Tiểu Cẩu Phu Nhân

Chương 101: Tiếng Roi Vút - Nghe Thật Hay (H++) "Chương Tặng Nha".

P/s: Thật sự xin lỗi mọi người vào mấy ngày vừa qua nha, mình do tính chất công việc nên không ra chương đúng hẹn được. Thời gian sắp tới mình có khá nhiều thời gian rảnh, mình sẽ tranh thủ ra chương mới để bù lại cho mọi người nha. Sẵn tiện hồi sáng mình có ra "Chương 100: Miệng Dưới Miệng Trên - Không Ngậm Chặt Liền Chịu Phạt! (H++)". Lúc ấy mạng nhà mình hơi yếu, mình tưởng chưa đăng được nên đăng lại, không ngờ lại đăng 1 chương thành 2 lần. Nếu ai đã mua 2 chương cùng lúc cho mình xin lỗi nha, hiện tại mình không thể xóa được 1 trong 2 chương vì có người đã mua chương nên mọi người thông cảm giúp mình nha. Mọi người nhớ đọc 1 trong 2 "CHƯƠNG 100" thôi nha, còn chương này mình bù lại cho những lỗi lầm của mình đã gây ra, mong mọi người thông cảm giúp mình nha. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của mình, sắp tới mình có cho ra mắt một bộ truyện mới, mong mọi người theo dõi mình nha, cảm ơn mọi người rất nhiều.

Anh đưa mắt nhìn lên cơ thể cô rồi lại chuyển tầm nhìn xuống cánh mông đẫy đà nảy nở. Vươn tay đánh lên mông của cô một cái, tay nhanh chóng lướt xuống chuỗi hạt ở niệu đạo của cô mà rút nhẹ ra một mắc hạt rồi lại nhét vào một mắt hạt. Anh muốn đùa nghịch cơ thể của cô thêm một chút nữa, anh muốn để xem cô sẽ chịu đựng trong bao lâu với cái tình trạng này.

“ Xem ra ngươi thích bị ta dày vò như này sao? Ướt quá rồi!”

Đầu lắc rồi lại gật, gật rồi lại lắc, nhìn cô thật giống như con lật đật trông oto, xe chuyển động đầu liền đung đưa.

“ Ư...ư....Ư....”

Niệu đạo của cô đau quá, mấy cái gai nhọn ma sát vào thành thịt mềm mại khiến cơ thể cô co rút lại tê buốt tới tận não. Loại dày vò này quá kinh khủng, cô đau tới mức toát mồ hôi lạnh ra mất rồi

Anh vừa nói vừa rời tay đi, thay vào đó vung roi đánh thẳng xuống cánh mông trắng nõn mịn màng của cô một cái. Chỉ là với lực đánh thô bạo của anh, chỉ cần một roi nơi đó đã sưng đỏ lên vết roi rõ rệt đến mức nào. Nhìn thôi cũng đủ hiểu nó đau đến cỡ nào rồi, liệu con chó nhỏ của anh có chịu đựng đủ 10 như thế hay không?

“Ahhh....ư....ưuuu....”

Một roi đau điếng người giáng xuống, cô không tự chủ được mà kêu lên rồi vội lấy tay bụm miệng. Tiếc rằng cô có nhanh cũng không ngăn được tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng đã vì hành động này mà chảy ra ngoài ít nhiều. Cô có làm cách nào cũng che không nổi mấy giọt sữa trắng đυ.c rơi trên drap giường. Nền da trắng tuyết đâu chỉ đỏ mỗi vệt roi, mà những phần da thịt xung quanh cũng hiện màu hồng nhẹ. Cơn đau đớn bất ngờ đó kéo theo một trận cao trào mạnh mẽ. Mông co rút lại run rẩy siết chặt cũng không ngăn được dâʍ ɖị©ɧ lẫn dịch ruột thi nhau bắn ra ngoài. Cô gục đầu xuống giường uốn éo rêи ɾỉ không ngừng.

“Gì thế này? Chỉ một roi đã đạt đến giới hạn rồi sao?”

“Dâʍ đãиɠ!”

Khoé môi anh khẽ nhếch lên nở một nụ cười tà mị, đúng như anh nghĩ cô quá đỗi dâʍ đãиɠ rồi. Anh đưa tay chạm lên vết roi trên nền da trắng xoá của cô lại vươn tay vỗ nhẹ lên mông của cô một cái, xem ra không giữ được tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi. Cô quả thật rất biết cách lãng phí, miệng dưới thường xuyên làm rơi rớt tϊиɧ ɖϊ©h͙ giờ đến cả miệng trên. Xem ra anh cần phải dạy dỗ cô nghiêm khắc hơn mới được. Anh đem đầu roi lướt dọc lên sóng lưng của cô một đường để cô tự giác mà nâng mông cao lên cho anh, chỉ vừa để cô nâng mông lên anh liền đem thêm hai roi với lực không hơn cũng chẳng kém vừa rồi mà đánh thẳng vào vết roi cũ của cô.

“Xem ra ta cưng chiều ngươi quá, nên không biết giữ chặt miệng nhỉ?”

Từ câu chữ anh nói đều như vết dao cứa vào cơ thể nhỏ nhắn đang run rẩ

y trên giường. Hệ thần kinh căng thẳng tới cực độ, rõ ràng nhiệt độ ở trong phòng rất nóng nhưng sống lưng cô lại đổ mồ hôi lạnh toát. Run rẩy vểnh mông cao lên, cô cắn chặt môi chờ đợi roi tiếp theo giáng xuống

“Vυ't...CHÁT!!.... “

Đã chuẩn bị tinh thần ăn đòn rồi mà cô vẫn không sao chống đỡ nổi cảm giác đau đớn đáng sợ này. 1s, 2s, 3s tiếp theo cơn đau rát lan toả ra mọi tế bào trong cơ thể. Vết roi cũ chống lên vệt mới, đau đớn trước chưa dứt lại thêm đau đớn khác dồn dập. Cô cắn chặt cánh môi của mình cô nén nhịn tiếng kêu đau đớn trong người xuống, đầu gục trên tấm drap giường nhăn nhúm, cả người giật giật lên mấy cái rồi một đợt thuỷ triều nữa lại phun ra như vỡ trận. Cô sắp không được rồi, còn tiếp tục nữa tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng sẽ chảy ra hết mà mông cũng bị cô cắn nát mất. Hai tay run rẩy chắp lên phía trước liên tục lạy vào hư không, cô là đang muốn cầu xin anh sao? Thật là không có nghị lực tiền đồ gì cả mà.

Nhìn bộ dạng run rẩy trong đau đớn của cô, không thể xoa cũng không thể kêu gào, cô chỉ có thể cúi đầu chịu đựng. Anh vươn tay nắm lấy tóc của cô kéo ngược lên để cô ngẩng mặt lên mà nhìn anh. Xem nào, con chó này chính là không có tiền đồ. Anh đã cất công dạy dỗ cô nhiều như thế đâu phải là để cô thiếu nghị lực thế này. Sắc mặt thoát đen lại thoát trắng, một một chút biểu đạt nào hiện lên.

“Chó hư, là đang xin tha? Chỉ với 3 roi?”

Ngón tay cái đưa lên lau đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn đọng lại trên cánh môi đỏ mọng. Xem ra con chó nhỏ của anh quên mất việc anh cấm nó không được phép cắn môi rồi. Đánh lên mông của cô một cái, tay buông thả mái tóc rối bời của cô ra. Anh lạnh giọng.

“Rất tiếc hình phạt vẫn chưa kết thúc, với một con chó không có nghị lực như ngươi!”

“Ư...ư...ức...ư....”

Cánh môi đỏ hồng như cánh hoa trước gió run rẩy chống lại giông bão. Cô giương đôi mắt đỏ hoe đẫm nước đến là đáng thương lên nhìn anh. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ rỉ ra bên khoé môi càng làm cho dáng vẻ cô tăng thêm phần yêu mị phóng đãng. Một thiên sứ xinh đẹp lại bị ác ma bẻ gãy đi đôi cánh, yếu đuối mà lại dâʍ ɭσạи tới mức khiến đàn ông càng nhìn càng muốn chà đạp. Vừa phải chịu đau đớn từ bên trong, lại vừa chịu đau từ ngoài, cô chịu không nổi chỉ còn biết cầu xin anh mà thôi. Hình phạt vẫn chưa kết thúc, cặp mông tròn vẫn phải vểnh cao chờ đợi. Bàn tay lại siết chặt lấy tấm ga giường, cô chỉ cầu mong cho anh có đánh hãy đánh nhanh lên đi, cô thật sự chịu không nổi nữa rồi.

“Xem nào, cái miệng dưới đạt cao trào 2 lần rồi nhỉ?”

Anh đưa mắt nhìn lên gương mặt đang bị cô vùi vào đống chăn đó, khóe môi anh khẽ nhếch lên. Lực tay chẳng kiêng nể mà trực tiếp vung roi đánh lên cánh mông của cô thêm 2 cái vừa, vẫn là vị trí cũ chỉ khác một điều anh dùng lực mạnh hơn lần trước. Vừa đánh xong anh đã nhịp cây roi trên tay, chẳng đợi cho cô xoa dịu cơn đau liền đem mức rung ở chuỗi hạt cả nhị huyệt và niệu đạo bật lên. Ngay sau đó đánh lên mông của cô thêm 2 cái nữa. Lực tay hoàn toàn không đổi, anh muốn nhìn xem con cɧó ©áϊ của anh đạt cao trào chỉ vì bị tét mông là như thế nào.

“Á....aaa....chát....áaaa”

Hai roi rồi lại tiếp hai roi, cơ thể cô hết cong lên lại uốn xuống run rẩy quằn quại, đau đớn tới mức không có từ ngữ nào có thể diễn tả nổi. Cắn môi không được nữa, cô há miệng hét ầm lên thống khổ tột cùng. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng cuối cùng cũng lại bị mấy roi này mà chảy trào ra ngoài, cuối cùng chỉ còn sót lại một chút ở khoé miệng. Hai mắt trợn người lên trắng dã, cô kiệt sức gục xuống người co giật từng hồi như bị kích điện. Bên dưới giống như hai thác nước, không ngừng bắn ra những tia dâʍ ɖị©ɧ. Phải đạt tới cực khoái thì người ta mới có thể khiến dâʍ ɖị©ɧ chảy ra theo cách này, xem ra là cô mới chỉ mấy roi đã sướиɠ như vậy rồi sao. Có con xem ra là nhạy cảm hơn hẳn lúc phát tình nữa.

“Chó hư, xem ngươi đã làm ra dáng vẻ gì này?”Giọng trầm lại vang lên ung dung thích thú nhẹ như một làn gió lạnh. Anh dùng roi gõ nhẹ lên mông của cô một cái rồi mới ngồi xuống cạnh giường, ánh mắt quét qua gương mặt nhỏ của cô. Xem ra chỉ vì mấy roi mà cô đã sướиɠ đến điên dại rồi, như thế này xem ra từ giờ đến khi cô sinh đứa nhỏ ra ít nhất một ngày cô cũng phải đạt cao trào hơn chục lần không ít hơn được mất. Anh chỉ mới đáng như thế mà bên dưới đã không ngừng rỉ nước rồi. Anh đưa tay nắm lấy tóc của cô kéo lên. Bàn tay bóp nhẹ lấy cái miệng nhỏ hư hỏng, ánh mắt khẽ liếc nhìn xuống chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên dưới rồi quét lên gương mặt của cô. m giọng không sắc lạnh mà trở nên ôn nhu đến lạ thường.

“Ức...ức... chủ nhân....”

Cô nấc lên từng tiếng nghe như tiếng chó con đói sữa. Mái tóc mền bết lại vì mồ hôi bị kéo căng ra, da đầu cô tê rân. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên đầu ngón tay anh theo đó dính lên khuôn mặt đỏ ửng lem nhem nước mắt. Bàn tay lớn nhẹ nhàng vuốt qua má hồng, chạm hờ lên cánh môi đã bị cắn rách nham nhở. Càng nhìn càng thấy thật khó chịu, cô dám tự làm tổn thương đôi môi xinh đẹp này của anh, vậy thì cơ thể không biết nghe lời này phải chịu thêm trừng phạt rồi.

“Bảo bối! Xem ngươi không nghe lời chủ nhân này. Liếʍ sạch chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa rồi quỳ thẳng dậy cho ta!”

“ Ư...Dạ.... chủ nhân...ức....ức....”

Ngữ điệu êm ái mà lại khiến sống lưng của cô run lên vì lạnh. Cảm giác áp bức đè nặng xuống tinh thần làm cô càng thêm sợ hãi căng thẳng. Đầu cúi rạp xuống, miệng tìm tới chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa chảy ra liếʍ lấy. Tủi nhục, hèn mọn thật đó nhưng cô còn có thể làm gì hơn ngoài việc phục tùng mệnh lệnh. Giờ phút này cô còn cảm thấy bản thân chẳng bằng một con chó nữa.

“Cɧó ©áϊ...đã liếʍ xong...ức...Cảm ơn chủ nhân đã ban ơn....”

Cô liếʍ xong chỗ tinh rơi rớt đó rồi liền chống tay quỳ dậy. Cái tư thế quỳ thẳng này khiến bắp chân của cô lại bị chèn ép mà trở nên căng ra đau đớn. Cô không dám khóc, cũng chẳng dám rên, hai tay khoang ra sau lưng, ngực ưỡn lên cao cố thực hiện đúng tư thế. Mặt lại một mực cúi gằm không dám nhìn lên anh.

Anh nhìn thấy cơ thể của cô run rẩy liếʍ từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ dưới lệnh của anh ban ra, cô rất ngoan nhưng những lệnh anh đặt ra cho cô cô liền không thể làm được. Như thế này anh sẽ phải dùng biện pháp mạnh hơn với cô mất, nhìn thấy cô quỳ thẳng dậy cơ thể run rẩy tay ngoan ngoãn vòng ra phía sau để ngực ưỡn lên cao. Nhưng mặt của cô lại thế nào đây? Anh dùng đâu roi nâng cằm của cô lên để cô đối diện với ánh mắt của anh.

“Ngươi biết bổn phận và nghĩa vụ của bản thân là gì mà đúng chứ?”

“Nói ta nghe xem, cả việc ngươi có phải là thú cưng của ta hay không kìa!”