Bất Ngờ Rung Động (Tâm Động Ngắm Bắn)

Chương 21: Ngón Tay Chọc Vào Tiểu Huyệt Cô

“Chúng ta đi tắm trước đi.” Bàn tay lớn cửa Giản Việt luồn vào váy nhéo mông cô một cái.

Hà Lạc gật đầu, nhưng sau đó mới nhận ra ý của Giản Việt là bọn họ sẽ tắm chung với nhau.

Giản Việt không cho cô cơ hội đổi ý, anh bế cô vào phòng tắm.

Phòng tắm ở đây rộng hơn bên nhà cô một chút trên đầu là ánh đèn vàng ấm áp khiến cho phòng tắm trở nên ái muội hơn.

“Em muốn tự cởi hay là anh giúp em cởi.”

Rõ ràng quần áo của Hà Lạc vẫn còn trên người, nhưng ánh mắt của Giản Việt giống như đang bắt đầu cởϊ qυầи áo của cô ra vậy.

“Em tự cởi….” Hà Lạc đè lại hơi thở hỗn loạn của mình, cô xoay người ra chỗ khác.

Vị trí của hai người đúng lúc đối diện với một cái gương, Hà Lạc thấy Giản Việt đã bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi, rất nhanh cơ bắp cường tráng của anh lộ ra, côn ŧᏂịŧ ở giữa hai chân anh còn chưa cứng nhưng kích cỡ bình thường này khiến người khác kinh ngạc, lông màu đen tương đối bắt mắt.

Đây là lần đầu tiên Hà Lạc nhìn thấy Giản Việt tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.

Giữa hai chân cô hơi nhớp nháp, nhớ tới hình ảnh tối qua, côn ŧᏂịŧ lớn của Giản Việt không ngừng cọ xát vào tiểu huyệt của cô, còn có tiếng rên trầm thấp của anh…..

Hà Lạc chưa từng thử cảm giác thế này với người khác, cho dù cô là quay người đi cũng cảm thấy có chút xấu hổ, chưa kể còn có một ánh mắt nóng bỏng luôn dừng lên người cô, nhìn chằm chằm những cử động của cô.

Hà Lạc thật sự rất khẩn trương, dưới ánh mắt chăm chú của anh cô từ từ cởi hết đồ ra, lúc cô xoay người lại, cặρ √υ' trước ngực đung đưa theo động tác của cô.

Dáng người của cô không cao không lùn, nhưng ở trước mặt Giản Việt, cô giống như một chú chim nhỏ nép vào lòng anh.

Phần bụng bằng phẳng, vòng eo thon gọn, không ai ngờ là dáng người cô như vậy, nhưng bầu vυ' có thể đầy đặn và tròn trịa như vậy.

Bởi vì xấu hổ, nên cả người Hà Lạc hơi đỏ, mái tóc dài bị cô dùng kẹp kẹp lại, có vài sợi tóc xõa xuống dưới, đại khái là không thích ứng được với ánh mắt của Giản Việt, nên cô giơ tay che ngực lại, có ý muốn che lại núʍ ѵú trước ngực.

“Đừng nhìn em như vậy….” Hà Lạc nhỏ giọng nói.

“Sợ à?” Giản Việt nắm côn ŧᏂịŧ không an phận ở giữa háng nơi đó đã cứng lên, anh kéo tay Hà Lạc xuống dưới cẩn thận ngắm nhìn cặρ √υ' mê người của cô trắng nõn mềm mại giống như giọt nước, núʍ ѵú vì hưng phấn mà cứng lên.

Hà Lạc bị anh xoay người lại ấn lên tường của phòng tắm.

Giản Việt mở vòi hoa sen, điều chỉnh nhiệt độ nước, rồi đưa cho Hà Lạc: “Nào, cầm lấy.”

Mà tay anh, thì đang xoa lên bầu ngực nặng trĩu mềm mại của Hà Lạc, anh dùng ngón tay xoa núʍ ѵú mẫn cảm của cô khiến cô không nhịn được mà ngẩng đầu lên rêи ɾỉ. Cái tư thế này, làm cho cô cảm giác giống như mình đang nằm trong lòng Giản Việt.

Giản Việt giúp cô tắm rất cẩn thận, từ vai cổ, vυ', rồi đến eo, động tác của không giống như những động tác nóng bỏng lúc nãy, anh rất dịu dàng, nhưng cô cầm vòi sen của cô, thì hơi run lên, cô không biết nên để hướng nào.

Cuối cùng, tay còn lại của anh chuyển xuống giữa hai chân cô, khảy khảy miệng tiểu huyệt vài cái, dọc theo miệng tiểu huyệt rồi chọc vào.

“A……”

Hà Lạc kêu lên một tiếng thậm chí cô còn không hiểu tình huống hiện tại, cả người cô run lên, không phải nói tắm sao…..