Sáng sớm ngày thứ hai.
Mở to mắt tỉnh lại, Tô Triệt cảm giác được trên eo mình vẫn như cũ bị một cánh tay quấn lấy. Từ trong chăn vươn tay ra, Tô Triệt cẩn thận sờ sờ lên bàn tay to trên eo, khóe miệng không tự giác lộ ra một nụ cười mỹ mãn. Kỳ thật, nếu Ngạn ca ca không nói những lời đó, y cũng sẽ cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh Ngạn ca ca. Bởi vì, y đã đáp ứng với mẫu thân rồi, y sẽ không đổi ý. Chỉ là hiện tại nó đã có chút thay đổi, y muốn ở bên cạnh Ngạn ca ca không chỉ vì lý do đã hứa hẹn với mẫu thân mà còn bởi vì Ngạn ca ca đã yêu cầu, Ngạn ca ca hy vọng mình sẽ làm bạn lữ của hắn.
Nghĩ đến điều này, mặt Tô Triệt bỗng chốc trở nên đỏ. Y chưa bao giờ biết, hóa ra Ngạn ca ca cũng thích mình. Cũng không phải chỉ có mình thích Ngạn ca ca. Chỉ cần tưởng tượng như vậy, Tô Triệt liền cảm thấy rất thỏa mãn, cũng rất vui sướиɠ.
“Tỉnh rồi?” Nhìn người ở trong lòng ngực, khóe miệng Tần Ngạn cong cong, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán của đối phương.
“Ngạn, Ngạn ca ca!” Cảm giác được trán bị đυ.ng vào một chút, Tô Triệt ngẩn người, lộ ra khuôn mặt nhỏ đầy hoang mang.
“Rời giường đi, ta sẽ đến hồ để lấy nước, chúng ta rửa mặt rồi ăn một chút lương khô, sau đó sẽ lên trấn trên.” Nói, Tần Ngạn nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ đầy hoang mang của Tô Triệt.
“Được!” Bị nhéo vào mặt, mặt Tô Triệt liền đỏ, tay chân luống cuống tay từ trong lòng ngực Tần Ngạn bò ra.
Nhìn một khuôn mặt hồng của Tô Triệt, Tần Ngạn lắc đầu bật cười, cũng bò dậy, đi đến bờ sông để múc nước.
Ở trong sơn động hai người rửa mặt một tí, ăn mấy miếng điểm tâm rồi nhanh chóng cưỡi lên Yêu Mã cùng nhau rời đi.
Thị trấn có khoảng cách gần Đào Hoa Thôn nhất là Cát Tường Trấn, thị trấn không lớn, trấn trên tuy có tu sĩ nhưng tu sĩ cũng không nhiều, phần lớn đều là bá tánh bình thường. Tu sĩ Ngưng Khí cảnh tu sĩ ở chỗ này cũng được xem là người rất lợi hại, tu sĩ Trúc Cơ tu sĩ ở chỗ này có thể trực tiếp xưng bá thiên hạ.
Tuy rằng Thiên Tường đại lục chỉ là một đại lục trong Tiểu Thế Giới , nhưng mà diện tích cũng không nhỏ, chia làm bốn khu vực đông, tây, nam, bắc bốn. Trong đó, Đông Bộ là linh khí nồng đậm nhất, cao thủ ở khu vực đó là nhiều nhất. Rất nhiều đại tông môn và gia tộc có thế lực hùng hậu đều ở Đông Bộ. Linh khí ở Tây Bộ tuy rằng cũng rất nồng đậm nhưng đó lại là hiểm địa của Thiên Tường đại lục hiểm địa, rất nhiều địa phương quỷ dị đề ở nơi đó, nếu không phải tu vi Kim Đan muốn đi Tây Bộ để tìm kiếm tầm bảo thì chỉ có đi mà mà không có về. Còn lại là những khu vực linh khí tương đối cằn cỗi. Chính vì thế người sinh hoạt ở Nam Bộ và Bắc Bộ hầu hết đều là bá tánh bình thường, tu sĩ không có nhiều.
Nơi Lý gia ở là Bình An Trấn nằm ở khu vực Nam Bộ, đó là nơi có linh khí nồng đậm nhất ở khu vực Nam Bộ, hơn nữa ở Lý gia có một vị đan sư cấp ba chính vì vậy trong năm vị trưởng lão ở Lý gia có ba người đều là tu sĩ Kim Đan. Nơi mà Tần Ngạn đang đứng là Cát Tường Trấn nằm ở khu vực Bắc Bộ, cách Bình An Trấn quả thực rất xa xôi.
Đi vào cửa thành của Cát Tường Trấn , Tần Ngạn liền cùng Tô Triệt xuống ngựa, cho Yêu Mã túi dưỡng thú.
Thường ngày, một mình cô cô sẽ đến Cát Tường Trấn để mua đồ vật, chính vì lo lắng trấn trên không an toàn, sợ hãi Tần Ngạn và Tô Triệt bị người của Lý gia phát hiện. Bởi vậy, đây là cũng là lần đầu tiên Tần Ngạn và Tô Triệt tới Cát Tường Trấn. Cũng may là thị trấn này không lớn, vào cửa thành chính là trung tâm phố, rất nhiều cửa hàng mua bán đều ở trên đường lớn, muốn mua cái gì cũng khá tiện lợi.
Tần Ngạn mang theo Tô Triệt đi mấy tiệm tạp hóa, mua một tấm bản đồ của Thiên Tường đại lục, rồi lại mua một tấm bản đồ của Đông Bộ và một tấm bản đồ của Bắc Bộ. Đông Bộ là địa phương bọn họ muốn đến còn Bắc Bộ là nơi hiện tại bọn họ đang đứng.
“Triệt Nhi, đã mua được bản đồ, chúng ta đến phía trước nhìn thử rồi mua một ít linh gạo, linh quả, linh rau cùng gia vị để mang theo trên đường.” Khoảng cách từ Bắc Bộ đến Đông Bộ rất xa, chính vì thế ở trên đường không thể trách khỏi màn trời chiếu đất, hắn và Triệt Nhi còn chưa đến tu vi Kim Đan, không có khả năng hằng ngày ăn Tích Cốc Đan, chính vì thế chuẩn bị một ít đồ ăn là rất cần thiết. Hơn nữa, túi trữ vật của hắn là tứ cấp, muốn chuẩn bị nhiều chút cũng có thể chứa được.
“Ngạn ca ca, đi trăm mét phía trước bên tay phải là cửa hàng gì vậy?” Giật giật cái mũi nhỏ của mình, Tô Triệt nghi hoặc dò hỏi.
Nghe được người bên cạnh dò hỏi, Tần Ngạn lập tức nhìn qua, phát hiện hóa ra là một cửa hàng đại môn mặt ngọc khí: “A, đó là cửa hàng bán ngọc khí! Triệt Nhi muốn đi sao?”
“Vâng, muốn đi xem thử!” Gật đầu, Tô Triệt khẳng định trả lời.
“Vâng!” Gật đầu, Tần Ngạn đỡ Tô Triệt ở bên cạnh, cùng nhau hướng tới cửa hàng ngọc khí.