Lúc ra ngoài anh nghe thấy tiếng thở dốc mập mờ truyền ra từ phòng ngủ chính, Trần Cảnh Chi chậm rãi bước đến gần.
Càng đến gần âm thanh càng rõ ràng, anh nhướng mày, cô đang xem phim ư?
Anh cũng muốn!
Ai ngờ khi anh đẩy cửa ra lại nhìn thấy một cảnh tượng ướŧ áŧ, Trần Cảnh Chi cong môi, nụ cười nghiền ngẫm xuất hiện trên mặt anh.
Trần Cảnh Chi khoanh tay, lười biếng dựa vào khung cửa, thích thú nhìn hình ảnh này.
Chiếc hộp chỗ mép giường chứa đầy dụng cụ thủ da^ʍ, bấy giờ vợ anh đang nằm trên giường, nửa người dưới trần trụi. Đôi chân thon dài trắng nõn co lại và mở rộng, âʍ ɦộ ướt nhẹp bị dươиɠ ѵậŧ giả cắm đến nước da^ʍ không ngừng tuôn ra.
Trong phòng tràn ngập âm thanh rêи ɾỉ trầm thấp của cô!
Từ Sân Nhiễm nhắm mắt xoa ngực, không hề phát hiện anh đã về.
Quan sát hồi lâu, Trần Cảnh Chi nheo mắt lại, anh cúi đầu nhìn xuống, khu vực giữa hai chân anh đã phồng to.
Trần Cảnh Chi liếʍ môi rồi bật cười, cô vợ này thật dâʍ đãиɠ...
Anh mới vắng nhà một thời gian mà cô đã đói khát như vậy?
Anh đã trở về, sao cô còn dùng dươиɠ ѵậŧ giả cắm âʍ ɦộ chứ?
Từ Sân Nhiễm bị tiếng cười bất ngờ của anh dọa sợ, cô mở mắt, thở hổn hển nhìn về phía Trần Cảnh Chi: “Anh về rồi à.”
Ông chồng chết bầm!
Cô không ngờ anh lại về sớm như vậy, hơn nữa còn bị anh bắt gặp.
Trong lòng cô cực kỳ lúng túng nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.
Từ Sân Nhiễm không hề có ý định rút dươиɠ ѵậŧ giả ra.
Trần Cảnh Chi nhướng mày rồi bước vào.
“Thoải mái không?” Anh từ tốn hỏi.
Trần Cảnh Chi cúi người, đặt khủy tay áp sát cơ thể cô. Anh nhìn Từ Sân Nhiễm bằng ánh mắt sâu thẳm.
Sau đó, tay anh mò tới phía dưới của cô, ngón tay lập tức chạm vào dâʍ ŧᏂủy̠ ẩm ướt, âʍ đa͙σ ướt nhẹp cực kỳ trơn láng.
Từ Sân Nhiễm mím môi, mơ màng nhìn anh.
Trần Cảnh Chi rút dươиɠ ѵậŧ giả trong âʍ ɦộ của cô ra, Từ Sân Nhiễm không kiềm chế được mà vòng hai tay ôm cổ anh, cô vùi đầu vào cổ anh rên khẽ, cảm giác trống rỗng xuất hiện lần nữa, cô nâng người để cơ thể mình chạm vào người anh.
Người đàn ông thấp giọng cười, anh nằm xuống bên cạnh Từ Sân Nhiễm rồi dùng dươиɠ ѵậŧ đang sưng to trong quần cọ xát da thịt cô.
Anh chậm rãi chọc ngón tay vào trong lỗ nhỏ của Từ Sân Nhiễm, anh vừa cử động vừa hỏi: “Anh có làm em sướиɠ không?”
Âʍ đa͙σ của Từ Sân Nhiễm chặt khít, thịt non trong âʍ ɦộ hút chặt ngón tay Trần Cảnh Chi.
Từ Sân Nhiễm cắn răng, bấu chặt lưng anh. Trần Cảnh Chi cắm rút nhanh hơn, cô không kiềm chế được mà bật ra tiếng rêи ɾỉ, đồng thời cũng lưu lại mất vết cào trên lưng anh.