_Bỏ tôi ra đi...hưʍ...
Hàm Vi cố gắng thoát khỏi du͙© vọиɠ đen tối từ hắn, cơ thể cô bị hắn ôm lấy vùi xuống ghế sôpha dùng hai tay giữ chặt cổ tay siết mạnh máu dồn về phía đầu ngón tay không lưu thông nổi vô cùng tê liệt, hạ thân của cô còn đang ở trên bắp đùi hắn chịu sự kèm cặp bởi đầu gối, Ảnh Thuần Vương khốc liệt lao vào cô hôn rất bạo, hắn như muốn cáu xé cô ra hàng trăm mảnh
_Nhìn lại bộ dạng mình đi, cô dâʍ đãиɠ như vậy, dụ dỗ thuộc hạ của tôi bây giờ còn tỏ ra ngây thơ sao?
Ảnh Thuần Vương bóp mạnh cằm cô làm cho cô đau đớn không mở mồm được, xương quai hàm gần như sắp trật khớp, ánh mắt của cô hoang mang không biết phải làm sao để thoát khỏi mi tâm của hắn, cái nhìn lả lướt đi khắp cơ thể cô, bộ dạng chỉ có áo thun và qυầи ɭóŧ của cô thật là bất tiện, lúc này cô phân trần cũng không thắng nổi
_Là do anh bày ra chuyện này...bỏ tôi ra...
Cô rùng mình vì cái hôn khinh bỉ lấn át mắt mình, cả làng môi đến vùng cổ đều là do hắn cắn lấy để lại dấu dù cô không nhìn thấy nhưng cảm được hành động bại hoại của hắn thì còn tủi nhục hơn, cô không thấy nhưng tâm cô thì thấy, cô nghe được mùi hương phản phất của quỹ dữ, hắn nhìn ngắm cô như một món đồ chơi rẻ tiền mà chính thể xác cô là vật đem ra thõa lấp những hận thù của hắn
_Thể hiện sự dâʍ đãиɠ của cô đi
Hắn thẳng tay đánh vào mông cô, còn bóp véo ra lệnh, gương mặt ánh lên vẻ hả hê cười cợt, việc trả thù này đối với hắn mà nói là vô cùng đắt ý, Hàm Vi không nói gì nữa cô biết lệnh của hắn nếu cãi lại thì bố cô đang trốn đến nơi khác sẽ khó mà đi còn Nguyệt Hoa cũng không bình yên sinh con, cho nên cô đành ngậm ngùi chịu đựng số phận
_Chạm vào nó!
Gương mặt nam tính gục vào cổ cô hít thở mùi hương dễ chịu, hắn vuốt mái tóc bung xõa sang một bên để cái lưỡi không xương tiện bề lướt trên vùng da mịn, để lại cảm nhận thật ướŧ áŧ khó chịu, hai tay hắn xoay cô về phía đối diện ngồi yên vị trên bắp đùi mình, sau đó kéo tay cô đặt lên vùng nhô cao sau hai lớp quần, sau lần trước đoạt chiếm cô thì cự long của hắn mới bắt đầu có cảm xúc một chút, lần này hắn muốn thử xem là do phản ứng cơ thể mình vì trả thù nên cuồng bạo, hay là thực chất hạ bộ của hắn thật sự có xúc cảm
_Hức...
Hàm Vi mơ hồ nhíu mày, hai mắt cố nhắm lại chìm vào quên lãng, khi bàn tay của cô đang bị kéo về một hướng áp lên vật nhô cao sau hai lớp quần, cô cũng nhận thức nơi đó là nơi nào, dù đã qua một lần nhưng cô đâu phải như người bình thường mà đã nhìn thấy chỗ đó và biết hình dạng rõ rệt, vừa chạm tay vào cô đã sợ hãi rụt rè nắm chặt bàn tay nhưng nghĩ lại cô không thể làm khác, những ngón tay đau khổ một lần nữa bung ra áp nhẹ lên phần nhô cao
_Cỏi ra, sờ vào nó!
Cô nuốt nước mắt mím môi, bàn tay sờ soạn định vị cúc quần kim cương khó nhọc gỡ nó bung ra, tay cô bắt đầu run lên lạnh ngắt không dám đối diện, vật cứng kia sau lớp dây kéo bây giờ chỉ cách tay cô ở một lớp vãi mỏng nữa thôi, cũng vì Hàm Vi mù nên động tác rất chậm và phải mò mẫm trông rất đáng thương cơ mặt cô là nơi biểu lộ rõ nhất, riêng hắn cảm giác phấn khích trỗi dậy rất mạnh khi những ngón tay cứ yếu mềm chạm nhẹ
_Nhanh lên, đừng để tôi đợi, vũ nữ nhà họ Hàm...
Ảnh Thuần Vương liên tục nhắc nhở, nhiệt độ trong người bỗng nhiên lên quá cao, cơ thể phát tiết nóng giận, nghe lời hắn miệt thị cô lụi tàn lý trí đành phải nghe theo, gia đình cô vẫn là quan trọng nhất, phải cố gắng. Rốt cuộc sau một hồi rụt rè cô cũng phải lần tới đai qυầи ɭóŧ màu đen kéo xuống, tay ghê rợn khi lần đầu chạm vào cự long cương cứng, khi cô kéo nó ra khỏi qυầи ɭóŧ chỗ cương lên đó càng hung hãng to hơn cứng nhắc nằm trong lòng bàn tay
_Không được...
Cô lắc đầu chối từ, cảm giác này thật kỳ cục mặt cô đỏ bừng choáng váng cảm nhận lớp da thịt cứng nhắc của cự long, cô xấu hổ vô cùng khi phải làm chuyện này tại sao hắn cứ buộc cô vào những tình huống khốn khổ nhất, nước mắt của cô bây giờ cũng chỉ biết chảy ngược vào trong lòng
_Cô không muốn làm nữa?...nghĩ mình còn là tiểu thư à?...
Ảnh Thuần Vương đẩy người phụ nữ đang ôm ấp trong ngực ra, nếu không muốn vậy cũng không sao, ánh mắt đen tối nhìn ra ngoài bầu trời sắp kéo mưa...một toan tính mới lại bắt đầu, thân người lãnh đạm hừ lạnh sải bước khối băng thù hận trong lòng bị lửa đốt hòa quyện đẩy cảm xúc trở nên hỗn đoạn tàn khốc vô cùng
_Bán cô vào nhà chứa, phục vụ lũ đàng ông sau đó đem Nguyệt Hoa đến đây như vậy cô thích hơn đúng không?