Gió đêm thổi qua, Mộ Liên Xuyên hít sâu một hơi, sau đó liếʍ môi:
"Mỹ nhân chính là mỹ nhân, ngay cả mùi mồ hôi cũng thơm ngào ngạt."
Bộ dạng biếи ŧɦái này khiến Cơ Ngưng Vũ hận không thể trực tiếp bóp nát đầu hắn, nhưng hiện tại nàng ngay cả nửa điểm nguyên lực cũng không thể lấy ra, làm sao có thể là đối thủ của Mộ Liên Xuyên?
"Chết tiệt, đồ khốn kiếp...' Cơ Ngưng Vũ trong mắt tràn đầy không cam lòng.
Mộ Liên Xuyên chỉ mới bước vào thực lực cấp B. Bình thường Cơ Ngưng Vũ đối phó hắn cực dễ, nhưng hiện tại...
“Động thủ đi. Sao ngươi còn không động thủ?”
Mục Liên Xuyên tin chắc Cơ Ngưng Vũ không thể ra tay, nụ cười nham hiểm trên mặt càng ngày càng đậm.
"Ta đứng ở chỗ này, chờ ngươi tới gϊếŧ chết đây.”
Lúc này đau đớn trong cơ thể Cơ Ngưng Vũ bỗng nhiên phóng đại lần nữa!
Đau đớn giống như tia sét, trong nháy mắt chảy khắp. toàn thân nàng!
"A!"
Cho dù là ý chí siêu cường, Cơ Ngưng Vũ giờ phút này cũng nhịn không được phát ra một tiếng kêu đau đớn!
Cô ôm bụng, trực tiếp ngã xuống đất, không thể đứng dậy được! Trong đôi mắt đã tràn đầy đau đớn!
"Oa, thật sự là quá đặc sắc." Mộ Liên Xuyên cười nói:
"Ta cũng từng cảm thấy ngươi có vấn đề, mỗi tháng ngươi đều sẽ biến mất vài ngày. Nếu không biến mất thì sắc mặt cũng sẽ tái nhợt, giống như bệnh nặng mới khỏi. Hiện tại, xem ra suy đoán của ta hoàn toàn chính xác."
"Ngươi dám đối với ta như vậy... Ta cam đoan, Cơ gia sẽ không buông tha cho ngươi. Mộ Thiên Dã cũng vậy...” Cơ Ngưng Vũ khó khăn nói.
Mộ Thiên Dã chính là cha của Mộ Mộc!
"Mộ Thiên Dã tính là cái gì? Chỉ sợ không bao lâu nữa, Mộ gia chủ chính là Tam gia rồi.”
Mộ Liên Xuyên cười lạnh, đi tới bên cạnh Cơ Ngưng Vũ, ngồi xổm xuống, vừa thưởng thức tư thái khó chịu của mỹ nhân trước mắt, vừa nói:
“Lá gan của các ngươi thật đúng là lớn, tùy tiện tìm một tên ngông cưồng kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tam gia. Ngươi phải biết, đây chính là đem tên kia vào đường chết. Hän sẽ không có cách nào nhìn thấy mặt trời sáng mail”
Mộ Tam gia đã ra lệnh gϊếŧ Mạc Phàm! Trực tiếp quét sạch "bạn trai" của Mộ Mộc.
“Đáng chết...”
Cơ Ngưng Vũ căn răng nhịn đau nói, nhưng bụng đau đớn không ngừng tăng lên, như đang không ngừng ăn mòn tứ chỉ của cô!
“Chậc chậc, đáng tiếc. Ngươi hiện tại có muốn tự sát cũng không được nha.” Mộ Liên Xuyên vươn tay ra, nằm lấy cằm của Cơ Ngưng Vũ, khóe môi càng ngày càng cong:
"Đêm nay, ngươi là của ta. Có thể chinh phục người phụ nữ thường ngày cao lãnh như ngươi, thật là một chuyện phấn khích.”
Cơ Ngưng Vũ không khóc, trong mắt chỉ toát ra không cam lòng cùng hậ 'Ta là quỷ, cũng sẽ không bỏ qua cho. Mộ Liên Xuyên ngươi...”
“Chuyện đó phải đợi ta hành hạ ngươi xong trước đã” Bàn tay của Mục Liên Xuyên từ căm Cơ Ngưng Vũ trượt xuống cổ thon dài tuyết như trắng:
“Chỉ riêng làn da nhẫn nhụi này, đã làm cho người ta có chút chịu không nổi... Chờ chinh phục ngươi xong, ta lại đi gϊếŧ chết tiểu tử kia, hoàn thành nhiệm vụ mà Tam gia phân phó.”
Một thanh âm đột nhiên vang lên, tựa hồ mang theo sắc bén cùng hương vị “Thật sao?”
Mộ Liên Xuyên cười đáp: "Đương nhiên là thật." Nhưng sau khi nói xong mới phát hiện điều không ổn. Bởi vì giọng nói đó không phải của Cơ Ngưng Vũ!
Mộ Liên Xuyên lập tức xoay người, cảnh giác nhìn xung quanh, quát lớn:
"Là ai? Cút ra đây!”