặt dị vật như hôn môi.

Hai bờ mông thịt đầy đặn cong vểnh mềm như bông bị Tôn Miểu dùng sức bẻ ra hai bên, cánh thịt mềm ướt mở ra một khe hở, lộ đường hầm bí ẩn sâu hút bên trong, còn tỏa hơi nóng, hương vị tanh ngọt làm ©ôи ŧɧịt̠ Tôn Miểu ngo ngoe rục rịch.

"Tỷ tỷ mau tới đi... Muốn... Bên trong ngứa quá......"

Lý Thiên Phạn nhìn gương rêи ɾỉ, sớm đã mặc kệ bộ dạng da^ʍ dật của mình, hiện tại cậu chỉ biết l*и ngứa dữ dội, mỗi một tấc mị thịt đều co rút run rẩy, điên cuồng phân bố nước sướиɠ.

Côи ŧɧịt̠ lớn gắng gượng lắm mới đâm lút cán, thịt l*и sưng to phát nứиɠ lập tức nhiệt tình nghênh đón. Mỗi lần Tôn Miểu nắc hông đẩy eo, động nhỏ đều hờn dỗi rỉ rả tươm nước da^ʍ, kɧoáı ©ảʍ tựa như dòng điện từ l*и non truyền đến tâm trí hỗn loạn của cậu.

"Ưm a ~ sướиɠ quá......"

Lý Thiên Phạn che miệng ư ử rêи ɾỉ, không dám cao giọng kêu da^ʍ, nâng chân thừa nhận ©ôи ŧɧịt̠ thọc vào rút ra từ đằng sau.

Ngũ quan tuấn tú, sáng sủa như ánh mặt trời nhiễm sắc hồng diễm lệ, khoé mắt ửng đỏ, gương mặt khô nóng, trên người mồ hôi đầm đìa thơm phức.

"Thiên Phạn thật đáng yêu, bé sò cũng bú thật khẩn hen."

Tôn Miểu nói bậy bạ bên tai cậu, phía dưới rút ra nguyên cây rồi lại đâm vào lút cán, ©ôи ŧɧịt̠ lớn thô cứng vùi trong động thịt tẩm nước da^ʍ vừa dữ tợn vừa nóng hừng hực như lửa, thân cắc cùng đầu khất quét nước da^ʍ ọc ra rồi lại thọc sâu trở về.

"Quá sâu! Tỷ tỷ quá sâu!"

Chim của Lý Thiên Phạn giật nảy thẳng đứng.

"Ưʍ...... Tỷ tỷ, hôn hôn em......"

Cậu quay đầu đòi hôn, Tôn Miểu mυ'ŧ cánh môi đỏ hồng, đầu lưỡi điên cuồng giao triền quấn quít, nước bọt tiết ra, phía dưới âm thanh phụt phụt không ngừng vang lên trong phòng vệ sinh nhỏ hẹp.

Côи ŧɧịt̠ lớn thấm đẫm nước da^ʍ bóng loáng ở trong nộn huyệt chật chội ra ra vào vào, kéo căng mép lỗ biến thành hình tròn, vách thịt bị cây hàng thô to đυ. ȶᏂασ mài ra lửa, thân mình bị Tôn Miểu va chạm không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hai chân cậu run lên bần bật không đứng được, chỉ đành dùng sức kẹp chặt lỗ l*и, hy vọng Tôn Miểu có thể bắn sớm một chút.

Thiếu niên nửa ghé vào bệ rửa mặt, mông bị cô gái đứng sau niết trong tay, một cây hàng hiện gân xanh phụt phụt ra vào lỗ l*и mềm nước. Cậu bé đã bị đυ. không còn sức lực, mặt dán trên gương khó nhịn từng cơn thở dốc rêи ɾỉ, l*и non gắt gao xoắn vặn, Tôn Miểu bị cậu kẹp ©ôи ŧɧịt̠ sướиɠ muốn chết, nương theo Lý Thiên Phạn co rút l*и, một lượng lớn nước da^ʍ xối xả tưới đầu khất Tôn Miểu, ©ôи ŧɧịt̠ cũng cắm thật sâu bắn ra mười mấy cổ nùng tinh.

Lý Thiên Phạn thoát lực sắp trượt xuống, Tôn Miểu nhanh tay lẹ mắt bế người lên, trực tiếp vào trong tắm rửa.