Bạn Cùng Phòng Có Tính Nghiện

Chương 2: Pha móc Huyệt phê chín tầng mây, Huyệt co rút phun nước sướng/ thiếu niên mới nếm thử Ŧìиɦ ᗪu͙ƈ, đến phòng chị ngủ đi.

"Em thực đáng yêu, đừng sợ, để chị nhìn xem."

Tôn Miểu tách hai chân thiếu niên, gạt dươиɠ ѵậŧ ủ rũ ra, phía dưới là một khe hở be bé tinh xảo, an tĩnh mấp máy, giống như bé sò đang ngủ, phì nộn nhiều nước. Ngón tay vạch mép thịt kín mít, có thể nhìn thấy tầng tầng lớp lớp mị thịt hồng nhạt bên trong, tựa đoá hoa diễm lệ.

"Ưʍ...... Đừng......"

Bị người khác tách l*и mân mê, kɧoáı ©ảʍ xa lạ truyền đến đại não cậu, chính Lý Thiên Phạn còn chưa từng đυ.ng tới nơi đó, l*и cậu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rút lại, Tôn Miểu trông thấy thịt non mấp máy tiết ra ít nước da^ʍ.

Nàng vạch mép l*и ra sờ soạng, mò tới ụ thịt nhỏ nhô cao, hai ngón tay kẹp lấy miết tới miết lui, lập tức khiến thiếu niên ngăn không được cơn run rẩy.

"A a......"

Cậu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ưỡn thẳng eo hông, miệng ô ô nỉ non rêи ɾỉ, cả người run lên bần bật, tay nắm chặt tấm chăn, cơ hồ toàn bộ thân thể hãm vào, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ... kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn đánh úp làm cậu hai mắt mê ly.

"Thật thoải mái...... A......"

Ngón tay cô nàng lúc nhẹ lúc mạnh dày vò hộŧ ɭε của cậu, lỗ l*и dần dần nhơ nhớp, dường như có thể nghe thấy tiếng nước ào ạt bên trong, mị thịt co giật òm ọp òm ọp tiết nước da^ʍ, làm ướt môi l*и non nớt, tay Tôn Miểu cũng ướt sũng.

Lý Thiên Phạn đã hãm sâu trong du͙© vọиɠ, vòng eo bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho Tôn Miểu không gian vuốt ve thoải mái, cậu rêи ɾỉ lắc đầu nguầy nguậy, hộŧ ɭε mẫn cảm đến cực điểm bị cô nàng không kiêng nể gì đùa bỡn dâʍ ɭσạи, sâu trong động thịt bủn rủn không thôi, vòng eo đều sụp xuống, dịch nhầy trong suốt từ l*и chảy ra ngăn không được, ướt nhẹp một mảnh drap giường bên dưới, tiếng rên nhỏ vụn ngọt lịm từ miệng tràn ra, ánh mắt mịt mờ ướŧ áŧ, thân thể tản ra mùi vị du͙© vọиɠ câu dẫn.

Tôn Miểu chơi hộŧ ɭε tới khi sung huyết phình to, sau đó bắt đầu xoa nắn mép l*и, mô thịt hơi mỏng, mềm mại vô cùng, nàng nghiền môi l*и bỡn cợt, Lý Thiên Phạn khó nhịn vươn cao cần cổ thon dài.

"Thật thoải mái..... phê quáa a......"

Mông cậu run lên bần bật từng hồi trông thật đáng thương. L*и non lầy lội không chịu nổi, tay nàng chỉ men theo khe hở cọ xát, miết đến cái lỗ chật hẹp, tới gần có thể nhìn thấy tầng tầng lớp lớp mị thịt bên trong, theo nhịp thở của Lý Thiên Phạn mà miệng l*и mở ra, lỗ nhỏ chỉ chứa nổi một lóng tay. Nàng chậm rãi cắm một ngón vào, dọa Lý Thiên Phạn cơ hồ muốn bật dậy.

"Không cần ~ ưʍ...... A...... Ngón tay...... Vào được...... Không được......"

"Thả lỏng, không phải sợ."

Tôn Miểu nhéo nhéo mông Lý Thiên Phạn, sườn hông cậu lập tức mềm nhũn nằm trở về.

"A a ~ đừng quá sâu......"

Ngón tay nhẹ nhàng ở mép l*и đưa đẩy, thịt non bên trong chậm rãi thích ứng, Tôn Miểu liền thâm nhập thêm một đốt ngón tay, giống như "nước ấm nấu ếch xanh" đem toàn bộ ngón tay nhét vào l*и cậu, mị thịt khẩn khoản bao lấy ngón tay linh hoạt móc ngoáy. Lý Thiên Phạn cảm giác được dị vật kia chọc loạn khắp nơi trong l*и mình tựa như đang tìm kiếm cái gì. Đột nhiên ngón tay thọc vào rút ra đút sâu thêm chút, nháy mắt l*и non bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun một ngụm lớn nước sướиɠ.

Tôn Miểu rút ngón tay ướt đẫm của mình ra, nhìn l*и Lý Thiên Phạn vẫn còn co rút, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh sâu vào đại não cậu, bắp đùi run rẩy. Cậu trưng bày trọn vẹn cơ thể trên giường, thân hình thiếu niên ngây ngô thon dài hết sức mê người, ánh mắt ngây thơ mịt mờ hơi nước. Nàng bế cậu chàng lên dựa vào ngực mình, đem ngón tay ướt chèm nhẹp đút vào miệng cậu.

"Giúp chị rửa sạch một chút?"

Nhìn thiếu nữ tươi cười, Lý Thiên Phạn sắc mặt hồng bạo, đưa lưỡi quấn lấy ngón tay Tôn Miểu, hai ngón tay kẹp đầu lưỡi cậu xoa lộng, vừa liếʍ vừa mυ'ŧ ngón tay nuốt rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ trộn nước bọt.

Nàng thu tay về, đầu lưỡi tựa hồ lưu luyến, tiếp tục vươn ra liếʍ láp ngón tay.

"Thoải mái sao?"

Lý Thiên Phạn ngượng ngùng gật gù.

"Rất thoải mái......"

"Thân thể em thực sự đẹp, không cần sợ."

Nàng bế thiếu niên lên, cơ thể lập tức bay bổng doạ cậu ôm chặt lấy nàng.

"Chị...... chị tính làm gì?"

"Giường em bẩn rồi, vừa vặn giường chị còn sạch, sang đó ngủ nhé?"

Tôn Miểu tủm tỉm cười gian, thiếu niên càng thêm xấu hổ, sau một lúc lâu gật gật đầu đồng ý.