Sau khi bốc thăm, nhóm lão sư liền bắt đầu chọn người.
Bùi Lạc vẫn luôn uể oải ỉu xìu, cả người nháy mắt liền héo xuống.
Đầu tiên, là do sự tình vừa rồi hắn bị Kiều Dã hung hăng vả mặt, đến giờ vẫn chưa hoàn hồn.
Hai là năm người hắn muốn lại bị ba người cố vấn đầu tiên chia rẽ, đã không còn tâm trí để lựa chọn nữa.
Nhưng ai biết rằng vòng tuyển chọn thứ hai sẽ diễn ra theo chiều hướng xấu hơn.
Đường Đường bởi vì nguyên tổ thực tập sinh của nàng vòng thứ nhất đều chọn nàng, mà nàng không chọn lại nên cảm thấy có chút áy náy, khi lưu tuyển, trực tiếp đem thực tập sinh chọn trở về.
Hàn Triết cũng tương tự, từ bỏ một thực tập sinh nhân khí cao, chọn người mình vẫn luôn thích.
Vì thế, liền bị hoãn lại, Bùi Lạc phát hiện, hắn nơi này thế nhưng còn có thể nhận được hai người!
Thấy tình hình cũng không tệ như mình tưởng tượng, Bùi Lạc nháy mắt tinh thần cũng tỉnh táo.
Sau khi Hàn Triết chọn người, liền đến lượt Lâm Yên Nhiên chọn người.
Tổ của anh đã tuyển được chín người, chỉ cần tuyển thêm một người nữa liền tốt, bởi vậy so với lão sư tổ khác, anh dễ dàng hơn nhiều.
Trong số các thực tập sinh vừa vặn lưu tuyển, có một người anh cũng rất thích, cho nên cũng không do dự, trực tiếp chọn đối phương.
"Lý Viễn." tầm mắt Lâm Yên Nhiên nhìn đối phương, mỉm cười mời cậu ta, "Cậu có muốn tới tổ chúng tôi không?"
Trong số mười vị trí trước đây của Lâm Yên Nhiên, chín vị trí trong số đó đều được lựa chọn thông qua các cuộc bầu chọn lẫn nhau.
Mà lựa chọn thất bại duy nhất là Lý Viễn.
Lúc ấy anh lựa chọn đối phương, nhưng lựa chọn của đối phương là Bùi Lạc.
Vì thế bọn họ rất tiếc khi bỏ lỡ.
Hiện tại trong quá trình lưu tuyển, Lâm Yên Nhiên thấy cậu ta còn chưa bị chọn, liền kiên trì lựa chọn của mình.
"Tôi rất ấn tượng bởi phần rap của cậu trong lần công diễn đầu. Tổ chúng tôi hiện tại thiếu một rapper chủ lực, tôi cảm thấy cậu rất phù hợp."
Lý Viễn nghe Lâm Yên Nhiên nói sau thập phần kinh ngạc.
Kỳ thật ban đầu khi cậu ta lựa chọn cũng có do dự xem có muốn chọn Lâm Yên Nhiên không, nhưng nghĩ đến người chọn anh hẳn là sẽ tương đối nhiều, cho nên liền chọn Bùi Lạc để ở bên an toàn.
Nhưng ai có thể ngờ rằng một sai lầm như vậy lại khiến cậu ta bị lưu đày.Hiện tại phát hiện Lâm Yên Nhiên thế nhưng vẫn kiên trì chọn mình, cậu ta có vài phần cảm động vì kinh hỉ.
"Nói thật, em không nghĩ tới lão sư sẽ tiếp tục chọn em...... Cảm ơn anh đã tín nhiệm em."
Rõ ràng là cậu ta cũng rất nguyện ý đến tổ Lâm Yên Nhiên.
Nhưng vào lúc này, Bùi Lạc lại nghe thấy Tuyên Diệc Hàm ở phía sau nói với mình, "Thật đáng tiếc, lựa chọn đầu tiên của Lý Viễn là anh...... Nếu cậu ấy tới tổ chúng ta thì tốt rồi."
Nhân khí của Lý Viễn xếp hạng 13, thực lực rap mạnh như superman, cậu ta là người nhân khí cao nhất và thực lực tổng thể mạnh nhất trong số 23 thực tập sinh bị lưu tuyển trước đó.
Người như vậy, không thể nghi ngờ là người thích hợp nhất với tổ bọn họ.
Bùi Lạc nhìn Tuyên Diệc Hàm, nhìn trong mắt cậu ta đầy chờ mong, thấp giọng hỏi cậu ta, "Em thực sự muốn cậu ta tới tổ chúng ta sao?"
Tuyên Diệc Hàm đối hắn chớp chớp mắt, "Có thể chứ?"
Ma xui quỷ khiến, Bùi Lạc gật đầu như mất trí.
Vì thế, khi Lý Viễn chuẩn bị mở miệng nói nguyện ý gia nhập tổ Lâm Yên Nhiên, hắn trực tiếp nhảy ra.
"Lý Viễn."
Khi hắn mở miệng, tầm mắt mọi người đều tập trung vào mặt hắn.
【????? 】
【 Bùi Lạc đây là muốn làm gì???? 】
Ngay cả fan Bùi Lạc, luôn vô điều kiện bảo vệ thần tượng của mình, cũng cảm giác được một tia không thích hợp.
【 Đừng mà, ca ca, anh muốn làm gì???? 】
Chỉ thấy Bùi Lạc cầm micro đi thẳng đến trước mặt Lý Viễn.
"Vòng trước cậu đã chọn tôi, thực xin lỗi tôi không chọn cậu. Tuy rằng hối hận cũng là một loại mỹ cảm, nhưng tôi cảm thấy...... Tôi vẫn là muốn bù đắp một chút."
Nghe những lời này của Bùi Lạc, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều mộng bức.
【 Đm, hắn không phải là muốn cướp người đi! 】
[Không thể thua sao???? 】
【 Bùi Lạc, đầu óc anh có phải có bệnh hay không? 】
【 Mở mang tầm mắt! 】
"Lần công diễn đầu tôi không có cơ hội hợp tác với cậu, tôi không muốn lãng phí cơ hội này trong lần công diễn thứ hai."
Bùi Lạc xong lên cũng là vì nóng đầu, không thèm nghĩ lý do liền bắt đầu bịa chuyện.
Chờ hắn nói một nửa, ý thức được mình vừa mới làm gì, muốn quay lại rồi lại phát hiện đã không có biện pháp quay lại, nên chỉ có thể căng da đầu tiếp tục bịa ra lý do.
"Tôi cảm thấy chỉ cần cậu tới tổ chúng tôi, chúng ta sẽ có một sự hợp tác rất xuất sắc. Thật không dám giấu giếm, tôi hiện tại đã bắt đầu mong đợi và tưởng tượng điều đó. Tôi tin rằng chúng ta nhất định có thể tạo ra một sân khấu kinh điển làm toàn hội trường nổ tung. Hơn nữa tôi tin rằng...... Sự hợp tác của chúng ta, ừm...... Không chỉ dừng trên sân khấu công diễn thứ hai này, mà trong tương lai...... Chúng ta nhất định sẽ còn có nhiều sân khấu hơn nữa."
【 Con mẹ nó, ai tới dịch lời Bùi Lạc hộ tôi chút? 】
【 Gì một cái sân khấu càng nhiều sân khấu, anh ta rốt cuộc đang nói gì? 】
【 Anh ta là nói tiếng Trung sao? Như thế nào tôi nghe không hiểu? 】
【 Mau đừng làm mất mặt xấu hổ, nhanh lăn xuống đi thôi 】
【 Đoạt người tốt xấu gì cũng cần đưa ra lý do đi, xem cách nói của Yên Nhiên đơn giản nói trắng ra. Anh ta nói nhiều như vậy, tôi một câu cũng không hiểu 】
【 Lần đầu tiên phát hiện Bùi Lạc lại là bao cỏ như vậy, đọc thêm nhiều book đi, được không? 】
【 Ca, đừng nói nữa cầu xin anh đừng nói nữa, nhanh xuống đi 】
【 Xấu hổ 】
Bùi Lạc một phen nói cho hết lời, toàn trường đều im lặng.
Lâm Yên Nhiên bị đoạt người, cũng sững người một lát.
Tổ tiết mục tựa hồ cũng không có quy định thi đấu này?
Kia Bùi Lạc đột nhiên đi lên là chuyện như thế nào?
Lâm Yên Nhiên khó hiểu nhìn đạo diễn, lại phát hiện mắt Tống Anh Minh giờ phút này rất sáng, có vẻ thập phần vừa lòng với cốt truyện trảo mã đột nhiên phát sinh này.
Nếu không muốn ra mặt ngăn lại, bọn họ chính là rất chờ mong anh có thể cùng Bùi Lạc vì đoạt người mà đánh lên.
Sau khi hiểu được suy nghĩ của tổ tiết mục, Lâm Yên Nhiên suy nghĩ một chút, liền hơi nghiêng đầu, nhìn Bùi Lạc bên cạnh.
Bất quá ngoài dự kiến của anh, Bùi Lạc nguyên bản hùng hổ đi lên đoạt người, lúc này biểu tình lại mất tự nhiên.
Thoạt nhìn, sắc mặt của hắn không có gì là bất thường, nhưng sự hối hận hiện lên trong mắt cùng với ngón tay nhéo micro hơi trắng bệch, lại bán đứng hắn.
Lâm Yên Nhiên không có vạch trần Bùi Lạc đang khẩn trương, bất động thanh sắc thu hồi tầm mắt, một lần nữa nhìn Lý Viễn.
"Bùi Lạc lão sư cũng rất thưởng thức cậu."
Ngay sau đó anh hơi mỉm cười: "Đây là sân khấu của chính cậu, quyền lựa chọn là ở cậu, chỉ cần tôn trọng suy nghĩ của cậu là được."
Không cùng Bùi Lạc xé, cũng không nói nhiều lời vô nghĩa để thu phục những thực tập sinh như Bùi Lạc.
Nhưng Lâm Yên Nhiên đơn giản hai câu nói, lại dễ dàng hóa giải bầu không khí xấu hổ tại hiện trường.
Anh hiểu rằng trong trường hợp này, nói nhiều hơn sẽ là sai.
Đương nhiên sẽ không bị tổ tiết mục lừa!
Sau khi Lâm Yên Nhiên nói xong, tay cầm micro của Bùi Lạc khựng lại, kinh ngạc nhìn anh.
Đột nhiên anh...
Rõ ràng là hắn không tuân thủ quy tắc tới đoạt người, nhưng anh lại không cùng hắn tranh chấp, thậm chí còn chu đáo giúp hắn tìm bậc thang đi xuống......
Bùi Lạc cảm thấy hơi khó tin.
Loại người tâm tư ác độc lại vô cùng khắc nghiệt như Yên Nhiên..... Chẳng lẽ không phải nên nhân cơ hội này để đem hắn hung hăng trào phúng một phen, để hắn không xuống đài được sao?
Thế nhưng còn bào chữa cho mình?
Ngay khi Bùi Lạc hoàn toàn khϊếp sợ với cách làm của Lâm Yên Nhiên, làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp đã một mảnh những lời mắng mỏ.
【 Tổ tiết mục đây là ngầm đồng ý có thể đoạt người? Quy tắc phía trước đâu? Rút thăm ban đầu là để trang trí? 】
【 Tm*, trảo mã thế này thật sự không phải kịch bản? 】
(*) Viết tắt của cụm từ 他妈 (tā mā). Nghĩa gốc là mẹ anh ấy. Nghĩa chuyển là câu chửi mẹ nó.
【 Sao có thể có kịch bản, không thấy biểu tình hiện tại của những người đó sao, nếu có kịch bản, bọn họ mỗi người đều có thể lấy giải Oscar 】
【 Thoát fan, Bùi Lạc, anh thật sự làm mất mặt ghê.】
【 Phát sóng trực tiếp quả nhiên có thể thấy rõ bản chất thật của nhiều người, Bùi Lạc hôm nay hung hăng làm mọi người khó ngã rồi 】
【 Thật là thua không nổi 】