Cố Tư Nghiệp: Vừa rồi tôi đang bận
Cố Tư Nghiệp: Sẽ đi
Vừa rồi đang bận.
Tầm mắt Lâm Yên Nhiên dừng trên hai câu này.
Cố Tư Nghiệp là giải thích tại sao trả lời muộn sao?
Hơn nữa anh nhớ rõ, làm siêu cấp lão sư, Cố Tư Nghiệp trong khoảng thời gian này không có công việc ghi hình......
Chẳng lẽ tổ tiết mục hiện tại không làm người nữa, thậm chí Cố Tư Nghiệp cũng bị bắt phải tăng ca?
Khi Lâm Yên Nhiên cảm thấy có điểm không thích hợp, Oánh Oánh lại đánh gãy "Ca,mấy cái tống nghệ này anh đều đi sao?"
Oánh Oánh nói chính là mấy cái tống nghệ hôm nay vừa liên hệ.
Lâm Yên Nhiên lắc đầu, "Đi 《 Đoán xem tôi là ai 》, từ chối mấy cái khác."
Sau khi làn sóng lịch sử đen này thoát khỏi vòng, mặc dù có rất nhiều chương trình tạp kỹ tìm anh, nhưng hầu hết trong số đó không có cái anh thích, và chúng không phù hợp với anh.
Mặc dù nếu anh trả lời tất cả chúng, anh có thể nhận được rất nhiều tiền lương, nhưng kiểu này thiệt hại danh tiếng và tiêu hao hảo cảm chẳng khác nào tự sát nếu tầm nhìn của anh quá thiển cận.
Bên này anh mới vừa có chút khởi sắc, hết thảy đều phải đến từ từ.
Oánh Oánh rất tin tưởng ánh mắt Lâm Yên Nhiên, sau khi nghe xong liền liên hệ với ê-kíp chương trình 《 Đoán xem tôi là ai 》.
Thời gian nhanh chóng được lập để thuận tiện cho hai bên.
Chẳng mấy chốc, hai bên đã dàn xếp ổn thỏa.
Anh đến kỳ phát sóng trực tiếp mới nhất, được lên lịch vào tối thứ Bảy tuần sau.
Xử lý xong những việc này, sau khi ăn cơm trưa, Lâm Yên Nhiên thay áo khoác, lúc sau cũng không trang điểm, ôm cái bình giữ ấm, trực tiếp cùng Oánh Oánh đến xưởng siêu cấp để xem tiến độ luyện tập của nhóm thực tập sinh.
Sau khi đến hiện trường, Lâm Yên Nhiên vừa mới từ xe bước xuống, chưa kịp chào hỏi nhóm trạm tỷ đang đứng chờ bên ngoài như thường lệ, thì đã thấy đằng xa xa là mấy cô gái mang theo mấy cái máy ảnh ngắn dài có đủ, vui vẻ hướng anh phất tay.
"Nhiên Nhiên!!"
Những cô gái này thường xuyên ở đây, anh mỗi khi đi làm về đều có thể nhìn thấy họ, hơn nữa anh đã quen thuộc với họ rồi.
Anh thậm chí còn biết người nào là fan của ai và người nào chỉ là đơn thuần chụp ảnh anh đều tương đối rõ ràng.
Mà lúc này anh lại phát hiện, trong số những người hướng anh chào hỏi.
Có hai gương mặt mới, mà đứng ở ngoài rìa kia là một photographer chuyên nghiệp.
Cô gái này ngày thường cũng không nói nhiều, chỉ yên lặng chụp ảnh xong rồi kết thúc công việc, rất ít giao lưu với những người khác.
Nhưng giờ phút này, trong mắt nàng đựng đầy ý cười, hướng chính mình nhẹ nhàng chỉ chỉ huân chương trên vai.
Trên huân chương là ảnh chụp của anh.
Theo sau đối phương liền giơ lên máy ảnh DSLR trên tay, chụp vài bức ảnh Lâm Yên Nhiên.
Nhìn thấy đối phương chụp ảnh mình, Lâm Yên Nhiên mới đột nhiên phản ứng lại, nguyên lai nàng cùng hai tiểu cô nương khác, đều tới để chụp mình.
Nói cách khác, bọn họ đều là fans của chính mình!
Lâm Yên Nhiên tới đại xưởng siêu cấp ít nhất cũng 20 lần, trước nay đều là xem trạm tỷ này chụp ảnh các thực tập sinh và lão sư khác.
Đây là lần đầu tiên, anh nhìn thấy có fans của chính mình ở chỗ này đợi.
Loại cảm giác này là phi thường kỳ diệu.
"Nhiên Nhiên đi làm vất vả!"
"Em cho rằng hôm nay anh không tới, không nghĩ tới anh lại ở đây!"
Hai fans mới đặc biệt hưng phấn khi nói chuyện với anh.
Lâm Yên Nhiên nghĩ đến cảnh những fan mà anh đã nhìn thấy ở lại đây gần một ngày, cuối cùng chỉ để gặp các thực tập sinh, vì vậy anh đã thuyết phục họ, "Ở đây khá lạnh, các bạn không cần phải đợi."
Fans lại lắc đầu, "Không được không được, anh thật sự là quá ít hình ảnh. Chúng em muốn chụp nhiều ảnh hơn để tạo phúc lợi cho iran* a."
(*) fan của lyn gọi là iran ; Lin Yanran/Lâm Yên Nhiên
Là vậy sao?
Sau khi hiểu những gì fans nói, Lâm Yên Nhiên nhớ đến lời nhắc nhở của Oánh Oánh với anh trước đó.
"Để anh đăng thêm ảnh chụp?"
Nghe thấy thần tượng ân cần như vậy, fan lại càng vui hơn.
"Được, được, bảo bối, anh nhớ up nhiều một chút!"
Lâm Yên Nhiên đã sắp đi đến cửa đại xưởng, đột nhiên nghe thấy tiếng bảo bối, tim thùng thùng nhảy một chút, biểu tình cũng có vài phần mất tự nhiên.
Anh đã lớn như vậy còn không có vài người dám đảm đương kêu anh như vậy......
Duy nhất một lần, cũng là thời điểm anh em tốt kia của anh nói giỡn gọi một lần như vậy.
Anh nhớ rất rõ, lúc ấy sau khi đối phương gọi bảo bối, còn trực tiếp bị anh dùng vũ lực áp chế.
Anh đem đối phương áp xuống mặt cỏ, nhưng lại vô tình giẫm phải không khí lăn xuống sườn núi, hai người ôm nhau lăn vài vòng, suýt trầy xước mặt.
Mặc dù trên mạnh đã thấy có người đối với anh nói ma ma yêu con, nhưng chính tai nghe thấy mấy cái này, vẫn là có chút không thích ứng.
Lâm Yên Nhiên hít một hơi, yên lặng nói cho chính mình, về sau phải tập làm quen với nó.
Bên này Lâm Yên Nhiên ám chỉ chính mình nên làm quen với những lời nói thân mật của fans, bên kia fans anh đã bắt đầu online trên siêu thoại tại tuyến phát sóng trực tiếp.
Thiên thủy mây khói nhiên nhiên thăng: Ah ah ah ah ah bảo bối vừa mới ngồi xổm.
Thiên thủy mây khói nhiên nhiên thăng: Ảnh đẹp trai quá đi mất a a a a, siêu cấp toàn đem ảnh chụp xấu, tôi không cho phép các người chưa gặp trực tiếp ảnh đã nói ảnh không đẹp.
Thiên thủy mây khói nhiên nhiên thăng: Người ta rất nice a ô ô ô, nghe chúng ta oán giận thiếu hình ảnh, liền đáp ứng về sau sẽ đăng nhiều ảnh hơn
Thiên thủy mây khói nhiên nhiên thăng: Sau đó hôm nay ảnh nghe chúng ta kêu ảnh là bảo bối, tai còn đỏ hoe, ô ô ô đáng yêu cực a
Vào buổi tối, người chụp chuyên nghiệp cũng đăng những bức ảnh vừa chụp chiều nay lên Weibo của mình trong siêu thoại Lâm Yên Nhiên.
Trần Thiến Thiến là một photographer nổi tiếng trong giới, vì chất lượng cao và bố cục ảnh tốt nên cô ấy rất được mọi người yêu thích.
Trước đó, cô thuộc tuýp người không phải fan của ai, chỉ âm thầm lấy tiền để chụp ảnh.
Tối nay, sau khi cô ấy đăng một bức ảnh độ nét cao không trang điểm của Lâm Yên Nhiên, ngoại trừ những fan của Lâm Yên Nhiên, cảm ơn đại lão, lão công hảo soái, những người còn lại đều cảm thấy ngoài ý muốn.
Một số fans Weibo của cô không tiếp thu được, thậm chí còn trực tiếp nhắn lại: Đừng đi Đại Đại, đổi fan của người khác đi, Yên Nhiên có hắc liêu không có tương lai.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn của đối phương, Trần Thiến Thiến trực tiếp trả lời: Tôi có mắt và có thể tự mình nhìn thấy.
Nàng phấn lại
Cô ấy không phải fan nhân khí của Yên Nhiên.
Trần Thiến Thiến cúi đầu nhìn những bức ảnh được chụp hôm nay.
Ở một giây phút nào đó lại quá bình thường, gió đêm ấm áp, ánh hoàng hôn rực rỡ.
Trong lúc vô tình ngẩng đầu, từ hệ Ngân Hà muôn vàn tinh quang, lại chỉ thấy một mình Lâm Yên Nhiên.
Cô ấy luôn có thể tìm thấy tất cả các loại dịu dàng mà Yên Nhiên giấu ở nơi không tiếng động.
Anh ấy sẽ mỉm cười và nói lời chào với những người không phải là fan của anh ấy mà không hề ghen tị, và anh ấy cũng sẽ giúp họ nhắn tin cho các thực tập sinh một cách vui vẻ.
Khi hạ nhiệt, lúc ấy nhắc nhở bọn họ mặc thêm quần áo để tránh cảm mạo, còn thường xuyên nhờ nhân viên công tác tổ tiết mục mang đồ ăn và nước ấm cho bọn họ.
Cô lặng lẽ chú ý Yên Nhiên rất lâu, mới hậu tri hậu giác phát hiện, nguyên lai mình nhìn ánh trăng ôn nhu này đã lâu như vậy.
Thích Yên Nhiên, thật sự là một điều rất hạnh phúc và đẹp đẽ.
.....
Sau khi Lâm Yên Nhiên vào tòa nhà siêu cấp, còn chưa kịp đến phòng luyện tập tổ bọn họ, liền bị Tống Anh Minh kéo lại.
Tống Anh Minh trên tay ôm bình bình giữ ấm cùng kiểu dáng với Lâm Yên Nhiên.
Chẳng qua Lâm Yên Nhiên cầm là soái khí ưu nhã, mà ông ta cầm chính là cụ ông dưỡng sinh mập mạp.
Tống Anh Minh mới mặc kệ mình có béo ra hay không, sau khi nhìn thấy Lâm Yên Nhiên, mắt nhỏ nheo thành một đường, mở miệng nói chúc mừng.
"Chúc mừng, Yên Nhiên, cuối cùng cũng thoát ly công ty ban đầu."
Lâm Yên Nhiên cùng Tống Anh Minh tiếp xúc thời gian không ngắn, vừa thấy ông ta cười thành như vậy liền biết sự tình sẽ không đơn giản như vậy, vì thế sau khi nói cảm ơn, đi thẳng vào vấn đề, "Tống đạo còn có chuyện gì, ngài nói thẳng đi."
Tống Anh Minh cười khúc khích và bắt đầu giải thích ý của mình.
"Chính là lần trước tôi có đề cập đến chuyện này với cậu...... Tuy rằng chương trình của lão Lý đã bị người đại diện của cậu từ chối nhưng cậu đi một kỳ chương trình tổng nghệ của lão Trương thì thế nào? Hiện tại đã giải ước, cũng không ai có thể quản cậu."