Chỉ Tôi Sở Hữu Em

Chương 4: Phòng Khách II (H+)

Nham Diệm Ngôn đẩy cô tựa vào những bậc thang lớn ở gần chân cầu thang sang trọng, Ngạo Khê hận hắn tận tâm can, ở nơi như vậy vẫn có thể đem cô ra ân ái, cố ý phơi bày du͙© vọиɠ mặc kệ cảm xúc của cô

_Sợ Jack của cô thấy sao?

Hắn nhíu mày, cánh môi dịch chuyển rời đầu ngực săn trượt xuống bụng cô, từ lâu hắn đã biết kẻ nào để ý vợ mình chỉ là không yêu cô nên cũng không muốn liên can chuyện vặt, hắn sẽ tập trung làm cô thống khổ khó xử trong khung cảnh này

_Hức...kh...ông...

Ngạo Khê ôm ngực trần vung cao ẩn đầy dấu răng tránh đi, cô đẩy mắt nhìn ra tấm cửa kính trong suốt ngoài xa, bên ngoài thuộc hạ vẫn đều đều canh gác, còn có cả Jack cũng ở đó chỉ là không ai nhìn thấy được sự đặc biệt bên tỏng, một cuộc tình gượng ép nóng bỏng, khi mà hắn vẫn đang tì lưỡi lướt trên bụng cô

_Lên phòng...tôi xin anh...

Lúc bị hắn ôm chặt dạng chân, cả phần cơ thể bị động trước sự vồ vả của tấm thân to cao đối diện, cô cố gắng đẩy hắn ra chỉ tay về phía phòng nhưng chỉ nhận được sự lắc đầu cường quyền, cô biết sẽ không tránh khỏi chuyện vợ chồng chỉ là cách hắn hành xử làm cô rất ngược tâm, đau khổ thất thần ở trong tim

_Mỗi lần như thế này tôi lại nghĩ cô không bị câm!

Nham Diệm Ngôn tự luyến cảm thán, ánh mắt đầy sự sỉ vả lườm cô thật chiếm đoạt, nhìn bắp đùi bị mình dạng rộng, từng mảng da thịt lún xuống theo dấu cấu nhẹ của bàn tay thon, chạy dài theo sự mềm mại mịn màng là vùng tư mật ướŧ áŧ mật dịch, theo bản năng nhạy cảm tuông ra vấy lên bắp đùi cô rất khêu gợi, thay vì khán cự hơi thở lại trỗi dậy dồn dập, hơi thở của cô cũng không thể bình yên được

_Phóng túng tôi xem, con người cô là món đồ rẻ mạt, làm vợ tôi chẳng phải rất may mắn hay sao?...hả....

Hắn đè cô ngã xuống khoản trống lớn giữa những bậc thang, cơ thể mềm quyến rũ nhẹ nhàng ngã xuống, cô ủy mị ôm thân mình chịu đựng từng lời nặng nề từ hắn, ghét cô như vậy nhưng chưa bao giờ dừng lại trên cơ thể cô, hắn nhìn điểm nhạy cảm đang co giật rất nhẹ, theo nhịp thở nơi hồng hào chốc lát lại giật mạnh lộ ra hạt thông e ấp bên trong, mật dịch theo đó trào ra theo kí©ɧ ŧìиɧ cuồng nhiệt

_Hức....ummmm...

Ngạo Khê nẩy người giật mình, hai bàn tay cáu chặt vào thành cầu thang chịu đựng, người cô sởn da gà nhìn hắn ưu tư đặt cánh môi bạc tình xuống nơi riêng tư của cô, lần đầu tiên hắn làm như vậy khiến cho cơ thể cô trở nên phấn khích mặc dù lòng cô đau hơn nhiều vật nhọn đâm mạnh, nước mắt vẫn rơi xuống tủi nhục, cơ thể này có còn là của cô nữa hay không thật sự nổi niềm trái ngược hành cô đến suy sụp

_Dâʍ đãиɠ lắm, đây gọi là từ chối hay sao?

Nham Diệm Ngôn thều thào vài lời, để tự cô điều tiết cơ thể đang phấn khích thử xem có qua nỗi du͙© vọиɠ của hắn, tất cả chỉ là thêm tủi thân đau đớn bị coi thường, cô cố gắng ngăn thanh âm rêи ɾỉ nhưng không sao dập tắt được, mỗi lần hắn nhếch môi rà lưỡi lên xuống bên ngoài huyệt đạo thì cô hưng phấn gấp bội cồn cào, cô chỉ muốn chà đạp bản thân để thôi bị câu dẫn, nỗi khổ tâm này khi dứt trận kí©ɧ ŧìиɧ chính cô là người bị hành hạ nhiều nhất

_Ah..um..ah..ưʍ...a...

Cô nhín vai thét gào từng cơn, cánh môi cắn lại không muốn bị hắn hành xử khinh khi, nhưng những gì hắn đem lại còn hơn cả mê dược kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dáng vẻ trầm mặt cúi thấp người ở bên cơ thể cô mυ'ŧ gặm, lưỡi tách cánh lá thịt mỏng hồng hào nhẹ di chuyển sâu một chút mềm mại thắt vào làm cánh lưỡi được đi sâu hơn cô hổn hểnh ngứa ngáy chỉ muốn hắn đừng dừng lại, tuy vậy lý trí cũng không thể hơn được bản thân và những phản ứng cơ thể

_Á...Á...á...hừm....

Ngạo Khê bật dậy ưỡn mạnh, cô nhích người không yên bị kích động đến hụt hơi, nhìn hắn ở cạnh cô tàn độc dùng miệng lưỡi mυ'ŧ hết mật dịch không bỏ soát, cánh môi mỏng cong lên tì xuống huyệt đạo chà sát, khi tìm được điểm nhạy cảm nhất hắn để cái lưỡi thỏa ý du͙© vọиɠ, ngậm nhẹ hạt thông lên xuống không ngừng

_Hức...ưʍ...ưʍ...

Nham Diệm Ngôn nhìn cơ thể nhỏ đang run bần bật, hắn lắc đầu hồ hởi tỏ ra nguy hiểm, để cô chết trong du͙© vọиɠ chính là điều khổ đau và thõa mãn nhất, hận hắn bao nhiêu nhưng vẫn bị hắn ngự trên người, đem thân trao hết đến khi ngẫm lại tâm gϊếŧ thân hỗn loạn càng cay đắng hớn, tuy u ám là vậy nhưng hắn không phủ nhận ở trên cơ thể thật thà thụ động này lại rất thuần túy thu hút, chưa có cuộc tình nào khiến hắn hứng thú muốn chế ngự cơ thể lâu như vậy

_Aaaaa...aaa...ức....

Cô cắn môi, huyệt đạo mạnh mẽ co giãn, mật dịch trào ra bao nhiêu điều bị hắn mυ'ŧ lấy, điểm mê hoặc bây giờ chính là hạt thông đang bị ngậm lấy mυ'ŧ mạnh làm cho nơi tư mật tê dại khó chịu, cô nấc lên cơ thể xê dịch sát gần với hắn, cả thân người rần rần sợ mất đi

_Ah..ah...ứ..á...

Cô cong hai chân khóc thét, cái xúc cảm kỳ hoặc khiến cho cô muốn được vật gì đó ngự trị sâu trong huyệt đạo, cô run giọng hai tay cào xuống sàn mong cánh môi đó đừng mυ'ŧ lấy hạt thông nhạy cảm nữa cô sắp ngất đi vì hưng phấn rồi, lần đầu trong đời cô có cảm giác phóng túng như vậy

_Á...á...

Nham Diệm Ngôn bất ngờ buông cánh môi đang ngậm lấy hạt thông quá nhạy cảm kia ra thật mạnh, lập tức ngón tay thế chỗ tì nhẹ, huyệt đạo mẫn cả co thắt theo từng đợt thật khổ, cả lớp da bụng thoi thóp theo cùng, cô cắn môi hai tay ôm bụng mất tự chủ tuông trào dòng nước xuống bắp đùi, cô đỏ mặt thở dốc vì điều gì cô hứng thú như vậy, cơ thể vẫn không yên phận cứ muốn thách thức, cô nhíu mày chút lý trí dày vò thật là đau

_Lêи đỉиɦ rồi sao? Đồ dâʍ đãиɠ....

Hắn dùng tay quyẹt nhẹ làng môi đa tình đứng dậy, gương mặt như ác quỷ mang vẻ đẹp còn hơn thiên thần thật đa tình, vẻ u khuất đó được tạo hóa ban tặng một cái đẹp quyến rũ khiến cho bao người phụ nữ ngày đêm si mê mà hiện giờ cô không dám mở mắt ra nhìn