Sau lần làʍ t̠ìиɦ thô bạo lần trước, Kiều Tiểu Nam phải nghỉ hẳn một ngày để cái bướm tĩnh dưỡng. Anh chủ của hàng nông sản dập cô từ sáng đến tận chiều, mãi đến lúc anh ta bị nhân viên kêu có việc cô mới có cơ hội rời khỏi cửa hàng của hắn.
Nhưng nào có chuyện được nếm mùi thịt rồi mà chịu ăn chay, chả được mấy ngày Kiều Tiểu Nam lại bị cơn nứиɠ hành hạ. Bé sò dưới thân được nếm qua chim bự thì ngày nào cũng tươm nước, dính dấp nhớp nháp vô cùng, cái động bí ẩn thèm khát đến mức lúc nào cũng như sẵn sàng bị tách mở đè ra mà đυ. ȶᏂασ.
Thế là sau bao nỗ lực vượt hèn vượt nhục, xã súc khổ hạnh họ Kiều cũng bị bản năng sinh lý khuất phục, cô quyết định lại mặt dày đi ăn chực chim ở cửa hàng nông sản.
Mà đối tượng bị rút bướm vô tình, trai tân Vương Triết thì mấy nay khó ở không thôi. Nhân viên cửa hàng bị vẻ mặt sa sầm của ông chủ trẻ tuổi dọa cho muốn bĩnh cả ra quần. Bình thường hắn ta cùng lắm chỉ cục mịch ít nói, mà tuần này chả hiểu sao Thủy nghịch hành nghịch tỏi gì mà hắn cục cằn như muốn đuổi khách đến nơi.
Hắn vừa bực bội vừa hậm hực, mặc dù là kẻ làm trái luân thường đạo lý nhưng hắn ta chẳng mảy may có suy nghĩ hối lỗi. Hắn giận dỗi vô cớ với người phụ nữ cùng hắn nɠɵạı ŧìиɧ, lại tự tưởng tượng viễn cảnh người phụ nữ kia ngủ với hắn rồi quay trở về ôm ấp chồng. Nhưng hắn chắc chắn cô sẽ quay lại, Vương Triết bóp mạnh cái card holder trong túi vừa lẩm nhẩm cái tên in trên đó, "Kiều Tiểu Nam!".
Đối tượng bị nhắc tên hiện giờ đang đỗ xe ngay sau cửa hàng nông sản. Cô đã ngồi đợi ròng rã từ chiều đến tối, chắc chắn đến lúc cửa hàng nông sản chuẩn bị đóng cửa mới lén lút lẻn vào cửa hàng. Ngay khi vừa bước chân vào cửa, Kiều Tiểu Nam đã cảm thấy ánh mặt nóng rực chiếu trên người cô. Cái bướm hư hỏng chột dạ lại hộc thêm một bãi nước khiến chủ nhân đã xấu hổ cực độ rồi lại còn phải khép chân đi xiêu vẹo.
Ngặt nỗi bao can đảm của da^ʍ nữ đều tan thành mây khói khi cô nhận ra trong cửa hàng vẫn còn nhân viên khác ngoài ông chủ chim to. Kiều Tiểu Nam cúi gằm mặt, chân như gắn mô tơ mà chạy ra quầy rau củ, chỗ xa nhất trong cửa hàng.
Trong lúc đang xoắn xuýt ngại ngùng không thôi, không biết anh chủ đã đứng sau lưng từ lúc nào, hắn ta bâng quơ ra vẻ tư vấn cho khách hàng: "Cà tím đợt này hơi nhỏ, dùng để nhồi thịt thì sợ là ăn không đủ no đâu."
Kiều Tiểu Nam giật mình cái thót, cô ấp úng trả lời: "Tôi... tôi không định mua cà tím..."
"Ồ, vậy cô định mua gì? Dưa chuột à? Dưa chuột đợt này non nhưng khá mềm, ăn cũng không đã. Nếu cô định mua cà rốt thì nên đợi sang tháng, mùa này cà rốt củ dài nhưng nhỏ, không đủ cứng đâu." Vương Triết giả bộ lựa nông sản, hắn áp sát sau lưng cô, một động tác nhỏ là thu hẹp được khoảng cách giữa hai người.
Tên nam nhân như thú dữ thấy con mồi, lúc nói chuyện còn phả hơi thở nóng bỏng vào vành tai và cần cổ của người phụ nữ, hắn chăm chú nhìn vào vành tai đỏ ửng và từng cái run rẩy của cô, ánh mắt tối tăm không rõ.
Vương Triết chả muốn cò kè gạ gẫm, hắn thẳng thắn dùng vòng tay như kìm sắt giam Kiều Tiểu Nam lại trước ngực, cực kì thô thiển mà cọ vật cứng ngắc dưới háng sau lưng cô. "Bướm ăn chim bự rồi thì mấy cái thứ này không có cứu đói nổi đâu, vừa hay cửa hàng chúng tôi có loại củ mới nhập về. Đảm bảo với chị ăn vừa bùi vừa ngọt... chị nghĩ sao?"
Kiều Tiểu Nam bị lời nói của hắn hù đến sợ muốn chết, cô hoảng hốt nhìn xung quanh chỉ sợ cậu nhân viên kia nghe thấy lời nói tục tĩu của tên nam nhân này. Nhưng quả thật vụиɠ ŧяộʍ tuyên da^ʍ như này làm cô hứng muốn chết, cái bướm đã mấp máy nhả một bãi dâʍ ɖị©ɧ. Đừng nhìn bề ngoài Kiều Tiểu Nam sơ mi chân váy đứng đắn, bên dưới lớp quần áo công sở đó không có một lớp vải lót, họa chăng là có hai miếng dán vυ' mỏng tang. Vậy nên khi Vương Triết thô lỗ giật đứt cúc áo sơ mi, hai cái vυ' lúc lắc kia vừa vặn đập vào mắt hắn.
Vương Triết khó khăn mà liếʍ hàm răng, hắn muốn bóp nát cái vυ' này, cắn nó, hút cho hai cái nhũ hoa béo mập kia sưng đỏ lên, đau đến mức mỗi lần người phụ nữ này bị cọ vυ' phát đau sẽ phải nhớ đến hắn. Nghĩ là làm, hai tay to bự của tên đàn ông bóp mạnh lấy thịt vυ', hắn còn thô lỗ giật mạnh miếng dán nhũ hoa khiến Kiều Tiểu Nam vừa đau vừa sướиɠ. Cô không kìm nổi mà rêи ɾỉ ra tiếng, mép l*и co giật bên dưới, rất nhanh đã ướt nhẹp.
"Anh Vương! Em tan làm đây!" Cậu nhân viên huýt sáo một tiếng, hoàn toàn cong chân chạy mất khỏi ôn thần mặt đen mà không hề biết rằng sau kệ hàng là khung cảnh da^ʍ loàn đỏ cả mắt.
Ông chủ quầy nông sản quần tụt đến đầu gối, giữa háng thò ra hung khi vừa thô vừa dài lấp ló dưới tấm tạp dề nhăn nhó. Hai tay gã đàn ông thô lỗ ghì lấy một cơ thể trắng toát, mướt mát đến rỏ cả dãi.
HOT! Nữ nhân viên công sở đáng thương vốn chỉ định mua ít rau củ về nấu cơm ai ngờ bị tên đàn ông nhà quê cưỡиɠ ɧϊếp đến phun nước co giật.
Tiêu đề giật tít biết bao! Kiều Tiểu Nam trong lúc mê man miệng lưỡi giao triền cùng đàn ông thực sự đã sợ hãi mình sẽ bị làm sướиɠ đến chết. Gã đàn ông với cơ thể nóng hừng hực áp sát sau lưng cô, ©ôи ŧɧịt̠ lớn siêu gân guốc đang mài lên mông thịt, áo sơ mi trắng bị xé toạc từ lúc nào, chân váy chữ A tớn lên bị kéo lên ngang bụng. Cánh tay như kìm sắt của anh chủ cửa hàng bóp nắn vυ' cô, tay còn lại đã mơn trớn cái bướm đến dầm dề nước.
Hai người như kẻ chết khát trên sa mạc, điên cuồng bú ʍúŧ môi lưỡi nhau. Kiều Tiểu Nam không thể ngờ cơ thể cứng ngắc như khúc gỗ của cô lại bị tìиɧ ɖu͙© uốn nắn đến mềm dẻo tới vậy. Trong một tư thế úp thìa đứng, cô nghển cổ, đói khát như con chiên sa đọa vươn cái lưỡi mềm đón lấy từng nụ hôn mãnh liệt của nam nhân.
Vương Triết cụp mắt nhìn, gã đàn ông dùng lưỡi liếʍ răng, làm sợi chỉ bạc đứt đoạn nhễu nhại lên khuôn cằm góc cạnh của hắn. Biểu cảm túng dục của gã đàn ông đến là gợi cảm, hắn dùng hai ngón tay ướt đẫm chơi đùa với lưỡi cô, kẹp nó, vuốt ve nó. Lại dùng bụng ngón tay chai sạn lướt qua vòm họng và đè lên lưỡi gà. Kiều Tiểu Nam chịu đựng cảm giác nôn trớn, cô muốn khép miệng nhưng không thể đẩy hai ngón tay thô cứng của tên nam nhân ra, nước bọt đã chảy dọc xuống cổ. Hai ngón tay tên đàn ông như cái kẹo mυ'ŧ cưỡng ép cô phải bú ʍúŧ nó, cái lưỡi vốn chỉ dùng để nhận biết các vị giờ đã nếm được vị đàn ông, bắt đầu hồ hởi đuổi theo nó.
Vương Triết kẹp đầu lưỡi kéo ra khỏi khuôn miệng đáng thương sưng đỏ, rồi hạ xuống một nụ hôn, sau đó môi lưỡi lại giao triền, tên đàn ông như kẻ chết khát sục sạo mật ngọt trong miệng cô.
Qυყ đầυ lớn cứng rắn đã sượt qua miệng lỗ năm lần bảy lượt như nhử mồi. Miệng bướm đói khát đã run rẩy sưng phồng, bị que cời lửa giao lưu đến nóng máu, mấp máy muốn đuổi theo bú ʍúŧ không thôi. Cơn ngứa râm ran từ tử ©υиɠ hành hạ Kiều Tiểu Nam, nhưng tên đàn ông như muốn trừng phạt cô bằng màn dạo đầu đầy tra tấn, anh ta không vần vò hai mảnh thịt môi đáng thương nữa, bàn tay to rộng di chuyển lên trên, liên tục đè lên phần bụng dưới nhô ra. Chỗ thịt mềm đáng thương vốn sinh ra để bảo vệ thành tử ©υиɠ mềm yếu, giờ cũng bị lực ma sát đầy ác ý của hắn ấn đến mềm nhũn, l*и nứиɠ đáng thương bị tấn công từ đầu não bên trong, khóc ra không biết bao nhiêu là nước.