Nói xong tiểu Béo không suy nghĩ liền nói với Lâm Yên Nhiên, "Nghiệp ca săn sóc anh chu đáo như vậy, tự mình làm đồ ăn cho anh. Đổi lại, hôn anh ấy một cái cũng không quá đáng đi?"
Chung quanh vài người cùng nhau đánh bài lập tức ồn ào theo.
Lâm Yên Nhiên bị yêu cầu này của tiểu Béo làm cho có chút thẹn thùng.
Dù hai người có quan hệ tốt, nhưng hôn... Cảm giác hơi khó xử.
Lâm Yên Nhiên đứng tại chỗ không nhúc nhích, trực tiếp mắt hình viên đạn quét về phía tiểu Béo, "Mày có phải muốn chết không."
Tiểu Béo chỉ là đùa một chút, cũng không thật sư muốn thấy loại hình ảnh này, liền xua tay, "Quên đi quên đi, đổi thành nói thật đi."
"Kể một lần anh khóc khắc cốt ghi tâm là vì cái gì đi."
"Tại sao trong đầu mày đều là những chuyện kỳ quái thế, sao không hỏi có chút hàm dưỡng?"
Lâm Yên Nhiên rất không nói nên lời, muốn cạy cái đều tiểu Béo ra xem bên trong là phế liệu gì.
Nhưng mà Lâm Yên Nhiên càng chối từ, tiểu Béo càng cho rằng anh có bí mật mờ ám nào đó không chịu nói ra.
"Không được, đây là nói thật, anh phải thành thật trả lời, nếu không anh lại c.ởi quần áo?"
"Lăn."
Lâm Yên Nhiên không muốn nói dối, nhưng nếu thật sự nói thực ra lại cảm thấy rất ngượng.
Liền khi anh do dự, tiểu Béo đã mở lời.
"Má, Nhiên Nhiên không phải là anh yêu thầm ai không thành công, vì cô gái nào đó mà khóc đi."
Những người bên cạnh cũng bắt đầu ồn ào.
"Không thể nào, ban thảo còn có người không theo đuổi được?"
Lâm Yên Nhiên vừa mới chuẩn bị dùng ánh mắt gϊếŧ bằng được từng người, liền nghe được bét phờ ren của anh bên cạnh cười nói bên tai anh, "Cũng có thể là vậy."
Lâm Yên Nhiên tò mò nhìn đối phương, phát hiện cặp mắt đào hoa xinh đẹp của đối phương cũng đang nhìn mình.
Tiểu Béo đối diện nghe được như lọt vào sương mù, liền hỏi đối phương, "Nghiệp ca, anh nói vậy là có ý gì? Cái gì mà có thể? Nói rõ ràng đi, anh cũng có người theo đuổi không được? Ai a ai?"
Mắt thấy đề tài càng ngày càng xa, Lâm Yên Nhiên vốn muốn đi vệ sinh để tránh vấn đề này.
Kết quả bạn anh lại bắt lấy anh ném chủ đề này lên người anh.
"Hỏi mau tại sao anh ấy khóc."
Lâm Yên Nhiên chạy không thoát, nên chỉ có thể căng da đầu kể cho mọi người nghe chuyện lạc mất chó con Ultraman của mình.
"Không thể nào, ha ha ha ha, Yên Nhiên, anh lại khóc tê tâm liệt phế vì một con chó."
"Tao là thật sự tưởng tượng không ra hình ảnh này... Lại rất... Ngây thơ?"
"Ha ha ha, tên chó nhà anh thật buồn cười, kêu Ultraman."
Trong tiếng cười của các bạn học, Lâm Yên Nhiên tỉnh lại.
Cảnh tượng cuối cùng dừng trong mơ của anh là người bạn tốt sau khi nghe xong chuyện không tìm thấy Ultraman, không cùng những người khác chê cười anh mà duỗi tay vỗ vai anh, không tiếng động an ủi anh.
Lâm Yên Nhiên duỗi tay che bên vai phải, như thể vẫn có thể cảm nhận được độ ấm từ bàn tay đối phương truyền đến.
Đây không phải mơ, đây là những chuyện mà anh thực sự đã trải qua rồi lại quên đi.
Nhưng lần này anh thực may mắn, người kia bị anh quên mất, từ trong miệng bạn học trong mơ biết tên đối phương.
Tiểu Béo kêu cậu ấy, ye ca.
Đêm ca, Diệp ca hay Nghiệp ca?
Khi Lâm Yên Nhiên nghĩ đến chữ cuối cùng, trong đầu đột nhiên hiện lên mặt của Cố Tư Nghiệp.
Anh giống như nghe được nhân viên công tác, cũng có người kêu hắn như vậy.
Khi Lâm Yên Nhiên tỉnh lại, vừa vặn 7 giờ.
Sau buổi sáng chạy bộ ở công viên gần đó, anh đến siêu thị mua cho Ultraman một ngôi nhà, nệm, thức ăn và nước ấm.
Dù không thể đưa nó về nhà nhưng trong những ngày lạnh giá như hiện nay, thấy nó nho nhỏ mà nằm ngủ phía dưới điều hòa cơ, lo lắng nó sẽ bị đông cứng.
Sau khi mua xong, anh lại đem theo thức ăn cho chó và một ít đồ ăn vặt đi đại xưởng siêu ngẫu nhiên trước.
Kết quả phát hiện nơi hôm qua Ultraman xuất hiện được cho rất nhiều đồ ăn vặt.
Thời điểm Lâm Yên Nhiên tới, Hạ Tinh Tinh đang nghĩ cách dụ Ultraman.
"Cún con, mày ra đi, tao sẽ không thương tổn mày đâu."
Ultraman căn bản không để ý Hạ Tinh Tinh, ngược lại sợ tới mức run bần bật, trốn vào sâu bên trong.
Hạ Tinh Tinh nhìn đến cún con ủy khuất chớp chớp mắt, "Tao có đáng sợ như vậy sao?"
Cậu vừa nói xong thì đã thấy chú cún lao ra.
Phe phẩy cái đuôi ô ô ô lao về một hướng.
Hạ Tinh xoay người thấy, phát hiện chú cún thế nhưng vây quanh chân Lâm Yên Nhiên xoay hai vòng.
Nó vốn cao ngạo không thôi với mình, lúc này lại ngẩng đầu cao cao lên, vẻ mặt nịnh nọt lấy lòng Lâm Yên Nhiên.
"Hả? Yên Nhiên lão sư... Chú chó này không sợ anh sao?"
Từ hôm qua từ khi phát hiện chó đi lạc, toàn bộ người tại siêu ngẫu nhiên cơ hồ đều "ghé thăm" vị khách thần bí này.
Nhưng mà, cún con cao lãnh lại nhát gan, nhìn thấy mọi người liền đều trốn đi thu mình lại thành quả bóng nhỏ, thậm chí không chịu ra ăn thức ăn mà bọn họ cho.
Ban đầu cậu cho rằng cún con là quá nhát gan sợ mọi người.
Kết quả không ngờ, thế nhưng đối Yên Nhiên lão sư nhiệt tình như vậy!
Lâm Yên Nhiên thấy Ultraman vui vẻ như vậy, liền ngồi xổm xuống thử sờ sờ đầu nó.
Sau khi đưa nó tới bên cạnh máy điều hòa, lấy hộp thức ăn ra, cho ít thức ăn và nước cho chó vào.
"Tối qua ngủ ngon không, Ultraman."
Ultraman ngậm thức ăn trong miệng, nghe Lâm Yên Nhiên nói liền ngẩng đầu nhìn anh, ngao ô kêu vài tiếng.
Lâm Yên Nhiên cảm thấy nó như đang oán giận với mình, vì thế liền an ủi nó, "Là quá lạnh sao? Kia cơm nước xong thử cái phòng nhỏ này xem thế nào?"
Cún con gật gật đầu, như thể nó thật sự nghe hiểu những gì Lâm Yên Nhiên đang nói.
Ăn xong còn chạy vào chuồng chó đi một vòng, lúc này mới trở về tiếp tục vùi đầu ăn.
Hạ Tinh Tinh nhìn chú chó đột nhiên trở nên rất ngoan ngoãn trước mặt Lâm Yên Nhiên, kinh ngạc đến ngây người tại chỗ.
"Lão sư, anh là chuyên gia huấn luyện chó sao? Sao nó lại nghe lời anh thế!"
Chẳng lẽ chó ăn cũng xem giá trị nhan sắc sao??
Thấy Yên Nhiên lão sư đẹp nhất, liền lập tức hóa thân thành một quả Nhan Cẩu chân thật???
Với sự trợ giúp của Hạ Tinh Tinh, Lâm Yên Nhiên đã dựng lên phòng nhỏ và các linh kiện khác cho chú chó, sau đó đến chào hỏi nhân viên công tác của tổ tiết, cùng bọn họ nói chuyện của cún con.
So Lâm Yên Nhiên, nhân viên công tác phát hiện chú chó trước kỳ thật cũng rất lo lắng về tình huống của chú chó giống anh.
Họ thấy chú chó nhỏ như vậy bộ dáng người cũng không dám tới gần, cảm thấy nó thật sự quá đáng thương không đành lòng đuổi nó đi, sau khi thương lượng một phen, liền áp dụng thái độ mắt nhắm mắt mở đối với sự tồn tại của nó.
Sau khi nhân viên công tác cùng Lâm Yên Nhiên hứa sẽ không chủ động xua đuổi chú chó, còn nói cho anh họ đã liên hệ với bác sĩ thú y, buổi chiều sẽ gọi đối phương tới để xem cơ thể của chú chó, thuận tiện tẩy giun và tiêm vắc-xin phòng bệnh dại.
Biết được cún con có thể tạm thời sống ổn định, Lâm Yên Nhiên lúc này mới yên lòng hơn chút.
Tiếp theo, anh đi đến tổ trang điểm của tổ tiết mục, muốn thương lượng với họ về tạo hình ngày mai.
Về trang phục, anh giao lưu với nhân viên công tác khi đi ghi hình 《 Du lịch bất hảo 》, phần này tổ tiết mục vẫn luôn làm rất tốt, hơn nữa đã sớm an bài thỏa đáng.
Nhưng ở phương diện tạo hình của chuyên viên trang điểm, Lâm Yên Nhiên ở lần công diễn đầu liền cảm thấy vẫn còn khoảng cách giữa những gì mình tưởng tượng có chút chênh lệch, thậm chí trang điểm còn làm giảm nhan sắc của các thực tập sinh.
Cho nên lần này anh đã rút ra bài học cho mình, chuẩn bị trước muốn cùng chuyên viên trang điểm thương lượng tốt.
Hôm qua anh đã làm thành hiệu quả mà mình muốn dưới hình thước đồ thêm văn tự, dự định hôm nay sẽ đưa cho chuyên viên trang điểm tổ bọn họ.
Lúc này đội trang điểm đang bận việc khác, nên Lâm Yên Nhiên đã ngồi trong phòng thay đồ đợi bọn họ.
Anh lấy điện thoại ra vốn định xem thời gian, lại phát có hai người đã theo WeChat của mình.
Một người là lão tổng trang phục Thụy Vũ, một người là người phụ trách trang phục Tư Thơ.
Lâm Yên Nhiên ấn đồng ý từng người
Từ khi anh bắt đầu nổi tiếng, không chỉ có nhiều người tìm Oánh Oánh, mà mấy ngày nay còn có rất nhiều người phụ trách của các công ty và tổ tiết mục tới thêm WeChat anh cũng đặc biệt nhiều.
Cho nên anh đã sớm quen.
Lâm Yên Nhiên bên này mới vừa accep friend, lão tổng trang phục Thụy Vũ đối diện liền chuyển cho anh một hồng bao lớn.
Sau đó đối phương đã gửi một tin nhắn để tỏ lòng biết ơn chân thành đến Lâm Yên Nhiên.
Trang phục Thụy Vũ là thương hiệu trong nước của chiếc áo khoác dài giữ ấm mà Lâm Yên Nhiên đã mặc trong《 Du lịch bất hảo 》.