Hai tay anh chống bên sườn Lâm Vãn, ánh mắt thâm thúy nhìn cô.
“Lâm Vãn, em nghe tôi nói. Đẩy tôi ra ngay đi, sau đó mặc quần áo nghiêm chỉnh, trốn vào trong phòng tắm.”
Giọng nói của Cố Tây Trầm đã khàn lắm rồi.
Đôi chân Lâm Vãn quặp chặt lấy eo của anh, “Em chẳng cần trốn, em muốn được anh trai Hứa đút ăn no cơ. Muốn côn ŧᏂịŧ lớn của anh trai phá thân người ta ó.”
“Ha ha, Lâm Vãn à, em dâʍ ɖu͙© đến vậy ư? Muốn Hứa Chính Ngôn chơi em đến vậy ư?”
Cố Tây Trầm sầm mặt, lúc này đây, anh đút thẳng cả cây côn ŧᏂịŧ vào.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Vãn nhăn lại. Hiển nhiên, lần đầu tiên của cô không thể chịu nổi cây gậy thô to như vậy.
Nhưng Cố Tây Trầm không những không dừng lại mà còn nhanh hơn nữa.
Khi gậy thịt to được rút ra, nước da^ʍ trong suốt chảy ra còn mang theo cả máu đỏ tươi.
Một lúc sau, tấm khăn trải giường dưới thân Lâm Vãn đã đỏ rực bởi máu.
“Đau quá… Anh trai đợi một lát rồi lại đút người ta…”
Lâm Vãn hét thảm thiết. Hai chân thon thả vòng qua eo Cố Tây Trầm muốn giảm bớt tốc độ của người đàn ông.
“Tại sao phải đợi một lát? Lâm Vãn, em da^ʍ vậy mà? Muốn tôi đ.ụ như vậy sao?”
Cố Tây Trầm nghiến răng dập mạnh vào huyệt nhỏ hồng mụp kia.
Côn ŧᏂịŧ đâm lút cán, như thể hai hòn trứng cũng sắp đút cả vào bên trong huyệt rồi.
Bạch bạch bạch!
Tốc độ va chạm của anh càng lúc càng nhanh, Lâm Vãn ở dưới thân anh càng khóc lớn hơn.
“Anh trai hư… Chơi người ta… A a…”
Lâm Vãn khóc đến thở hổn hển. Ban đầu cô diễn thật, nhưng hiện tại cô đang bị đ.ụ đến phát khóc rồi nè.
Lần đầu tiên mà phải chịu đựng kiểu mạnh bạo thế này, ai mà không khóc cho được?
Nhìn Lâm Vãn khóc quá, cuối cùng Cố Tây Trầm cũng đại phát từ bi dừng lại.
Côn ŧᏂịŧ thô to chậm rãi rút ra.
Nơi đó không ngừng chảy ra nước da^ʍ hòa lẫn với tơ máu. Mặc dù Lâm Vãn bị chơi đến khóc, nhưng đồng thời, khi thứ đồ chơi to lớn kia cọ xát bên trong cái lỗ của cô, cô cũng cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.
Cố Tây Trầm dùng ngón tay tách môi âʍ ɦộ của Lâm Vãn ra, chà côn ŧᏂịŧ lên hộŧ ɭε của cô.
Nó bắt đầu ma sát với âʍ ѵậŧ. Tuy không trực tiếp đút vào nhưng ma sát nóng bỏng như vậy vẫn khiến cả hai cảm thấy sung sướиɠ.
“A ha… Hạt đậu nhỏ sắp bị cọ hỏng rồi… A a…”
Lâm Vãn hét lên, hai tay ôm chặt tấm lưng của Cố Tây Trầm.
“Con bé đĩ này, lẳиɠ ɭơ vậy hả?”
Cố Tây Trầm cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú của Lâm Vãn, phía dưới đong đưa càng nhanh hơn.
Sau khi cọ mạnh hàng trăm lần, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẩn đυ.c phun lên bụng dưới của Lâm Vãn.
Cố Tây Trầm đè lên người cô, thở dốc.
“Nặng quá… Anh trai đừng đè em như thế.”
Lâm Vãn ghét bỏ muốn đẩy Cố Tây Trầm ra nhưng thứ cô nhận được lại là nụ hôn nóng bỏng từ Cố Tây Trầm.
Anh ôm đầu Lâm Vãn và mạnh bạo hôn cô, bàn tay nhỏ bé của Lâm Vãn vốn đẩy vai anh để kháng cự.
Nhưng rồi Lâm Vãn bắt đầu tận hưởng cái ôm cái hôn của anh và đắm chìm trong đó.
“Vãn Vãn lẳиɠ ɭơ vốn không chịu nổi mà. Bây giờ lại chảy nhiều nước như vậy, chắc là chịu được rồi.”
Cố Tây Trầm đỡ côn ŧᏂịŧ cứng rắn chọc vào giữa háng Lâm Vãn.
Lâm Vãn 15 tuổi đang lơ lửng trên không trung hét lên.
“Chó Cố kia, mẹ nó, anh là con chó Teddy* hả! Vừa qua lần đầu xong lại muốn xơi người ta lần nữa à!”
*Con này răm lắm, theo baidu thì trên có thể xx trời, dưới có thể xx đất. Có nhu cầu tìиɧ ɖu͙© cao, hoặc có thể được dùng để hình dung người đàn ông có nhu cầu tìиɧ ɖu͙© cao.
Dù cho Lâm Vãn 15 tuổi có phản đối dữ dội nhưng con hàng của Cố Tây Trầm vẫn được đưa vào.
Lúc này, Lâm Vãn 15 tuổi cảm thấy như thể linh hồn mình bị thu hút bởi một thứ gì đó.
Linh hồn của cô bị hút vào cơ thể của Lâm Vãn trưởng thành. Khi côn ŧᏂịŧ của Cố Tây Trầm đút vào, cô ngay lập tức cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ gần như nghẹt thở này.
“A… Đừng… Cố Tây Trầm, đừng…”
Lâm Vãn hét lên và muốn đẩy Cố Tây Trầm ra, nhưng rồi cô cảm thấy vai mình bị người ta nắm lấy.
Bịt mắt của cô đã được vén lên, Cố Tây Trầm nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu: “Vãn Vãn, sao vậy? Em gặp ác mộng à?”
Khuôn mặt phóng đại của Cố Tây Trầm xuất hiện trước mắt cô. Lâm Vãn sợ đến mức đấm vào mặt Cố Tây Trầm một cái.
“Anh, anh tránh xa tôi ra.”
Lâm Vãn vội vàng tự ôm lấy mình.
“Nhưng vừa nãy em nằm mơ đâu có thế này đâu. Lúc em mơ, em vẫn luôn dúi vào ngực anh mà!”
Cố Tây Trầm cong cong môi.
Nghe những lời của Cố Tây Trầm, Lâm Vãn ngay lập tức nhớ lại cảnh tượng cô chủ động quyến rũ Cố Tây Trầm trong giấc mơ.
“Ai dúi vào ngực anh chứ. Cố Tây Trầm, anh đừng có mà bôi nhọ tôi!”
“Anh không bôi nhọ em mà, em tự xem đi.”
Cố Tây Trầm ăn một đấm của Lâm Vãn, lúc này rất vô tội mà xoa hốc mắt.
Lâm Vãn cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy chính mình đang lộn xộn, cả người ngả về phía Cố Tây Trầm.
Nếu không có dây an toàn, chắc bây giờ cô đang ngồi trong ngực của người ta luôn rồi.
“Vãn Vãn, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của em kia. Chẳng lẽ em mơ thấy cảnh hot với anh à?”
“Chó Cố kia, anh nói linh tinh gì đó! Tôi đang nóng! Ai bảo anh dí sát vào người tôi như vậy chứ!”
Lâm Vãn nói một cách chột dạ. Cô không chỉ mơ thấy cảnh hot với Cố Tây Trầm, mà trong cảnh đó, cô còn chủ động nữa kìa!
Cô chủ động quyến rũ Cố Tây Trầm, còn cố tình gọi tên của người khác để kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh.
Lúc này, máy bay sắp hạ cánh. Lâm Vãn vội chuyển chủ đề: “Cố Tây Trầm, tốt nhất là anh nên nghiêm túc đi. Nếu không thì tôi không hứa sẽ không đánh anh trước camera đâu.”
“Vãn Vãn, thật ra anh thấy quỳ sầu riêng hoặc quỳ bàn phím tốt hơn đó. Nếu em đánh anh thì tay em sẽ bị đau á.”
Cố Tây Trầm nhìn mu bàn tay đỏ lên của Lâm Vãn, không khỏi đau lòng.
“Ừm, anh nói cũng đúng.”
Lâm Vãn gật đầu, rồi lại lắc đầu thật mạnh: “Cố Tây Trầm, anh nói linh tinh gì đó. Tôi không có khuynh hướng bạo lực nhé.”
“Ồ.”
Cố Tây Trầm xoa đôi mắt bị đấm sưng lên, yên lặng.
Sau khi xuống máy bay, Cố Tây Trầm dẫn Lâm Vãn lên xe của ekip.
Lúc lên xe đã có máy quay và MC rồi.
“Vãn Vãn, bạn và ảnh đế Cố kết hôn đã 3 năm nhưng đây là lần đầu tiên tham gia gameshow. Tôi nghe nói hồi trước bạn phản đối việc lên hình cùng với anh ấy, sao bây giờ lại đồng ý tham gia chương trình này?”
MC cười hỏi.
“Hồi trước tôi và chó Cố, à quên. Tôi và Cố Tây Trầm đều rất bận nên không có thời gian tham gia.”
Lâm Vãn nhẩm thầm lời thoại người đại diện của Cố Tây Trầm chuẩn bị cho cô. Bảo cô tuyệt đối không thể nói nhầm trong chương trình, nếu không sẽ có một lũ anti đến chửi cô.