Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 4: Tiệm Cơm Thời Không

“Nói cách khác, các người cảm thấy tôi là cu li đủ tư cách sao?”

Hệ thống: “…”

Hệ thống cười gượng hai tiếng:

“Đừng nói như vậy chứ! Chúng ta gọi là đôi bên cùng có lợi, tôi rất mạnh, theo cô bán càng ngày càng nhiều vật tư cho chúng tôi, sẽ được càng ngày càng nhiều, có thể mua rất nhiều thương phẩm với tôi mà? Đặc biệt công nghệ cao, đảm bảo khiến cô có thể hô mưa gọi gió ở thế giới này, thế nào?”

Cố Thanh Thanh cười khổ: “Tôi có quyền lựa chọn sao?”

Hệ thống lập tức nói bằng giọng dịu dàng dễ nghe nhất, dỗ Cố Thanh Thanh:

“Đừng khổ sở như vậy mà! Tôi là hack siêu cấp của cô mà, có thể là nam thần của cô, có thể là idol của cô, thậm chí có thể là chồng của cô, tôi có thể bảo vệ cô nữa!”

“Có thể cho cô rất nhiều vật phẩm phòng thân, có thể làm giám định bảo vật, có thể định vị rà quét, có thể làm các loại giám định, ví dụ như xét nghiệm ADN! Có phải rất độc đúng không! Nhìn xem, có phải tôi còn đáng tin hơn chồng hay không?”

Cố Thanh Thanh: “…”

“Những thứ này đều cần tiền đúng không?”

Quả nhiên, thiếu nữ một lòng kiếm tiền chưa bao giờ tin tưởng bầu trời sẽ có bánh có nhân rơi xuống.

Hệ thống không ngừng cười ha ha, giọng nói rất giống bà ngoại sói lừa gạt cô bé quàng khăn đỏ:

“Yên tâm đi! Không đắt đâu! Bên chúng tôi nhận đồ của cô sẽ trả giá rất cao!”

Một hệ thống như vậy, Cố Thanh Thanh cảm thấy rất mới lạ: “Tôi phải làm ruộng ở trong không gian, sau đó bán lương thực cho bọn mi đúng không?”

Giọng nói của hệ thống lập tức tràn ngập hương vị dụ dỗ:

“Thực ra… So với lương thực, chúng tôi càng thích đồ ăn chế biến sẵn hơn, đặc biệt là đồ ăn nấu chín. Ký chủ, trước đây cô làm blogger về ẩm thực, tài nghệ nấu nướng rất tốt, người bên chúng tôi không thích lãng phí thời gian vào thực phẩm, chúng tôi muốn đặt mang đi!”

“Cô làm đồ ăn, có thể đóng gói xong bán cho chúng tôi, chỉ cần làm ăn ngon, chắc chắn sẽ có nhiều người mua!”

Cố Thanh Thanh trợn tròn mắt, từng đọc nhiều tiểu thuyết xuyên không như vậy, con mẹ nó đây vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới gọi đồ hộp.

Không đúng, là bán cơm hộp.

Lần này cô là thương gia!

Gọi đồ ăn vượt qua thời không, đây là cuộc sống do khoa học kỹ thuật thay đổi ra ư?

Vị diện công nghệ cao đúng là trâu bò!

Cố Thanh Thanh lập tức tràn ngập hứng thú.

Không gian sinh mệnh đã xuất hiện, vùng không gian Cố Thanh Thanh có được lúc trước chỉ là một phần của hệ thống hoàn chỉnh, là một thời gian yên lặng, kho hàng vật còn sống không thể tiến vào.

Mà không gian sinh mệnh hiện giờ, Cố Thanh Thanh có thể đi vào.

Nhưng mà nơi này là bệnh viện, cho dù là phòng bệnh một người, cô cũng không dám tùy tiện đi vào.

Nhưng là chủ nhân, trong đầu vẫn có thể nhìn thấy hình ảnh trong không gian.

Rộng khoảng hai vạn mét vuông, có con sông, có ao hồ, nhưng mọi thứ đều ở trạng thái chưa khai phá.

Cho dù là ao hồ, cũng không có bất cứ con cá nhỏ con tôm nhỏ nào, những thứ này đều cần cô tương lai nuôi dưỡng.

Chính giữa không gian có một ngôi nhà nhỏ hai tầng, ngôi nhà nhỏ có một bàn điều khiển, có siêu thị thời không và tiệm cơm thời không.

Siêu thị thời không có thể bán các loại thực phẩm phụ, hoàn toàn giống với siêu thị ở hiện đại.

Tiệm cơm thời không giống như là một nền tảng mua mang đi, cô có thể làm các loại đồ ăn trong không gian của mình, đóng gói từng cái xong bỏ vào phòng chứa đồ, sau đó nhập số liệu vào tiệm cơm thời không, hệ thống sẽ tự động đánh giá giá cả.

Sau khi người bên kia mua nó, đồ vật trong kho sẽ tự động ít đi một phần, bán hết mới thôi.

Đương nhiên, cô cũng có thể tự mình hạ giá.

Đúng là đặt đồ ăn vượt thời không!

Quá thần kỳ!

Cố Thanh Thanh cảm thấy mới lạ nghiên cứu, nhưng không lâu sau Lục Hướng Dương đã trở về, cô lập tức hoàn hồn.

Trong tay Lục Hướng Dương là cơm hộp, còn có một cái cặp l*иg.