Tiểu Cẩu Phu Nhân

Chương 3: Nhận Chủ (H+)

“Ư ...”. Anh nhìn cô cau mày, nhưng rồi cũng chẳng bận tâm, anh sẽ cho cô biết thế nào là phục tùng. Anh còn chưa đạt giới hạn mà cô đã bắn ra rồi, xem ra sức chịu đựng cũng chỉ tới đây. Anh nắm lấy sợi dây xích ép buộc cô quỳ thẳng dậy theo ý anh, anh đưa tay nghịch lấy ngực của cô để lưng của cô dựa vào lưng của anh. Anh vươn lưỡi liếʍ dọc đến mang tai của cô rồi đến chiếc cổ trắng ngần ấy, tay còn lại đồng thời chỉnh máy quay lại để cô thể quay từ mặt của xô trở xuống. Anh phả từng hơi thở sắc lạnh vào mang tai của cô rồi mυ'ŧ nhẹ lấy.

“Ưn...từ giờ trở đi...ngươi chỉ là một vật nuôi tùy ý ta sử dụng! Rõ chưa?”

“Ưʍ...ức....dạ rõ....”.

Cô nhìn cơ thể nhỏ của nhìn hiện lên trước gương, thân thể nam nhân phía sau lại cao lớn mà cuốn lấy da thịt, bàn tay thô ráp nắm trọn lấy bầu ngức căng mịn ra sức dày vò. Tư thế quỳ như này làm côn ŧᏂịŧ còn có đà mà chôn sâu vào trong động huyệt. Có ai như cô, bị đánh bị cưỡng bức làm nhục lại lêи đỉиɦ bằng lỗ hậu cơ chứ, bản chất dâʍ ɖu͙© trong người cô chỉ có anh mới khơi dậy được. Hình ảnh nhục nhac này khiến cô không thể nào tiếp nhận nổi, đôi mắt mở ra rồi lại nhắm tịt lại nghiêng đi như đang né tránh sự nhục nhã của bản thân, phần lại là né tránh đi ánh mắt của anh đang dán chặt lên người mình.

"Ư... mở to mắt ra mà nhìn..."

Lời anh nói tuy là nhẹ nhàng nhưng lại mang âm ngữ sắc lạnh mà phả vào tai của cô sau khi thấy rõ thái độ của cô, anh đưa tay véo nhẹ lấy đầu ti của cô kéo ra rồi xoa xoa nhẹ lấy như là hình phạt dành cho cô khi cô cố ý né tránh. Anh lại tiếp tục dùng miệng hôn mυ'ŧ liếʍ dọc lên cổ của cô, tay còn lại đưa xuống hạt le của cô nghịch lấy

“Ư...nói xem...ngươi lêи đỉиɦ bằng lỗ hậu xem ra là sướиɠ lắm đúng không?”

Nói rồi anh chỉnh tư thế của cô lại để cô ngồi lên côn ŧᏂịŧ của anh hai chân tách rộng ra, anh chỉnh máy quay lại để nó có thể quay rõ được tiểu huyệt của cô.

“Ư... tách rộng cánh huyệt ra, để ta xem nơi đó đã sớm bị ngươi làm ướt đến mức nào rồi.”

"A...ức...ưʍ...ư..."

Cô bị nhéo đau kêu lên như con vật nhỏ bị đánh. Miệng lưỡi của anh như không có xương mà di chuyển khắp cần cổ trắng ngần, đi tới đầu đều sẽ lưu lại dấu ô mai đỏ tươi như vết máu rơi trên nền tuyết trắng, chạy dọc từ cổ xuống tới gáy tới cả đôi vai gây đang run lên ngập trong du͙© vọиɠ và đau đớn.

“Ưʍ.... sướиɠ....Phong ...sướиɠ lắm....”

Cánh môi mở ra mơ hồ thừa nhận kɧoáı ©ảʍ anh ban cho, cô cũng thuận theo anh sắp xếp ngồi trên côn ŧᏂịŧ mà mở rộng hai chân ra. Đầu óc cô lúc này đâu còn biết tới máy quay đang quay lại toàn bộ cơ thể cô không sót một chút nào hết. Tay chống xuống người anh, hông cũng tự ý chuyển động để tìm kiếm kɧoáı ©ảʍ.

“Ư...gọi là chủ nhân!”. Anh nhìn thấy bộ dạng ngoan ngoãn của cô khoé môi khẽ cong lên, anh hài lòng với biểu hiện của cô lúc này. Anh đưa tay xuống xoa xoa lấy hạt le của cô rồi nắm lấy kéo nhẹ nó ra xoắn một vòng, anh muốn xem cô đây bị thao ở nhị huyệt nhưng vẫn thèm khát du͙© vọиɠ đến mức phải tự động hông rồi. Anh cắn nhẹ lên cổ của cô một cái rồi lại mυ'ŧ dần sang bên cổ còn lại, mắt khẽ liếc nhìn cô qua gương lại khiến anh không khỏi thích thú với vật nuôi nhỏ trước mắt. Xem ra ý chí của cô đã mất rồi đây.

“Ư... tách hai cánh huyệt ra, động hông mạnh lên...sẽ có thưởng.”

"Ư...dạ...chủ..ưn...nhân..."

Cô cắn lấy môi rên lên một tiếng, anh đúng là một ác quỷ, vừa mới điên cuồng đâm chọc vào cơ thể mặc cô cầu xin, giờ lại bắt cô tự động, thật sự là muốn bức chết cô mà. Hai bàn tay run run đưa xuống tiểu huyệt, cô nhẹ xoa lấy vùng đất ướt đẫm rồi tách hai cánh huyệt ra để anh thấy được cấm địa hồng hào trước gương. Cô lại càng thêm xấu xổ vừa động hông vừa rên lên từng tiếng.

“Ưʍ....ư...chủ nhân...chủ nhân....làm ơn cho em ....hức ...cho em....cái đó...ưʍ..”.

“Ư...cho cái gì, nói rõ ra xem nào?”.

Anh nghe lấy lời của cô nói khoé môi khẽ cong lên, anh đem từng hơi thở phả vào tai của cô rồi lại cắn nhẹ lấy vành tai của cô. Bầu ngực của cô cũng được hai bàn tay của anh chăm sóc, anh hết xoa xoa nắn nắn lại kéo căng nó ra ép cô phải ưỡn ngực cao lên rồi lại xoắn nhẹ lấy. Không những thế anh còn buộc cho cô phải nhấc hông lên theo ý của anh, anh thừa biết cô đây chính là xin anh thứ gì. Nhưng lời cầu xin của cô không đúng sẽ làm anh không vui, muốn cô ngoan ngoãn phải dạy dỗ từ bây giờ.

“Ưʍ...ức.... ©ôи ŧɧịt̠ của chủ nhân.... cầu chủ nhân đâm mạnh vào lỗ hậu của em....ức...chủ nhân....ức...”.

Vành tai cô đỏ lên vương lấy dịch vị trên đầu lưỡi anh. Cô nức nở thốt ra những từ ngữ xấu hổ, nước mắt cũng như mưa mà rơi lã chã xuống gò má đỏ hồng. Hai đầu ti của cô bị anh nghịch mà dựng đứng hết cả lên, bầu ngực tròn ưỡn cao để anh tuỳ ý nắn bóp tới biến dạng. Cô chật vật nâng hông lên rồi nhấp xuống, từng nhịp từng nhịp đều phải theo chỉ đạo của anh, nông sâu tốc độ cũng là do anh kiểm soát khiến cô rất nhanh đã xuống sức, vậy mà nhị huyệt vẫn là chưa được ăn no nên siết anh thật chặt.

“Ư...của ai?”.

Anh nghe từng lời từng chữ của cô nói ra liền có phần không ưng ý, cô đây thật là không thể khiến anh hài lòng hơn được mà. Anh đưa tay đánh lên đùi của cô một cái rồi mới động hông giúp cô đem côn ŧᏂịŧ đâm thật sâu vào tận thành ruột của cô. Xem ra cô đây là đang rất đói, đói đến mức phải siết chặt anh đến thế này rồi. Anh luận động trong cơ thể của cô một lúc thật lâu, nghe từng lời rêи ɾỉ mị hoặc của cô càng khiến anh không khỏi thích thú hơn. Đến khi anh đạt đến giới hạn của bản thân mới đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ lắp đầy bên trong trực tràng của cô, ngay sau đó không quên cắn mạnh lên cổ của cô một cái. Anh cho người để quản lý của cô vào để có thể thấy rõ tình hình hiện tại trong lúc cô vẫn còn chưa thoát ra khỏi du͙© vọиɠ, anh khẽ cúi đầu xuống phả vào tai của cô từng chữ một. Tay cũng không yên mà xoa nhẹ lấy hạt le của cô để kí©ɧ ŧɧí©ɧ lấy cơ thể của cô, lời anh nói ra chỉ để cho cô nghe được, còn quản lý của cô chỉ có thể nghe được lời từ miệng của cô thoát ra mà thôi.

“Nói xem..ư...ngươi có sướиɠ khi được thao bằng lỗ nhị không? Nói rõ tròn câu cho ta xem, em là gì của ta?”.

“Ưʍ...ư...của chủ nhân.....”.

Hơi thở của cô mỏng như tơ nhưng lại gấp gáp như hối thúc, đầu óc trống rỗng vô thức mà đáp lại. Mỗi lần ngón tay thô nhám của anh chạm tới hạt le đều cố tính day mạnh. Cô cứ như một con búp bê bị anh thôi thúc không ngừng nghỉ mãi cho tới khi nhị huyệt đã sưng đỏ mới thỏa mãn mà bắn vào bên trong cô. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân nóng bỏng mãnh mẽ phóng vào tận sau trong trực tràng, sống lưng và cơ thể đều phải căng ra hết sức để tiếp nhận. Xông việc cô cũng xụ lơ mà ngả cả người vào trong vòng tay của anh. Cơ thể vẫn còn đang trên đỉnh du͙© vọиɠ vẫn còn run lên mà siết lấy côn ŧᏂịŧ.

“Vật nuôi...vật nuôi rất sướиɠ khi bị chủ nhân chơi lỗ hậu....”.

Quản lí sau khi vào liền thấy một nam một nữ khỏa thân đang cuốn lấy nhau, tư thế dán sát vô cùng ám muội thì đỏ hết cả mặt. Chị ta cũng là một người hiểu biết lại lăn lộn trong Showbiz nhiều năm như hiểu ra điều gì đó, lập tức xoay người đóng cửa lại rồi trở về phòng không nán lại thêm một giây phúp nào hết.

“Phải ngoan ngoãn như thế này chứ”. Anh nghe lời của cô nói ra thật đúng như ý anh muốn, cô ngoan ngoãn ngay từ đầu thì anh đâu có gắt lên với cô làm gì. Anh đưa tay nâng cằm của cô lên, nhẹ cúi đầu xuống hôn lên cánh môi của cô. Anh dùng lưỡi tiến vào bên trong khoang miệng của cô mà mυ'ŧ lấy tư vị, cũng xem như là phần thưởng nhỏ dành cho vật nuôi của anh vậy. Đâu phải lúc nào cũng phạt được, anh cắn nhẹ lấy cánh môi của cô một cái rồi mới chịu rời đi. Xem ra thuần phục cô cũng không khó mấy, anh đưa tay bế lấy hai chân của cô lên. Trực tiếp đem cô đến nhà tắm, anh chỉ mới làm có một lần làm sao mà đủ được chứ. Mỗi một bước anh vào nhà tắm lại là một nhịp anh thúc mạnh vào trong trực tràng của cô, đến trước gương anh liền ghé sát vào tai của cô phả nhẹ hơi thở vào tai của cô.

“Ư... nhìn xem...bộ dạng của ngươi lúc này là gì đây?”

“Ưʍ...”.

Cô thụ động tiếp nhận nụ hôn của anh, đầu óc mụ mị hoàn toàn không thể hiểu. Con người này mới đây điên cuồng tàn nhẫn như ác quỷ ma vương, giờ lại ôn nhu hôn lên môi cô như vậy. Không phải nụ hôn nóng bỏng nồng nàn kiểu Pháp, lại không giống như nụ hôn mà cô đã thực hiện với rất nhiều diễn viên nam khác. Nụ hôn của anh đem lại cho cô loại cảm giác rất đặc biệt, cần cổ nhỏ ngửa ra sau mà hưởng thụ cho tới khi anh rời đi vẫn còn chút tiếc nuối.

“Ưʍ...chủ nhân....chủ nhân...”.

Mỗi một bước chân của anh là một lần cô lại kêu anh một lần, giọng điệu mền mại uyển chuyển lại mang theo tiếng nấc đầy cam chịu của cô rót vào lỗ tai anh càng như lửa thiêu cháy du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất của một người đàn ông. “Ức....ức...là....vật nuôi không biết.....”

Anh nghe cô nói không biết liền cau mày, anh không nói nữa cứ thế bế cô đi lại bồn tắm đứng rồi mới đặt chân của cô chạm xuống sàn nhà nhưng ngay sau đó anh đã dùng lực mà ép chặt ngực của cô vào trường buộc cô phải tách rộng hai chân ra mà vểnh mông lên cho anh. Côn ŧᏂịŧ cứ thế được trướn trực tiếp thúc côn ŧᏂịŧ vào sâu tận bên trong ruột non của cô, anh cúi nhẹ đầu xuống hôn mυ'ŧ phía sau gáy của cô rồi đến bã vai dần chuyển sang lưng của cô. Mỗi lần cô không ngoan không làm anh hài lòng anh liền dùng tay mà đánh thẳng lên mông của cô, anh luồng tay còn lại xuống hạt le của cô tiếp tục nghịch lấy.

“Ư... vậy làm đến khi nào ngươi biết bản thân là gì!”

"A....ưʍ....không được....ư....”.

Hai chân cô mền nhũn gắng gượng đứng thẳng, cả người trụ được là nhờ vào bức tường lạnh ngắt trước mặt. Thân trên của cô bị ép mạnh tới nỗi khó thở, đặc biệt hai bầu ngực bị đè nén bởi sức nặng của cơ thể càng khiến nó đau đớn hơn. Suối tóc mền đã bị cuộc hoan ái lúc nãy làm cho rối tung lên, lơ là rơi xuống đôi vai gầy, anh cũng chẳng để tâm mà vén nó sáng một bên, chuyên tâm cho việc để lại vết tích và thôi thúc chủ nhân nhỏ giáo huấn vật nuôi hư hỏng.

“Ưʍ... đừng...làm...em là vật nuôi của chủ nhân...em là vật nuôi....hức đau quá....van chủ nhân đừng thúc nữa....em chịu không nổi....muốn bắn....”

"Ư... không được bắn... chưa có lệnh ta chưa cho phép em bắn”.

Nói rồi anh cắn nhẹ lên cổ của cô một cái rồi mới hôn mυ'ŧ dần xuống lưng của cô, chỉ mới bị thúc vài cái mà cô đã bắn ra rồi. Anh đưa tay nâng một chân của cô lên lại tiếp tục từng đợt từng đợt thô bạo mà thúc thật sâu vào tận bên trong trực tràng của cô. Muốn bắn cũng không được, anh chưa cho phép, cô phải đạt đến giới hạn của bản thân mà bắn ra cả dịch ruột mới phải. Anh sẽ khiến cô nghiện bị chơi lỗ hậu hơn là tiểu huyệt, bàn tay thô ráp của anh chạm đến miệng huyệt của cô xoa xoa nắn nắn nhẹ lấy vì anh biết nơi này sẽ dành cho một sự kiện trọng đại khác mặc dù anh muốn lấy đi lần đầu tiên của nơi này ngay bây giờ.

"Ư....ưʍ... chủ nhân....em....ưʍ...”. Cô cắn chặt lấy môi mà rêи ɾỉ, hai tay vẫn còn bị cà vạt trói chặt khiến cô không cách nào bám trụ được trên tường, trọng tâm cơ thể lại phải dồn hết lên một chân càng khiến cô chống đỡ khó khăn hơn. Mà anh lại ngang ngược cấm không cho cô bắn khiến cô phải hết sức kìm nén. Nhưng du͙© vọиɠ cơ thể của con người đâu phải nói nén là nén được, nó cứ theo lực thúc của anh mà lớn dần tới mức cô không thể không chế được. Tiếng kêu rên thất thanh bên trong buồng tắm lớn tới nỗi còn có thể vọng ra cả bên ngoài cũng được luôn rồi, làm sao mà ngăn lại sự sung sướиɠ này được. Cô uốn cong mình lên thét lớn rồi cứ thế mà bắn ra một cỗ dâʍ ɖị©ɧ, nhị huyệt cũng không thua kém mà tưới lên qυყ đầυ thứ dịch ruột cũng nóng bỏng không kém.

“A....em không được...ưʍ...ư... em ....a...em bắn.....Ahhh”

"Ư... thật không ngoan...”

Anh cúi xuống cắn mạnh lên phần gáy của cô ngay sau khi cô bắn ra và để lại ấn kí trên đó, chỉ cần anh tiết ra mùi hương đặc trưng của anh cô sẽ bị nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ đồng thời sẽ là thứ kí©ɧ ɖụ© dành cho cô chỉ cần cô không ngoan anh có thể khống chế nó một cách rõ ràng. Anh đưa tay đánh lên mông của cô một cái ngay sau đó liền tăng lực đạo đến khi anh đạt được cao trào mới đem dòng tinh nóng ấm trực tiếp bơm vào trong nhị huyệt của cô một lần nữa.

“Ư...xem ra nên có hình phạt thích đáng mới phải!”.

Nói rồi anh vẫn để cô như thế, anh cho người vào thay drap giường cho anh còn anh vươn tay đến lấy vòi nước rửa đi mồ hôi trên cơ thể của cô và anh làm cho cơ thể sạch hơn chút. Anh vẫn để côn ŧᏂịŧ vùi sâu như thế cho đến khi anh rửa cơ thể của cô và anh xong anh mới nhấc hai chân của cô lên bế cô ra ngoài giường. Sau khi anh đặt cô xuống giường liền đưa tay lấy một chiếc chuỗi hạt, bên ngoài là chiếc đuôi giống như một con chó. Cứ thế anh rút côn ŧᏂịŧ ra rồi mới đem chiếc chuỗi hạt đó nhét vào nhị huyệt của cô rồi cho nó phồng to ra để cô không thể nào đẩy nó ra được. Sau khi xong việc anh mới ngồi xuống giường dựa lưng vào thành giường rồi đưa mắt nhìn cô, anh bắt đầu dùng ma thuật tiết ra mùi hương đặc biệt của cơ thể để cô luôn luôn khao khát du͙© vọиɠ để lý trí chưa thể quay lại với đầu óc của cô được đồng thời nó sẽ khắc sâu vào tận trong bộ não của cô. Anh nắm lấy sợi dây xích ở cổ của cô kéo cô bò lại chỗ anh, anh đưa tay xoa đầu của cô rồi mới cất giọng.

“Ngoan, lại đây bj cho chủ nhân của em đi nào”.

"A.... hức..hức...”.

Cô uỷ khuất kêu lên. Bộ dạng đáng thương bị nam nhân thao tới quay cuồng choáng vàng. Cả người đều dựa vào sức lực của anh để chống đỡ cho tới khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ một lần nữa bắn thẳng vào bên trong trực tràng. Đầu óc cô trở nên tê dại vì kɧoáı ©ảʍ, đầu ngửa ra sau rên lớn.