Vì Sắc Mà Tu Luyện

Chương 26: Cuộc Hội Thoại

Ở bên phía chính đường khi tên Minh Hạ về đến thì được Minh Quyền cho gọi lên, với cái mặt vẫn còn sưng húp và hai con mắt đen như chó mực, diện kiến phụ thân mình.

Minh Quyền hỏi.

Tên bại gia chi tử nhà ngươi đi chơi gái, lại bị ai đánh thành nông nổi này.

Minh Hạ nói.

Thưa phụ thân hài nhi chỉ bị dấp té thôi không có ai đánh cả.

Ngươi qua mặt ta?, mau nói!.

Hài nhi nói thật không có ai đánh cả ạ.

Minh Hạ sợ run cầm cập trước uy áp của phụ thân mình nhưng không giám nói, vì tên Thái đang giữ linh hồn bổn nguyên của hắn làm sao dám nói đây.

Minh Quyền quát lớn:

Chết tiệt, mẹ mày ai đánh cũng không dám nói xong Minh Quyền di dịch lại chỗ Minh Hạ đang quỳ rạp xuống đá bay hắn cấm đầu xuống nền gạch kéo một đường dài, trúng vách tường mới dừng lại.

Cút khỏi mắt ta.

Minh Hạ phun một ngụm máu, như được ân xá liền thối lui khỏi chính đường, khi đi ra không ngừng hỏi thăm tổ tông 18 đời tên Thái lê lếch thân tàn ma dại về phòng mình.

Trở lại.

Thái núp một góc khuất cho Uyển Thục Trinh bắt đầu việc diễn kịch.

Uyển Thục Trinh đẩy cửa ra đi vào cởi Hắc Ảnh Choàng ra, hiện ra thân hình mập mạp cùng bụng bia râu quai nón, gương mặt da^ʍ dê cực độ nhìn về phía ngũ nữ.

Tam mỹ phụ vội che chắn trước hai tỷ muội, lạnh lùng hỏi tên trước mặt.

Ngươi là ai?, tam mỹ phụ đồng thanh hỏi.

Ta là ai ư, là người làm các nàng sướиɠ khà khà!, vừa nói Uyển Thục Trinh tiến tới chỗ ngũ nữ đang ngồi bệch xuống vì tác dụng của Dục Hoả Xà đang không ngừng thiêu đốt du͙© vọиɠ.

Ngươi, ngươi dừng lại, cút ra ngoài, nếu không ta sẽ la lên

Haha, la đi, la lớn lên xem có ai cứu nổi các nàng không khà khà!.

Hai tỷ muội cũng bị dính xuân dược vì định lực yếu, hai nàng không chịu nổi đã mặt mo đỏ bừng toàn thân ngứa ngáy, ở dưới chỗ âʍ đa͙σ cũng đã rỉ vài giọt dâʍ ŧᏂủy̠ ra vì Dục Hoả Xà.

Ba mỹ phụ toàn thân nóng rang mặt mo đỏ bừng, nhưng vì tu vi cao hơn hai nữ nên vẫn chống cự được đôi chút.

Phu quân cứu các thϊếp, có người xâm nhập vào gia tộc.

Nhưng tiếng chỉ vọng lại trong phòng không ra ngoài được.

Ba nàng không bỏ cuộc vẫn la lớn hơn nữa.

Nhưng không ăn thua, ba nàng quay sang nhìn Uyển Thục Trinh bằng ánh mắt lạnh lẽo nói.

Ngươi đã làm gì.

Ta ư, ta không làm gì cả, ta chỉ muốn làm 5 nàng sung sướиɠ dục tiên dục tử, để ta nói cho các nàng biết, đó là Dục Hoả Xà nếu không giao hoan cùng nam nhân các nàng sẽ bạo thể mà chết, mà chỉ có ta là nam nhân ở đây các nàng biết kết cục của mình rồi chứ khà khà!.

5 người đồng thanh kiên cường quát lên.

Dù ta có chết cũng không cho ngươi đυ.ng vào thân thể ta.

Nói xong 5 nàng dùng linh lực tụ vào đan điền khiến nó phình to lên để tự bạo.

Uyển Thục Trinh giật mình sao lại quả quyết như vậy chứ, nàng bối rối không biết làm sao vì ba nữ nhân này mà tự bạo nàng cũng chôn cùng.

Ở ngoài Thái thấy vậy liền truyền âm cho nàng diễn cùng hắn, Thái vội hỏi Thu Thủy mua một pháp trận cấm linh lực, cầm ngọc bội trên tay mình bóp nát nó.

Uyển Thục Trinh thấy vậy liền dơ tay ra phía trước bóp tay mình lại.

Rầm!.

Bỗng nhiên trong căn phòng bị đính trụ lại linh lực không sử dụng được, ba nàng đang ngưng tụ linh lực vào đan điền tự bạo thì ngưng lại nghi hoặc nhìn nhau.

Ba người đồng thanh quát.

Ngươi lại làm gì chúng ta.

Uyển Thục Trinh không mặn không nhạt nói.

Cấm Linh Lực.

Dám tự bạo trước mặt phu quân các nàng?, đâu có dễ.

Ta sẽ cho các nàng biết thế nào là lễ hội.

Nói xong Uyển Thục Trinh trong bộ dạng bụng bia mập mạp tiến lại gần các nàng dùng dây trói 5 người nàng.

Uyển Thục Trinh dùng tay mình được mặt nạ Thiên Biến Vạn Hoá tạo thành một tay sần sùi chay sạn, vuốt ve lấy từng gương mặt trắng nõn nà mịn màng của các nàng, làm các nàng rùng mình, muốn nôn ra.

Các nàng quát lên, lấy tay dơ bẩn của ngươi ra khỏi thân thể ta.

Uyển Thục Trinh nở nụ cười da^ʍ dê đê tiện cùng cực nói.

Sao lại bỏ ra đây, ta còn muốn thưởng thức từng người các nàng, hϊếp nữ nhi trước mặt mẫu thân thì còn gì bằng khà khà!.

Mộc Xuân Lan, Nguyễn Tú Quyền liền sợ hãi nói. Ngươi, ngươi không được làm vậy nếu không phu quân ta biết được sẽ truy cùng gϊếŧ tận ngươi.

Cầm Thi Tú cũng phụ hoạ, đúng vậy nếu ngươi thả chúng ta, ta sẽ không truy cứu chuyện này với ngươi nữa.

Thả?, nàng nghĩ ta là tên ngu sao ta đã tốn biết bao nhiêu tiền của vào thì làm sao thả các nàng đi, dù bị gϊếŧ cũng phải hưởng năm mỹ nhân trước mặt này cho thoả mãn đã khà khà!.

Nói xong Uyển Thục Trinh quay qua chỗ Minh Thu xé rách váy của nàng lộ ra bờ vai thon gầy.

Nàng sợ hại liền khóc lớn ngọ nguậy người mình la lên.

Ngươi, ngươi dừng lại.

Nguyễn Tú Quyên, thấy vậy liền khóc lên.

Cầu xin ngươi đừng làm vậy với nữ nhi ta ,cầu xin ngươi.

Uyển Thục Trinh quay qua nhìn nàng rồi nói.

Được thôi, nói xong nàng quay qua phía Minh Xuân xé rách váy của nàng làm rộ ra cặp đùi trắng nõn.

Minh Xuân ngọ nguậy người mình không cho Uyển Thục Trinh xé váy nữa nhưng không làm gì được khóc oà lên.

Ngươi tha cho ta, đừng làm vậy, cầu xin ngươi.

Uyển Thục Trinh cũng không dừng lại, rồi quay sang nhìn Mộc Xuân Lan xem nàng phản ứng ra sao.

Chỉ thấy Mộc Xuân Lan như chết lặng, nhìn hướng nàng dập đầu xuống.

Ngươi đừng làm vậy, ta xin ngươi.

Chỉ thấy Uyển Thục Trinh dừng lại rồi xoay sang nhìn hai nàng nói.

Vậy ta hϊếp mẫu thân trước, hai nữ nhi nhìn cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ không kém, cho mẫu thân dạy cho nữ nhi mình cách giao hoan cũng không tồi.

Hai nàng đang vui mừng thì tái xanh mặt lại, ngươi, ngươi tại sao lại vô sỉ như vậy.

Hai ngươi cầu xin ta không chơi nữ nhi mình, thì ta phải tìm hai ngươi giải toả, đừng nói nhiều nhanh lên lựa chọn đi, một là nữ nhi, còn không là hai nàng.

Hai nàng rùng mình, rồi hỏi Uyển Thục Trinh, có thể chọn cách thứ 3 không?.

Nàng nghi hoặc nhìn hai nữ nhân này, là ý gì chứ.

Nhưng vẫn hỏi.

Nói cách thứ 3 của ngươi xem, khà khà ta xem thử ngươi có cách gì.

Hai nàng nhìn nhau rồi như quyết định gì đó, quay qua nhìn sang hướng Cầm Thi Tú đang được trói kế bên mình hất cằm mình liếc mắt qua phía Cầm Thi Tú.

Cầm Thi Tú nãy giờ ngồi một bên xem kịch, khi bị nhìn qua liền giật thót người.

Lắc đầu nguầy nguậy như không đồng ý, rồi nói với Uyển Thục Trinh.

Ta xấu lắm, ngươi ăn không ngon đâu.

Nàng phì cười trong lòng, thì ra cách thứ 3 của hai nữ nhân này là vậy, vì đại phu nhân không có gì cần bảo vệ cả nhưng hai nàng quá ngây thơ đâu biết Uyển Thục Trinh diễn kịch với tên da^ʍ tặc Thái kia muốn thu cả 5 người làm tỷ muội mình làm sao để ai chạy thoát được.

Chỉ thấy Uyển Thục Trinh gằn giọng nói.

Không cần chỉ chỏ ai, ta sẽ hϊếp hết từ nữ nhi đến mẫu thân không tha một ai.

Cuộc trò truyện cũng mất ít phút, xuân dược đã thấm đẫm vào 5 người các nàng, làn da ửng hồng lên.

Rồi Uyển Thục Trinh bắt đầu lao vào như hổ đói xé rách váy 3 mỹ phụ 2 thiếu nữ, lộ ra những ngọc thể như hoa như ngọc, chỉ còn áo yếm cùng cái nội khố tam giác che dậy nơi tư mật của 5 nàng.

Thái ở ngoài nhìn vào những thân thể ngọc ngà không tì vết này thì nước dãi chảy đầy đất.

Chậc chậc lưỡi, cảm thán tên nam nhân rác rưởi tộc trưởng này cũng biết nhìn nữ nhân như vậy toàn cực phẩm.