Hệ Thống Sự Thật: Tôi Đảo Ngược Trở Thành Đỉnh Lưu

Chương 29: Tô Ngộ Khanh thật đáng thương

Top tìm kiếm lại một lần nữa thay đổi.

Người ta là dùng búa thật, Tô Ngộ Khanh trực tiếp thả búa của Thor, không chỉ có đem Giang Uyển Đình đập chết, thuận tiện còn đập cả Âu Du Lam cùng Tô gia mỗi chỗ một chút.

[Cứu với, đây là mẹ gì vậy?]

[Tô gia đây là bệnh nặng quá đi? Muốn cùng Giang gia xây dựng quan hệ tốt liền bắt Tô Ngộ Khanh gian lận điểm hộ, quả thực khiến cho người ta không còn gì để nói!]

[Nhưng tại sao người mẹ ruột của Tô Ngộ Khanh lại một mực im lặng không lên tiếng vậy? Tô Ngộ Khanh có phải là con gái ruột của bà ấy không?]

[Đừng nói nữa, tôi hoài nghi Tô Chanh Tịch mới là con ruột của bà ấy, bây giờ nghĩ lại, mỗi lần Tô Chanh Tịch gặp chuyện không may, Tô phu nhân đều đứng về phía cô ấy, mà Tô Ngộ Khanh gặp chuyện không may, Tô phu nhân cũng đứng về phía Tô Chanh Tịch, ngay cả xuất hiện cùng Tô Ngộ Khanh cũng không có.]

[Trên đời thật sự tồn tại một người mẹ như vậy sao, cái từ mẹ này....]

[Cơ mà, hình như có chút lệch lạc, hiện tại chúng ta đang thảo luận thành tích thi cấp ba của Tô Ngộ Khanh.]

[Không sai, thành tích thi cấp ba của cô ấy nếu là do Giang Uyển Đình......]

[Tôi tra được rồi, tối đa bảy trăm năm, bảy trăm mười ba!]

[?????!!!!!!]

Weibo nhất thời nổi sóng, thủy quân cũng vô dụng, thành tích thi cấp ba bị thay thế, bị mẹ ruột ép buộc, che giấu thành tích tốt của mình, cho người khác gian lận lâu như vậy, Tô Ngộ Khanh thật đáng thương.

Rất nhanh, Tô Ngộ Khanh thật đáng thương lên hot search.

Ngay cả và cũng được nhắc đến, nhiệt độ vẫn không giảm.

[Tô Ngộ Khanh từ đâu tới? Tiểu đáng thương, cô ấy thật đáng thương. Không có cha, mẹ còn không yêu thương, ép buộc cô ấy làm những chuyện này, nếu như là tôi, đã sớm chống đỡ không nổi nữa.]

[+1, cô ấy vẫn còn là một cô bé chỉ mới mười tám tuổi.]

[Ai, trước kia tôi bị mù rồi, tôi tuyên bố trèo tường.]

[Lầu trên, tôi là một fan hâm mộ của bé Tô, một bạn nhỏ đáng thương nhưng rất ưu tú nha, lớn lên còn rất xinh đẹp, aaaa!]

Sau đó, có cư dân mạng giống như Sherlock Holmes vậy nhanh chóng đi tìm thông tin của Giang Uyển Đình, rất nhanh đã đào sạch thông tin của cô ta.

Cái gì mà bắt nạt Tô Ngộ Khanh, kiêu ngạo ngang ngược, dựa vào gia thế mà bắt nạt người khác,.....

Nói tóm lại, tất cả danh từ xấu nhất đều ném lên người cô ta.

Giang Uyển Đình sau khi nhìn thấy tin tức trên mạng, liền sụp đổ, cô ta cảm thấy mình đi lại trong trường học ai nhìn thấy cũng cười nhạo cô ta.

Chỉ trỏ sau lưng.

Không có biện pháp, Giang Uyển Đình đành phải xin nghỉ về nhà, tuy nhiên cũng sắp thi tốt nghiệp trung học, trường học vốn cũng chuẩn bị nghỉ.

Về đến nhà, cô ta liền nhốt mình trong phòng.

Giang gia đương nhiên biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện này là thật, căn bản không có cách nào phủ nhận.

Nếu như Giang gia dám ra mặt che giấu giúp, không chừng chỉ sau vài giây bộ giáo dục sẽ đưa ra chứng cứ.

Dù sao Hạ Tô Nghiễn hiện tại đang đứng ở phía sau Tô Ngộ Khanh.

Bởi vì chuyện này, Giang Thần An lại đập vỡ một chiếc bình cổ.

"Mọi việc tạm thời là như thế, tôi sẽ theo dõi hành động tiếp theo của họ. Đừng làm ảnh hưởng đến tâm trạng của cô, cô cứ chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học đi" Phó Cẩn gọi điện thoại cho Tô Ngộ Khanh.

Hắn không ngờ thành tích của Tô Ngộ Khanh lại tốt như vậy.

"Ừm, anh yên tâm đi, tôi không thèm để ý chuyện này" Tô Ngộ Khanh cười cười.

Sau khi cúp điện thoại, điện thoại di động lại rung lên, nhìn dãy số xa lạ, cô nhíu mày, sau đó nhấn cúp máy, sau đó tắt máy, một loạt động tác thực hiện rất lưu loát.

Mà Tô gia bên kia, không gọi được điện thoại choTô Ngộ Khanh, lại không biết cô ở nơi nào, bị tức giận không nhẹ.

Đặc biệt là Âu Du Lam, đều đã muốn hộc máu.

"Tô Tô, sau này một ngày ba bữa của chị em đều sẽ giúp chị chuẩn bị, như vậy chị sẽ có nhiều thời gian để ôn thi hơn." Sau khi Tiểu Chu đến làm bữa sáng cho Tô Ngộ Khanh đột nhiên nói.