Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng

Chương 84

Mấy người trẻ tuổi nhanh chạy ra ngoài, nhưng sau khi nhìn thấy trang phục của người tới, có chút há hốc mồm.

Không nói đến nhân viên, ngay cả nhóm ngôi sao của họ cũng đã lâu rồi không thấy được minh tinh nào đứng trước ống kính còn đem chính mình bọc đến kín mít như vậy.

【 Hahaha ai mà mặc nhiều như vậy 】

【 Bên kia lạnh như vậy sao? Có chút khoa trương đi 】

[So với anh ta, quần áo của con trai tôi rất ngầu]

【 Các người như thế nào đều chú ý mặc nhiều ít, mấu chốt người này là ai a? 】

【@ các fandom mau ra đây nhận người 】

Phó An Kỳ tính cách rộng rãi, thoáng chút ngạc nhiên liền lập tức giơ tay ngọt ngào chào đối phương.

"Chào." Ánh mắt linh động của cô ấy đầy mong đợi, "Anh là khách mới à?"

Lâm Yên Nhiên dừng bước chân, bỏ khẩu trang trên mặt xuống, sau đó cũng mỉm cười đáp lại đối phương, "Đúng vậy."

Nói xong, anh khẽ gật đầu với Phó An Kỳ, "Xin chào, An Kỳ, tôi là Yên Nhiên."

Vào thời điểm thân phận của Lâm Yên Nhiên được tiết lộ, vài phần thất vọng lóe lên trong mắt vài người ra nghênh đón anh.

Đặc biệt là ngôi sao thế hệ thứ hai Cao Tử Tài, càng hận không thể lập tức quay lại không ra nghênh đón.

Đương nhiên, những khách mời khác đối với Lâm Yên Nhiên thất vọng, là cảm thấy nhân khí và địa vị của anh đều không đáp ứng được kỳ vọng của họ.

Nhưng cảm tình cậu ta đối với Lâm Yên Nhiên, lại phức tạp hơn những người khác nhiều.

Mọi người đều biết Hạ Tinh Tinh thích Lâm Yên Nhiên 6 năm, từ khi đối phương tham gia 《 Giọng nam tốt nhất 》 liền bắt đầu thích.

Cao Tử Tài kỳ thật cũng giống Hạ Tinh Tinh, kể từ sau 《 Giọng nam tốt nhất 》 bắt đầu, liền thích Bạch Thiên Vũ.

Hạ Tinh Tinh bình chọn cho thần tượng Lâm Yên Nhiên của mình, cậu ta năm đó bình chọn cũng không ít phiếu.

Hạ Tinh Tinh theo đuổi ước mơ 《 Siêu cấp thần tượng 》vì thần tượng, cậu ta cũng vậy vì thần tượng Bạch Thiên Vũ theo đuổi ước mơ mà vào giới nghệ sĩ!

Cho đến nay, cậu ta không bỏ lỡ bất kỳ album hay concert nào của Bạch Thiên Vũ, thậm chí người thổi kèn cũng là người đứng đầu trong vòng fan.

Bởi vậy, với tư cách là một fan cứng của Bạch Thiên Vũ, tất nhiên cậu ta ghét thấu xương Lâm Yên Nhiên, kẻ đã từng mắng thần tượng mình là rác rưởi!

Nhưng ai có thể ngờ rằng chính mình chỉ tùy tiện đến tham gia một chương trình tạp kỹ, trước khi đồng ý tham gia, cũng đã đọc danh sách khách mời rõ ràng, nhưng tổ chương trình lại mời kẻ thù của mình ngay từ tập đầu tiên!

Cao Tử Tài ngay lập tức rút cánh tay phải đang định bắt tay với Lâm Yên Nhiên ở giữa không trung, quay người và đi về phía biệt thự mà không quay đầu lại.

Mà lúc này, làn đạn cũng nổ tung.

【 Đạo diễn, đương hồng trong mắt ngài cùng đương hồng trong mắt mọi người hình như rất không giống nhau á 】

【 Fans Weibo Yên Nhiên còn không đến năm triệu, cái này kêu phiên hồng, không gọi đương hồng 】

【 Đạo diễn, Yên Nhiên này flop muốn chết hồng ở đâu? Mới ở đâu ra vậy? Ông dà này, lừa đảo sao 】

【 Tâm trạng hiện tại của tui là hoàn lại tiền! 】

【??? Các người làm gì tức giận như vậy? Người này ai? Tôi thế nào không biết 】

Mặc dù Lâm Yên Nhiên gần đây có một số vụ lùm xùm, nhưng vẫn kém xa nhưng minh tinh thường xuyên xuất hiện trước công chúng, hơn nữa còn có quốc dân độ khủng.

Không chỉ có làn đạn có người xem nói không biết anh, ngay cả khách mời cũng có người không nhận ra.

Đặc biệt là nữ thần quốc dân Tôn Nguyệt Đồng và nghệ thuật gia Tào Chính Bằng người đã lui về sau nhiều năm, hai người trên cơ bản đều không chú ý nhiều đến giới giải trí, nên đến khi Lâm Yên Nhiên đứng trước mặt bọn họ, hai người họ chỉ có thể mỉm cười.

Làn đạn lập tức lí giải biểu tình thật của họ.

【 Nữ thần là không biết Yên Nhiên đi 】

【 Tào lão sư cũng muốn nói lại thôi 】

【 Làm sao bây giờ, thấy bọn họ đều không biết Yên Nhiên, tôi thay người này xấu hổ trước 】

Lâm Yên Nhiên đối với nhân khí và mức độ nổi tiếng của mình rất tự hiểu, tự nhiên cũng biết hai vị lão nghệ sĩ không biết mình, nên liền chủ động theo chân bọn họ tự giới thiệu bản thân.

Đầu tiên anh lễ phép cúi đầu, chủ động duỗi tay bắt tay Tôn Nguyệt Đồng, "Xin chào ngài, nữ thần tôi là Yên Nhiên."

Nói xong lại cùng Tào Chính Bằng bắt tay nói, "Chào ngài Tào lão sư, trước kia may mắn nghe qua buổi biểu diễn của ngài, 《 Gió lửa 》 thật sự quá làm người chấn động."

《 Gió lửa 》 là một bản nhạc do Tào Chính Bằng biểu diễn dưới hình thức hợp tác xuyên biên giới giữa piano và đàn tranh trong một buổi hòa nhạc nào đó ở nước ngoài trước khi ông trở nên nổi tiếng.

Vào thời điểm đó, rất ít người biết đến buổi hòa nhạc và không có thông báo liên quan nào trên Internet đề cập đến nó.

Vì vậy, nếu không phải là fan cứng của ông, hoặc là người rất quan tâm đến piano và nhạc cổ điển, họ sẽ không biết nội dung cụ thể của buổi hòa nhạc này.

Bây giờ Tào Chính Bằng nghe rằng Lâm Yên Nhiên thực sự đã nói về màn trình diễn mà ông nghĩ rằng mình hài lòng nhất vào thời điểm đó, trong lòng không khỏi đối với anh có thêm vài phần hảo cảm.

Tiểu tử này khác với những thanh niên khác nói là fans của ông, nhưng chỉ biết ông là người chơi piano.

Là thật sự nghe qua tác phẩm của ông.

Vì thế, Tào Chính Bằng trên mặt vẫn luôn không có biểu tình gì, cũng không khỏi lộ ra nụ cười hiền lành với, "Cậu cư nhiên nghe qua? Thật là hiếm, đã gần bảy tám năm rồi, lúc ấy cậu cũng chỉ mới mười mấy tuổi đi."

Nói rồi Tào Chính Bằng còn duỗi tay so cái thân cao chỉ tới tai mình.

Làn đạn trong phòng phát sóng vốn đang trào phúng Lâm Yên Nhiên quá rác rưởi, khi giới thiệu chỉ có thể nói tên của mình, thậm chí không có tác phẩm tiêu biểu.

Kết quả đột nhiên nhìn thấy Tào Chính Bằng trên mặt mang theo nụ cười vô cùng từ ái, cùng Lâm Yên Nhiên nói chuyện rất hợp...

【 Ngọa tào, Tào lão sư lại nói về chuyện âm nhạc với Yên Nhiên...... Lần đầu tiên thấy ông ấy hòa ái với hậu bối như vậy 】

【 Yên Nhiên này khẳng định là cố ý chuẩn bị trước đi, để lấy lòng tiền bối, thật đúng là đủ tâm cơ 】

【 Tuy rằng...... Trên mạng không có đưa tin về bài 《 Gió lửa 》 của Tào lão sư... Tôi là fan ông ấy, tôi cũng chưa nghe qua, hắn đi chuẩn bị trước ở đâu? 】

【 Đó là Yên Nhiên bịa đặt? 】

【 Mù à? Tào lão sư đã cùng hắn nói chuyện, khẳng định là thật sự 】

【???? Cho nên, làn sóng này không phải giả mù sa mưa thương nghiệp thổi lẫn nhau, thật đúng là nghe qua???? 】

【 Yên Nhiên có gì đó, thế nhưng là một fan lớn của Tào lão sư! 】

【 Fan Tào lão sư mừng rỡ như điên!!! Chúc mừng Yên Nhiên truy tinh thành công! 】

Làn đạn là nghĩ như vậy, Tào Chính Bằng trong lòng cũng nghĩ như vậy.

Sau khi hàn huyên với Lâm Yên Nhiên trong chốc lát, ông phát hiện đối phương không phải chỉ ngẫu nhiên nghe xong một bài hát như vậy, đối với những gì ông từng trải qua và âm nhạc của ông đều phi thường hiểu biết, mở miệng ngậm miệng đều có thể nói rất chuyên nghiệp.

Giờ thì ông xác định, Yên Nhiên chính là fan của ông!

Mặc dù là người của công chúng, nhưng nghề nghiệp của ông khác với năm vị khách mời còn lại, bởi vậy ông luôn cảm thấy có khoảng cách thế hệ giữa nghề nghiệp và tuổi tác khi ông ở chung với những người không quen thuộc.

Kết quả hiện tại đột nhiên có một người là fan của mình, ông có chút ngại giao tiếp, đột nhiên ông tìm thấy một người có thể nói chuyện cùng mình.

Bởi vậy, ông luôn thể hiện sự cao lãnh của một nghệ sĩ trước tất cả khách mời, lần đầu tiên chủ động kéo một hậu bối đến bên người, đưa nước cho anh một cách dễ dàng, hỏi có uống không.

Lâm Yên Nhiên nhận lấy chai nước khoáng, không từ chối, lễ phép uống một ngụm.

Kỳ thật anh cũng không cố tình chuẩn bị mà thổi Tào Chính Bằng.

Anh đã nghe qua 《 Gió lửa 》, anh thật sự đã ở trong buổi hòa nhạc đó.

Đó là khi anh không đi học, lúc trước chỉ cần khi nào rảnh, bà ngoại sẽ mang theo anh cùng đi nước ngoài nghe các buổi hòa nhạc khác nhau.

Năm đó, Tào Chính Bằng chưa nổi tiếng trong giới, nhưng danh tiếng của ông trong giới âm nhạc cổ điển lại rất tốt, vì thế anh đã cùng bà ngoại đi nghe buổi hòa nhạc của ông rất nhiều lần.

Bởi vì chính anh cũng có thể chơi đàn tranh, nên ấn tượng mới cực kỳ sâu với《 Gió lửa 》.

Nhìn Tào Chính Bằng trước mặt, Lâm Yên Nhiên không khỏi lại nghĩ tới thế giới hiện thực.

Anh đã nhiều lần phát hiện, thế giới giả thiết của cuốn tiểu thuyết này giống với hầu hết những thứ trong thế giới hiện thực mà anh từng sống.