Vì Sắc Mà Tu Luyện

Chương 86: Tâm Ma - Cứu Trị

Công pháp Âm Dương Ngự Sắc Dục tăng lên Tam Tầng.

Công dụng cũ : Có thể hấp thụ tu vi căn cơ bất ổn linh hồn tạp chất khi giao hoan tăng minh mẫn thông suốt trong việc tu luyện vẫn công pháp, tăng điểm Sắc Dục khi nữ nhân lêи đỉиɦ, ý nghĩ đen tối v.v, khi nữ nhân lêи đỉиɦ một lần 1000 điểm - đổi thành 10 ngàn điểm

Công dụng mới như sau:

Tăng đào hoa, thu hút phái nữ, hảo cảm Thiếu Nữ 15% đổi thành 30% - Mỹ Phụ 30- đổi thành 45%, khi song tu có thể tăng hấp thụ linh khí gấp bốn lần, chủ nhân có thể vận dụng công pháp truyền tu vi của mình sang nữ nhân của mình, tăng ngộ tính, thiên phú hạn chế về lĩnh vực nào đó.

Còn một thứ khi nữ nhân hấp thụ tinh hoa từ chủ nhân sẽ tăng vẻ đẹp càng hấp thụ nhiều trẻ hoá ngược. Tâm Ý Tương Thông chỉ cần cách một vạn dặm - đổi thành năm vạn dặm khi kích hoạt công pháp có thể thấu hiểu suy nghĩ của nhau truyền ý niệm sang hoặc dịch chuyển đến chỗ người còn lại, sẽ còn tăng khi tăng theo tần thứ công pháp.

Thái bất ngờ không có gì thay đổi ngoài chỉ số đào hoa, hảo cảm, công dụng mới kia cũng lợi ích cho chúng nữ, thực sự thứ này giúp ít được đúng là không sai biệt lắm.

Quay lại.

Tô Tuyết chạy lên nắm tay hắn kéo lại hỏi:

“Nè có chuyện gì vậy nói thϊếp biết đi mà.”

Thái chờ chỉ có vậy quay qua nhìn nàng nghiêm nghị nói:

“Được vi phu nể mặt lão bà sẽ nói chuyện này nhưng nhất định không được giận là vi phu thân bất do kỷ.”

Tô Tuyết thấy quai quái hình như chuyện này có liên quan đến mình thì phải, nhưng vẫn gật đầu bảo hắn kể cho nàng nghe.

Thái vui mừng quá đỗi nhanh như chớp lôi nàng vào một Tửu Lâu Các để nàng ngồi xuống rồi trịnh trọng khoa tay múa chân kể một phen từ đầu cầu cho đến cuối cầu nước chảy mây trôi chủ yếu là đổ lên vị lão sư không có thật kia, Tô Tuyết nghe xong như sét đánh ngang tai sắc mặt thay đổi như bánh tráng hết trắng rồi lại xanh rồi lại đỏ.

Một hồi lâu sau nàng mới tiếp thụ được hết Tô Tuyết nhăn nhó nhìn hắn hỏi:

“Thật không thể vãn hồi?”

“Không thể!”

“Vậy phải làm sao thật sự không còn biện pháp nào khác à phu quân?”

“Chỉ còn cách đó Tuyết tỷ cũng biết ta đã kể rồi mà những thứ đó đều một tay lão ban cho ta, cả mẫu thân, biểu muội ta cũng là ngài ấy tác hợp”

Tô Tuyết nghe xong trầm mặt nhìn hắn nói:

“Người lão sư này cũng thật là, sao lại đưa ra nan đề biếи ŧɦái cổ quái như vậy.”

Thái lắc đầu tỏ vẻ không biết, chính hắn còn tức tối hệ thống đây, hắn chân thành nắm tay nàng khuyên nhủ:

“Lão bà, nàng nghĩ thật kỹ xem thật ra đệ một cách vẹn toàn đôi bên là lão sư chỉ điểm, vả lại chỉ cần hoàn thành việc này cũng giúp phu quân tăng thực lực không ít không vì vi phu cũng như vì các tỷ muội đi”

Tô Tuyết nhìn hắn ngờ vực hỏi:

“Có phải chàng thông đồng với lão sư kia để ức hϊếp mẫu thân thϊếp, như tính toán trước cả rồi vậy.”

Thái sửng sốt đôi chút rồi khôi phục chém đinh chặt sắt nói:

“Phu quân thề với thiên đạo nếu lời có gian dối liền bị thiên đạo tru diệ…”

Lời cuối chưa nói ra liền bị Tô Tuyết chặn miệng nàng lắc đầu biểu ý không cần nói, cân nhắc lợi ích của việc này nàng bân khuăn một hồi rồi đưa ra quyết định:

“Không cần như vậy thϊếp tin, được rồi vì chúng tỷ muội thϊếp đồng ý.”

Thái thở phào nghe xong mà thật lâu không bình tĩnh lại, cùng vui mừng khôn xiết cửa ải này qua thì dễ rồi còn lại hết thảy hắn sẽ lo liệu.

Thái yêu thương nhìn nàng nói:

“Vậy đi thôi mau đến hoàng cung đón tỷ muội của nàng về”

“Thôi thϊếp không đi”

“Sao lại không đi không phải hôm qua còn háo hức muốn đến hoàng cung lắm sao?”

“Vô vị, không muốn đi, cho thϊếp vào Cửu Tinh Giới Chỉ” Tô Tuyết nói ra.

Thái hiểu ra vì sao nàng như vậy chắc là do việc này quá khó chấp nhận dù nói thế nào Tô Phú vẫn là phụ thân nàng, bây giờ phải thiệt thòi.

Thái vỗ về an ủi:

“Được rồi tỷ không cần buồn chắc chắn đệ sẽ đối tốt với nhạc mẫu, chiếu cố tốt nhạc phụ” Tô Tuyết không nói gì chỉ ậm ờ gật đầu hắn cũng không tiện nói gì liền thu hồi nàng vào Cửu Tinh Giới Chỉ.

Thái vươn vai bẻ khớp lẩm bẩm:

“Haizz lần này nan đề tự đề ra giải quyết thật khó nếu có lần sau nữa chắc ta gieo xuống sông hoàng hà, vì lần nào cũng như khảo hạch đâu dễ dàng thông qua”

Cũng chả buồn ăn nữa hắn liền thanh toán vứt một túi trữ vật trên bàn tùy ý rồi kích hoạt Vạn Bước Hoá Lôi rời đi hướng hoàng thất.

Lúc này hắn đang trên một nhánh chi thụ ra sức quan sát phía dưới, khi đến nơi này hắn thấy một sự kiện khá thú vị ở dưới hơn ngàn người thay phiên ra vào Hoàng Thất.

Hắn nhìn người nào cũng cầm một cái họp gỗ hình chữ nhật phỏng chừng đây là các Luyện Dược Sư - Luyện Đan Sư đi.

“Cho truyền Luyện Đan Sư tiếp theo” Một giọng the thé cầm một cây phất trần cất tiếng gọi đúng như hắn nghĩ là Luyện Đan Sư.

Theo lời nói một lão nhân râu dê đi vào Hoàng Thất phía sau một tên quân binh, hắn nhanh nhẩy cũng len lỏi khoác vào Hắc Ảnh Choàng muốn tìm hiểu thực hư không lẽ ở đây không có chuyện gì? Vậy là bên Hồ Diễm Nhi hắn suy đoán.

Thái thử cảm ứng qua Tâm Ý Tương Thông dò xét một hồi hắn khẳng định Hoàng Phi Yến tại Hoàng Thất chỉ là phương hướng nào thì khó nhận ra, một là dịch chuyển nhưng vậy quá lộ liễu đi sẽ bại lộ hành tung nhưng hắn vẫn quyết định làm như vậy cho nhanh thời gian gấp rút rồi nếu tại đây không việc gì thì bên tuyền tiến bên Hồ Diễm Nhi.

Ánh sáng loé lên hắn liền biến mất lần nữa đã ở trong một khuê phòng rộng tầm một 100m xung quanh người ngồi cạnh giường khá nhiều hắn cũng thấy Hoàng Phi Yến ngồi một bên nắm tay một nữ nhân gương mặt nàng trắng bệch như tờ giấy lông mi nhíu chặt như chịu nhiều thống khổ.

Thái đến mà các người này cũng không nhận ra có vẻ Hồ Phi Yến cũng lo lắng quá độ chỉ đi qua đi lại nhìn vào vị đại sư kia.

Một lúc sau chỉ thấy lão ta phun một ngụm máu rồi lắc đầu ngao ngán xoay qua nhìn Hoàng Phi Yến đạo:

“Tam công chúa điện hạ thiên hậu trọng thương rất nặng có một vật luôn đánh đuổi linh hồn của lão hủ khi cố gắng xâm nhập thức hải của người”

Hồ Phi Yến gương tái xanh đi cơ hồ như tàu lá chúi nắm lấy tay lão như tìm chút hi vọng:

“Tần đại sư thật sự là không cứu được mẫu hậu sao?”

Gọi là Tần đại sư lắc đầu:

“Hết cứu!” Nói xong lão quay đầu rời đi. Mọi người trong khuê phòng không dám nói gì ngoại trừ Hoàng Phi Yến cử một người tiễn người gọi là Tần đại sư kia ra ngoài với Luyện Đan Sư thì chức vị rất cao nên rất được mọi người kính trọng vả lại không ai dám đắc tội một Luyện Đan Sư vì thứ đồ này cũng có hộ thuẫn rất kinh người.

Thái thấy nàng hết hi vọng rồi thất vọng cũng không đành lòng liền lên tiếng truyền ý niệm:

“Lão bà không cần lo lắng có vi phu ở đây chắc chắn cứu được mẫu thân nàng.”

Hồ Phi Yến giật mình nghe giọng quen thuộc đó nàng ngó trái phải như tìm kiếm hình bóng nam nhân đó nhưng hắn không có ở đây.

Lúc này Hồ Phi Yến mới nhận ra Thái bên cạnh mình vì hắn thường dùng Hắc Ảnh Choàng ẩn giấu nàng kích động nức nở:

“Phu quân? Chàng ở đâu mau ra đây cứu mẫu thân thϊếp… Ô… Ô”

“Bình tĩnh không cần vội vi phu liền cứu mẫu thân nàng” Thái vội trấn an Hoàng Phi Yến.

Nói xong hắn hiện thân ra trước mắt mọi người Hoàng Phi Yến thấy hắn liền không hai lời chạy đến vùi đầu vào khóc ô ô kêu hắn mau cứu mẫu thân mình hắn bất đắc dĩ cố vỗ về cho nàng bình tâm đã.

“Ngươi… ngươi tại sao lại ở đây” Một thiếu niên bất ngờ vang lên khi nhìn thấy Thái người này không ai khác là Hoàng Phi Vân.

Thái chả quan tâm hắn mặc kệ xoa mái tóc Hoàng Phi Yến trước những khuôn mặt già nua há hốc ra như chữ O thật lâu chưa hoàn hồn.

“Được lão bà đừng khóc để vi phu xem xét mẫu thân nàng” Hắn lau nước mắt Hoàng Phi Yến lần nữa nàng cũng nín khóc lôi kéo hắn lại chỗ mẫu thân nàng.

Thái cũng đi lại xem xét một vòng Hồ Phi Yến đứng ở bên cạnh cẩn thận quan sát Thái nhất cử nhất động, chăm chú nghe từng lời hắn nói, về tình trạng mẫu thân mình.

Bên kia một trung niên nam tử cùng một số thân tín của Thiên Hậu vây quanh lúc này mới kịp phản ứng bàn tán:

– Đây là ất ơ nào đây?

– Không biết hắn từ trên trời rớt xuống?

– Ngươi nói xem nhưng có vẻ hắn được Tam Công Chúa lưu tâm có thể quan hệ rất không tầm thường!

– Ngươi xem tu vi của hắn

– Đây… đây không phải là thiên kiêu đại tộc đấy chứ.

Thái bực dọc mắng một tiếng:

“Câm mồm.”

Mấy người này liền im bặt dừng hàn huyên chăm chú nhìn hắn chỉ thấy hắn lấy ra một viên đan được màu xanh lục lan tràn khí tức sinh mệnh khiến mọi người thèm nhỏ dãi nhìn là biết thứ này bất phàm hận không thể cướp nó bỏ vào miệng nhưng lại sợ đắc tội hắn. Nếu như thiếu niên này đã có một tôn đan dược như vật ắt hẳng không phải hạng người bình thường.

Hồ Phi Yến cũng từng thấy thứ này trên lúc đến Vạn Bảo Hội tại một lần Đông Vực lúc đó thứ này đã cứu một mạng cho Thủy Băng Tịch nên nàng cũng ấn tượng rất sâu nàng siết chặt nắm tay chờ hắn bỏ vào miệng nhưng động tác hắn chợt dừng lại khiến mọi người trong khuê phòng như ngừng thở.

Hoàng Phi Yến là người đầu tiên phá vỡ gấp gáp hỏi hắn:

“Phu quân có việc gì sao cho mẫu thân thϊếp phục dụng?.”

Thái trầm mặc không đáp vì Thu Thủy ở cạnh bên hiện ra xem xét giáp vòng nhắc nhở hắn:

“Người này không đơn giản dùng đan là chữa được bệnh.”

“Tại sao không phải chỉ là bị trọng thương linh hồn thôi sao thứ này trị được bách bệnh mà?” Thái thắc mắc nhìn Thu Thủy hỏi.

Thu Thủy không nhanh không chậm nói:

“Đúng là vậy, nhưng người này vì nóng vội đột phá cảnh giới dẫn đến huyễn hoá tâm ma, không đơn giản cho uống vào nàng sẽ khôi phục nhưng sẽ lại bị tâm ma quấy nhiễu lại sẽ trọng thương cứ như vậy sẽ phá rồi lập rồi linh hồn chịu không thấu mà tan rã.”

Thái kinh ngạc còn có việc này rồi hắn hỏi nàng:

“Còn có biện pháp nào không? Không lẽ thật sự hết cứu.”

Thu Thủy gật đầu nói:

“Chỉ cần cho một tia linh hồn thâm nhập vào thức hải diệt đi tâm ma của nàng, ngoại ứng nội hợp thì sẽ đại công cáo thành.”

Thái không nghi ngờ giờ như đã hiểu thứ mà Tần đại sư kia nói lúc nãy là gì.

Thu Thủy lại nói:

“Thiếu chủ quên mình có một thần thông sao? Muội thấy thiếu chủ chưa bao giờ dùng đến nó.”

“Thần thông của Xuyên Thấu Chi Nhãn?” Thái nghe nàng nói thì bừng tỉnh đúng vậy hắn có một thần thông gọi Bất Di Bất Dịch một tia sáng bắn ra kẻ địch sẽ bị ngốc trệ trong 1 giây.

Bên kia lại một phen nháo nhào

– Sao hắn không cho thiên hậu phục dụng?

– Có lẽ tiếc đó, thứ đồ tốt như vậy ai nỡ cho một người không quen biết

– Ừm ngươi nói có đạo lý chắc hắn sẽ không dễ dàng bỏ công mà không lấy lãi.

– Cho thiên hậu phục dụng chúng ta bảo khố tùy ý ngươi lựa chọn.

Hắn nghe mà xôi máu mấy lão già này lải nhải như ruồi nhặn thật bực mình, triệu hoán Lục Liên Sát Thần ra cho nó tản mát sát thế uy áp cường đại.

“Cút ra ngoài, các ngươi còn nói một câu thứ này sẽ đưa các ngươi đi chầu ông bà” Thái lạnh lùng nói.

– Hảo hảo cái kia, vị công tử này chúng ta liền ra ngoài.

Thái liếc mắt nhìn tên Hoàng Phi Vân đang run như cầy sấy bên kia không biết vì sợ hay gan lì mà bất động, hắn đề cao giọng:

“Cút!”

Hoàng Phi Vân sửng sốt nhưng lập tức phản ứng ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài còn vấp ngã sấp mặt hắn gương mặt trở nên âm trầm bất định nghiến răng ken két, chưa bao giờ hắn hận một người đến muốn ăn xương nuốt tủy như Thái lúc này, nhìn cái hộp tròn nhỏ trong tay hắn tức đến nổ phổi, chỉ một chút nữa là thành công rồi. Thứ này là đan dược cứu giúp mẫu thân nàng, chỉ là nó gặp Phục Mệnh Đan của Thái như tiểu vu gặp đại vu khí tức sinh mệnh của thứ này quá mỏng manh chính hắn cũng nhận ra được. Những danh y kia hắn mời đến chỉ múa may mấu chốt là nằm ở phút cuối nhưng liền bị Thái phá đám.

Khi ra ngoài mấy lão nhân lại tụm năm tụm ba nhìn Hoàng Phi Vân vì tên này sẽ biết nhiều ít về tên thiếu niên kia:

– Đại hoàng tử người thiếu niên đó là ai vậy

– Phải hắn quá là cuồng vọng

– Ơ chúng ta sao lại nghe lời hắn chạy hết ra đây?

– Nói nhảm ngươi nhìn vào trong là hiểu

– Thứ pháp khí kia thứ nó lan toả là sát khí rất khủng bố, nếu như vậy thiếu niên này là sát tinh trên tay nhuốm máu không ít đâu tốt nhất không nên dây dưa cùng một chỗ!

– Chúng ta có nên báo việc này lại cho thiên đế không?

– Không cứ ở đây xem tình hình đã hẳn báo cáo lên không muộn.

Hoàng Phi Vân nghe nhức cả đầu hắn gằn giọng nói:

“La lão đừng nói nữa đó là một đồng môn cùng ta.”

Bên trong…

Thái lúc này mới xoay sang nhìn Hoàng Phi Yến nghiêm nghị nói:

“Mẫu thân nàng bị tâm ma quấy nhiễu không đơn giản chỉ đan được là khôi phục được mẫu thân nàng tên gì để ta tiện gọi nàng chống chế lại tâm ma phải nội ứng ngoại hợp” Nghe hắn nói vấn đề nghiêm trọng như vậy Hoàng Phi Yến run lẩy bẩy quýnh lên nàng biết tâm ma là gì thứ này nếu như ý chí không kiên định thì sẽ bị tâm ma thôn phệ linh hồn lẫn thể xác mẫu thân nàng đã bị chừng một tháng rồi nhìn người nữ tử kia nét mặt trắng bệch cùng thống khổ nàng thật sự muốn dời nỗi đau đó sang cho mình gánh chịu.

Hoàng Phi Yến nhìn hắn nói:

“Mẫu thân thϊếp La Tử Yên còn việc này bỏ đi thϊếp sẽ tìm người khác giúp.”

Thái bình tĩnh phân phó cho Hoàng Phi Yến:

“Hảo, bây giờ phu quân sẽ thâm nhập vào diệt tâm ma của nàng trong lúc này không được cho người khác quấy rầy, mẫu thân nàng không còn nhiều thời gian”

Hoàng Phi Yến kinh hoảng lắc đầu trùng điệp:

“Không được chàng… chàng làm vậy quá mạo hiểm lỡ có việc gì thϊếp biết làm sao còn chúng tỷ muội nữa”

Thái dứt khoác cắt đứt đe doạ:

“Chỉ còn cách này hoặc nhìn mẫu thân của nàng hương tiêu ngọc vẫn! Được rồi đừng lo lắng phu quân thần thông quản đại sẽ cẩn thận không đến nổi chết được.”

Hắn nói xong cũng không yên tâm phủ lên một trận Tứ Lập Ám Không Gian bảo phủ cả khuê phòng đề phòng mấy người ngoài kia vào phá đám hắn trong lúc cứu trị.

Làm xong hết hắn cầm lấy bàn tay kia trắng nõn kia xúc cảm làm hắn có suy nghĩ lệch lạc người mẫu thân này của lão bà hắn thật đẹp, hắn không dám phân tâm lắc đầu thanh tỉnh một tay hắn đặt lên trán tự mình rút ra một đạo linh hồn đem sang người La Tử Yên dung nhập vào Thức Hải của nàng.

“Vãi beep đây là địa phận quái quỷ nào sao như hắc hoá vậy?” Thái vừa vào tới không nhịn được càu nhào khi bên trong thức hải bao la vạn trượng tĩnh như mặt hồ đáng lẽ ở đây phải có các loại linh căn theo chủ tu chẳng hạn như chủ tu về hoả thức hải sẽ là một vùng hoả diễm như hải dương. Nhưng bên trong này lại là một bãi đen thùi lùi khiến hắn khó có thể tin được đây là thức hải của một người bị tâm ma quấy nhiễu còn cường hoành hơn người chủ tu Ám Linh Căn.

“Hử, lại là tên nào không biết trời cao đất dày vào đây chịu chết” Lúc này có một giọng nữ nhân trong trẻo không kém phần khiến người nghe sởn gai óc vì nó lạnh lẽo còn kèm theo uy nghiêm.

Theo đó một vùng hắc ám ngưng tụ thành một nữ nhân mặc váy sường sám màu đen tóc màu đen đôi môi cũng màu đen.

Thái kinh ngạc nữ nhân này không lẽ là tâm ma đang muốn thôn phệ linh hồn của La Tử Yên?.

“Mao đầu tiểu tử ngươi muốn cứu ả sao? Hahahahaa” Giọng tâm ma truyền vang khắp thức hải ý tứ trào phúng Thái.

Thái chẳng những không sợ còn đáp trả:

“Phải thì sao, không phải thì sao, bố mày đến đây trừ gian diệt ác OK.”

“Haha một cái mao đầu tiểu tử Độ Kiếp còn chưa tới muốn đánh bại ta cứu ả? ngươi nói si mộng” Tâm ma của La Tử Yên kia vẫn không từ bỏ việc chê cười khinh thường Thái.

“Mụ nội mày, đánh mẹ đi có đâu võ mồm nhiều như vậy, không đánh vậy để tao đánh mày” Thái phẫn nộ con tâm ma này cứ khinh thường hắn từ khi nào hắn lại để cho bọn sâu kiến này khinh thường.

Dứt lời hắn hô lên:

“Thần Thông Bất Di Bất Dịch”

Theo lời nói một đạo quang minh loé sáng từ con ngươi hắn lao như mũi tên thẳng đến Tâm ma.

“Hừ, chán sống ta còn định dùng ngươi tiêu khiển, tiểu bạch kiểm ngươi nhưng đã vội tìm chết như vậy thì đi chết đi” Tâm ma điều khiển một đạo linh lực hắc ám bay ra đối kháng với Thần Thông của Thái.

Thái nhìn tình cảnh này không nhịn được khinh bỉ phun một bãi nước bọt:

“Thần Thông mà ngươi dùng một đạo linh lực đối kháng thật là vô tri.”

Vừa dứt lời thì đạo ánh sáng đó đánh trúng mi tâm, Tâm ma liền ngốc trệ hắn cũng không trậm trễ bỏ lỡ cơ hội này chỉ đến một lần lôi Lục Liên Sát Thần ngưng tụ từ linh hồn ra triển khai thế công mạnh nhất 6 con ngươi xoay tròn liên tục hắn bóp cò xạ đạn.

Tạch! Tạch! Tạch! Tạch! Tạch! Trùng trùng điệp điệp những đường đạn bay thẳng tới mục tiêu Tâm ma liền tan rã mọi thứ trong thức hải hắc ám dần dần kéo nhau thối lui trả lại một bầu thức hải tĩnh lặng như mặt hồ không gợn sóng.

Lúc này Thái mới quan sát lần nữa thì kinh ngạc đây là Linh Căn Thời Không? ( Thời gian, Không gian ) vì hắn thấy trên dưới đều là những chiếc đồng hồ xoay quanh những khối lập phương nối đuôi nhau triển lộ lắp kính cả thức hải chậm đã Thái còn thấy một thứ làm hắn xịt máu mũi là một nữ nhân trần như nhộng đang bị những sợi xích hắc ám quấn quanh.

Thu Thủy từ đâu hiện lên đánh giá xung quanh nói:

“Người này quả thật rất không tệ nhưng tại sao lại nóng lòng đột phá? Linh Căn Thời Không khó tu luyện hơn người thường gấp trăm lần phương thức tu luyện cũng khác người khắc khổ vô cùng tâm cảm phải nói kiên định hơn người thường gấp nhiều lần. Đạt tới cảnh giới này không dễ dàng người này sao lại bốc đồng như vậy?”

Thái thì không quan tâm hỏi thứ cần hỏi:

“Muội sao cũng vào được đây”

“Ở đâu có hơi thở thiếu chủ thì muội vào được thôi hì hì” Thu Thủy liếʍ láp trả lời.

Thái khó hiểu nhìn tới nữ nhân kia rồi xoay qua hỏi Thu Thủy:

“Này không phải tâm ma đã diệt sao vẫn còn vài xợi đạo xích quấn thân nàng ta vậy.”

Thu Thủy lại giảng giải:

“Thì lại chặt đứt là được, do quá lâu nàng ta bị ăn mòn vào linh hồn khá nghiêm trọng.”

Thái như đã hiểu gật gật đầu thận trọng phi hành tiến lại gần La Tử Yên mà càng tới gần hắn càng si ngốc ngắm nhìn côn ŧᏂịŧ phía dưới không tự chủ ngẩn cao đầu hắn lại có suy nghĩ lệch lạc đến lúc đáp xuống hắn không nhịn được chạm vào khuôn mặt tinh xảo không tì vết này một cái dù là thức hải cũng như đang chạm vào gián tiếp thân thể nàng vậy, nhưng càng chạm nó như có ma lực dẫn dắt hắn chạm tiếp lần hai. Thái lẩm bẩm chỉ mình hắn nghe:

“Hảo cơ hội không chiếm chút tiện nghi người nhạc mẫu cao quý thành thục này Thái vô sỉ ta quả là hư danh” Nhưng bên cạnh lại có người nghe là Thu Thủy nàng trợn tròn mắt nhìn hắn, nhưng nàng cũng không can thiệp thức thời biến mất khỏi thức hải.

Đập vào mắt hắn là một thân ảnh mềm mại cực kỳ xinh đẹp ngũ quan tinh xảo như được điêu khắc, đặc biệt cặp mắt long lanh quyến rũ như muốn câu hồn đoạt phách người khác gương mặt tuyệt mỹ hình trứng ngỗng, giữa trán có chạm khắc hình bán nguyệt vừa xinh đẹp vừa cao quý, mái tóc dài đen nhánh cuộn sóng búi lên cao như đuôi phụng, mắt phượng mày ngài, đôi môi mỏng tanh mềm mại nhìn vào chỉ muốn chiếm lấy nụ hoa đó, đặc biệt cả người toát lên khí chất cao quý tột đỉnh tựa như nữ thần trong tranh đi ra, những người nữ tử bình thường còn xa mới sánh bằng, hoàn mỹ có lẽ là từ chính xác nhất để hình dung vẻ đẹp của nàng lúc này nếu đem so ra thì Thủy Băng Tịch cùng nàng kẻ tám lạng người nửa cân, trước ngực là đôi vυ' cực đại vểnh lên săn chắc thập phần căng tròn mũm mĩm hai nhũ đầu đỏ như hạt đậu mà trồi lên làm người khác nhìn vào chỉ biết chảy nước miếng vị mỹ phụ thân thể đẫy đà gợi cảm, làn da trắng như bạch ngọc, trơn mềm mại đầy nhu thuận.

Mà chết người chính là bên dưới giữa đôi chân thon dài mềm mại của nàng hiện lên một khu rừng mơn mởn nơi đó cây cỏ um tùm vô cùng ấm áp. Nhìn thấy cảnh tượng kí©ɧ ŧìиɧ kia Thái cũng khó nhịn được thô to cự vật càng là đau nhức dữ dội dựng đứng lên dục hỏa không có cách nào dập tắt được. Thái nhất định chính là không thể tin được, tại sao lại có đôi bầu vυ' đầy đặn trắng sáng đến chói mắt như vậy của một điểm xuyết lêи đỉиɦ ngọn núi là đầu núʍ ѵú cao cao dựng đứng, dù cho là đang dừng hai bầu vυ' lớn cũng y nguyên ngạo nghễ đứng thẳng, đủ để chứng minh chủ nhân của nó trải qua cũng không có nhiều lần chạm vào.

Thái trong lòng không khỏi cảm thán, nữ nhân kết cấu các bộ phận giống nhau, nhưng có dạng tinh phẩm, cũng có dạng thứ phẩm, lần này may mắn nhìn thấy cực phẩm mỹ phụ haha khí vận rất tốt.

Chứng kiến thân thể La Tử Yên, hắn chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, phía dưới dươиɠ ѵậŧ bị căng đau tức, khó nhịn dược dục hỏa Thái dần tiến lại thè lưỡi cẩn thận liếʍ lên đầu núʍ ѵú u tròn của La Tử Yên, sau đó ngậm vào trong miệng lượn vòng đầu lưỡi của mình, đôi khi lại khe khẽ cắn nhẹ, đôi khi ngậm chặt đầu núm kéo ra một chút.

Nam nhân cùng nữ nhân làm chuyện này, mục đích cuối cùng là muốn thân thể cùng nhau phát tiết dục hỏa trong lòng, vuốt ve sờ mó, liếʍ láp nắn bóp cũng chỉ là khúc dạo đầu, nhưng đối với một người nữ nhân đang tỉnh táo, có thể thời gian khúc dạo đầu cần có thời gian đầy đủ một chút, để cho người nữ nhân từ từ có phản ứng rồi mới đẩy lên cao trào, còn nếu như vớí người nữ đang bất động như La Tử Yên, không có cảm giác gì, thì hắn có thể chỉ cần cỡi quần ra, trực tiếp thô bạo tống cắm dươиɠ ѵậŧ vào miệng âʍ đa͙σ rồi hùng hục cứ thế mà đâm ra rút vào cho đến khi mình ra là xong, nhưng hắn muốn khoảnh khắc này phải để nữ nhân này khắc cốt ghi tâm.

La Tử Yên vẫn nhắm nghiền mắt thống khổ chưa vơi đi được bao nhiêu, mặc kệ cho đôi bầu vυ' của mình bị một nam nhân xa lạ chà đạp, chỉ có những tình huống Thái dùng sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên cơ thể nàng, La Tử Yên theo bản năng tự động rêи ɾỉ kêu ra vài tiếng, xem ra khúc dạo đầu đối với La Tử Yên giờ cũng bằng thừa.

Thái bàn tay dọc theo cái bụng mịn màng mò tới vị trí ở dưới rốn trợn cả mắt lên, đặt tay mình lên khu rừng rậm rạp hiện lên với hình tam giác ngược lại, kéo dài xuống phía dưới gò mu bộ lông là cái âʍ ɦộ nhô lên, mặc dù là nằm ở giữa hai đùi, nhưng cái mu âʍ ɦộ lại vun cao hơn cặp đùi cỡ bằng một cái nắm đấm, từ phía trên nhìn trực diện xuống, như một cái bánh bao cực lớn đặc ở phía trên cái bụng dưới.

Là một người nam nhân từng trãi, Thái biết rõ cái kia chính vị trí mấu chốt, là đích đến cuối cùng mà hầu như tất cả nam nhân khi chinh phục người nữ nhân đều cố nhắm đến khi đạt thắng lợi, bởi vì ở phía dưới nơi tà khu vực thần bí, có thể làm cho bất kỳ nam nhân nào mê muội thích thú, cũng có thể mang đến cho người đồng bạn niềm vui khoái lạc.

Thái đã có chút vội vã không nhịn nổi rồi, muốn nhanh chóng cứu trị nàng, mặc kệ La Tử Yên có nguyện ý hay không, tóm lại miệng âʍ đa͙σ của nàng đã chảy nhơ nháp nước rõ ràng nàng có phản ứng tức là động tình.

Thái tách ra cặp đùi La Tử Yên, trên cái âʍ ɦộ đã mở ra một khe hở nhỏ, mé bên dưới khe hở, cũng loáng thoáng có thể trông thấy cửa động âʍ đa͙σ hơi hé mở ra, Thái dùng ngón tay khều sờ ngay miệng cửa động huyệt, đã cảm thấy một ít chất lỏng sềnh sệch, tiếp theo hắn dùng một ngón tay chen vào bên trong cái lỗ miệng âʍ đa͙σ, đường nhăn nếp gấp của thành thịt non bên trong giật nhẹ rung động, càng lúc càng trơn nhớt, Thái cắm thêm một ngón tay nữa vào, hơi có chút chật hẹp, nhưng cũng không có khó khăn tiến thẳng sâu vào bên trong.

Thái biết rõ là do mình sờ mó, nắn bóp trên ngọc thể của La Tử Yên hồi nãy giờ, dù cho nàng đang nhắm nghiền mắt không có thanh tỉnh, theo bản năng không làm chủ được hành vi, tự nhiên phối hợp phản ứng, tiết ra dịch nhờn như là đã lên cơn động dục.

Với kinh nghiệm sa trường, Thái biết đã đến lúc hạ thủ rồi, hắn vung tay chặt đứt đạo xích đỡ nàng nằm xuống dạng rộng ra hai bắp đùi của La Tử Yên, sau đó nắm lấy một chân nàng giơ lên gác lên trên bả vai của mình, La Tử Yên phần mu âʍ ɦộ bị nâng ngẩng cao lên, cái khe thịt thêm rõ ràng, hoàn chỉnh chỉnh hiện ra ở trước mặt của Thái, hắn cầm lấy dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay cửa miệng âʍ đa͙σ đã mở ra chậm rãi đâm vào.

Tuy chỉ từ từ mới vừa vào hết cái đầu khấc, Thái đã thấy rất ấm áp bao phủ toàn linh hồn.

La Tử Yên không biết vì đau hay sướиɠ khoái phát ra từng tiếng: “Ư…ư…..” Trên mặt biểu lộ tựa hồ là rất đau khổ khi tiếp nhận cự vật quá khổ của hắn đi vào thân thể mình, Thái nghe nhưng vẫn là quả quyết xâm nhập chầm chậm từng chút một, cho đến khi đâm vào đến chỗ sâu nhất ở bên trong âʍ đa͙σ nàng, đến khi hắn cảm thấy được đoạn trước đầu khấc tựa hồ đυ.ng phải miếng thịt non mềm nhũn thì cũng là lúc toàn bộ dươиɠ ѵậŧ đã hoàn toàn chui hết vào âʍ đa͙σ, chỉ còn lại có hai cái ngọc hoàn ở bên ngoài hoàn toàn lúc cán, mé dưới miệng âʍ đa͙σ dung hợp kín mít không một kẻ hở.

Khi đã đâm đến lút cán dươиɠ ѵậŧ, Thái liền lại rút ra vì thời gian gấp rút, hắn rồi lại cắm vào cứ thế lặp đi lặp lại, dươиɠ ѵậŧ và vách da thịt non nhiều nếp gấp mềm mại, sinh ra ma sát mãnh liệt, tới tới lui lui một hồi, bên trong âʍ đa͙σ của La Tử Yên cư nhiên phân bố càng ngày càng nhiều dịch nhờn, làm ướt thân dươиɠ ѵậŧ bên dưới vận động càng lúc thông thuận, bên trong biển thức hải truyền từng đợt dồn dập“phạch..phạch..” tiếng va đập da thịt với nhau, cùng nữ nhân tiếng kêu rên thảm thiết của La Tử Yên “ư hừ” trong mơ hồ bị người khác cưỡng bức trong thức hải nhưng thật ra đó là tiếng rên sướиɠ khoái của nàng.

Thái nhìn nét mặt thay đổi của nàng nhận ra nhất định là đang mộng xuân nếu không thì sắc mặt của La Tử Yên cũng từ trắng bệch trở nên thấu hồng đỏ bừng như thế, đối với một người nữ nhân bị cưỡиɠ ɠiαи sẽ rất là thống khổ còn nữa trong nàng đang mang trọng thương linh hồn chưa lành, chỉ có chìm sâu trong mộng ảo nàng cứ hẩy cái âʍ ɦộ lên cao hơn để ma sát mạnh hơn.

Thái cũng là phi thường phấn khích ôm hai chân nàng làm điểm tựa, dươиɠ ѵậŧ mạnh mẽ nhanh chóng dồn dập trùng kích trong cái âʍ đa͙σ La Tử Yên, thời gian trôi gần đến nửa tiếng sau hắn cảm thấy dươиɠ ѵậŧ có một cảm giác kéo căng muốn ngã ngựa, hắn dồn hết lực chạy nước rút, cấp tốc trừu tống nhanh hơn, rốt cục đầu khấc một trận ngứa ngáy, Thái biết rõ đến lúc rồi quả quyết đem dươиɠ ѵậŧ của mình sâu trong thân thể của La Tử Yên thúc mạnh chạm tới cổ miệng tử ©υиɠ nàng.

Sau đó dươиɠ ѵậŧ co giật nhanh chóng một làn tinh hoa trắng ngà một đường thẳng xạ chiếu vào u cốc La Tử Yên vẽ lên bức tranh sơn thủy đặc sắc tuyệt luân. La Tử Yên hình như tinh thần cũng đạt đến cực khoái trong tiềm thức thở hổn hển, bộ ngực cũng kịch liệt phập phòng thật lâu, cặp đùi vẫn không có khép lại, có thể trông thấy ở khu vực tam giác, chính giữa bộ lông rậm rạp cửa miệng âʍ đa͙σ đang đang từ từ khép lại thu nhỏ lại, màu hồng cơ bắp nhưng đang thành thịt non đang co rút, tươm ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, với từng chùm bong bóng thật nhỏ đang phun trào. Thật ra thứ tinh hoa đó là một tia linh hồn hắn truyền qua cho nàng. Bên ngoài hắn khoé miệng khẽ rỉ máu.

Hoàng Phi Yến lo lắng thì thấy khoé miệng hắn rỉ máu nàng không biết phải làm sao chỉ một khắc sau hắn liền mở mắt ra.

Nàng liền vội hỏi:

“Phu quân chàng sao lại chảy máu rồi mẫu thân thϊếp có cứu được không”

Thái mỉm cười lắc đầu nhìn nàng nói:

“Không việc gì thành công rồi giờ cho nàng phục dụng Phục Mệnh Đan được rồi nàng sẽ sớm tỉnh lại.”

Tất cả trở lại sự tĩnh lặng Hoàng Phi Yến như trút được gánh nặng thở một hơi dài ngồi bệch xuống đất, đã bình thường nhưng Thái nhìn nữ nhân trước mặt này ánh mắt có chút khác lạ, còn La Tử Yên vẫn say ngủ phát ra hơi thở đều đều gương mặt hồng nhuận phơn phớt nếu ai vén chăn mềm dưới thân nàng ra ắt sẽ thấy điều kinh thiên động địa phía dưới nàng vậy mà ướŧ áŧ một mảnh.