Sau Khi Trọng Sinh Cởi Đồ Câu Dẫn Ông Xã

Chương 4: Đem lần đầu tiên giao cho đối phương (H)

Chương 4: Đem lần đầu tiên giao cho đối phương, liếʍ hoa huyệt cô (H)

Hạ Tri Dao vốn dĩ uống rượu vào đã hơi choáng váng, bị anh hôn mãnh liệt như vậy thì thở không nổi, hai tay vô lực đẩy lấy ngực anh.

Mặc Diễn lật người đem cô đè dưới thân, kéo bàn tay nhỏ không an phận ra, cách váy ngủ chậm rãi vuốt ve người cô.

Bàn tay mát lạnh làm cô thực thoải mái, nhưng đối với một Hạ Tri Dao đang say xỉn thì vẫn không đủ. Cô đem thân thể nóng bóng dán lên người chồng mình, coi anh như khối băng duy nhất có thể giúp cô hạ nhiệt.

“Chồng ơi…..” Cô nỉ non, một lần lại một lần gọi anh, thanh âm mơ hồ không rõ, mùi thơm cơ thể trên người cô trộn lẫn với mùi sữa tắm hoa hồng, làm Mặc Diễn muốn ngừng mà không được.

“Anh đây.” Anh buông đôi môi sưng đỏ của cô ra, chậm rãi dời xuống chiếc cổ thon dài trắng nõn, ở bên trên nhẹ nhàng mυ'ŧ vào, để lại vài vết đỏ nhàn nhạt.

Hạ Tri Dao thuận theo ngẩng đầu lên, cổ vẽ ra một đường cong xinh đẹp, lông mi còn treo vài giọt nước mắt, “Chồng ơi…… nóng…..”

“Được.” Anh lên tiếng xong lập tức đem áo ngủ của cô cởi xuống dưới, cũng đem áo tắm trên người mình cởi ra.

Hai thân thể trần trụi ôm chặt lấy nhau, bàn tay Mặc Diễn nắm lấy một bên ngực cô, một bên khác được anh ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng liếʍ mυ'ŧ cùng xoa bóp.

“Ưm! Chồng…… Chồng à……” Hạ Tri Dao sợ hãi bật khóc, cô càng lúc càng hướng về lòng ngực anh, chọc cho tâm anh ngứa ngáy.

“Anh đây, anh ở đây Dao Dao, đừng khóc. Sợ thì lần sau chúng ta làm được không?”

“Không, không cần! Em muốn tiếp tục….. muốn đem lần đầu tiên cho anh….”

Mặc Diễn hơi sửng sốt, anh nhìn dáng vẻ sợ hãi nhưng vẫn mạnh miệng của cô vợ nhỏ, bất đắc dĩ cười, thanh âm trầm thấp lại dễ nghe vang lên, “Được, anh cũng đem lần đầu tiên cho em.”

Anh một lần nữa ngậm lấy quả anh đào kia, đem nó mυ'ŧ sưng lên, một tay nhàn rỗi chậm rãi đi xuống dưới vuốt ve, nhẹ nhàng bẻ đùi cô ra.

Vết chai mỏng trên tay cọ vào làm cô ngứa, đem làn da mảnh mai trắng nõn cọ đến hồng hào.

Mặc Diễn ngậm lấy một núʍ ѵú khác, ngón cái nhẹ nhàng ấn lên âʍ ѵậŧ nhô lên kia, cô gái dưới thân đang rầm rì lập tức thay đổi, nước mắt cô rơi xuống, vô cùng đáng thương nhìn anh.

“Chồng ơi……. thật kỳ lạ…”

Mặc Diễn bỗng nhiên cảm thấy bản thân như tên cầm thú.

“Đừng sợ, chờ chút nữa em sẽ thấy rất thoải mái.” Anh trấn an cô, đôi tay bẻ hai chân cô ra, cúi đầu ngậm lấy hoa huyệt đang phun nước.

“A! Không, không cần! Chồng….. nơi đó dơ……” Hạ Tri Dao sợ hãi đẩy đầu anh ra, nước mắt rơi càng lúc càng nhiều.

Chất lỏng trong tiểu huyệt có vị ngọt tanh, mới nếm vào có mùi hơi tanh nhưng mυ'ŧ một lúc lại tản ra mùi hương nhàn nhạt.

Đầu lưỡi duỗi vào đem tiểu huyệt liếʍ láp hăng say, hai mảnh môi âʍ ɦộ cũng bị anh đẩy ra, lộ ra lỗ nhỏ màu hồng nhạt bên trong, Mặc Diễn liếʍ lên âʍ ѵậŧ, chậm rãi đem ngón trỏ cắm vào âʍ đa͙σ.

Bên trong vừa chật lại vừa mềm, tiểu huyệt chưa từng bị khai phá đã bị anh xâm lấn, sợ sệt như muốn đem ngón tay anh đẩy ra.

Nghe được thanh âm nức nở của cô, Mặc Diễn ngừng lại hành động của mình, ngẩng đầu hôn lên nước mắt cô, “Dao Dao, đừng sợ, là anh, là anh đang sờ tiểu huyệt của em.”

“Ô ô….. Chồng ơi….. em, em không nhìn thấy anh….” Cô khóc làm ngực anh nhói đau, Mặc Diễn đem ngón tay rút ra, sau đó ngồi trên giường, đem cô ôm vào lòng ngực mình.

“Dao Dao, như vậy được không?”

Hạ Tri Dao gật gật đầu, ánh mắt dừng trên người anh, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Cô không nghĩ tới dáng người Mặc Diễn lại đẹp như vậy, có thể so sánh với người mẫu. Nghĩ vậy cô càng muốn đập chết bản thân trước kia chỉ cần nhìn thấy Cố Tư Triết mặc đồng phục đã mặt đỏ tim đập.

Mặc Diễn mới là nam thần chính hiệu nha!